古诗词

浣溪·玉碗冰寒滴露华

晏殊

玉碗冰寒滴露华。yù wǎn bīng hán dī lù huá。
粉融香雪透轻纱。fěn róng xiāng xuě tòu qīng shā。
晚来妆面胜荷花。wǎn lái zhuāng miàn shèng hé huā。
鬓亸欲迎眉际月,酒红初上脸边霞。bìn duǒ yù yíng méi jì yuè,jiǔ hóng chū shàng liǎn biān xiá。
一场春梦日西斜。yī chǎng chūn mèng rì xī xié。
晏殊

晏殊

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。 晏殊的作品>>

猜您喜欢

赠李阳孙

晏殊

不忍与君别,怜君仁义人。bù rěn yǔ jūn bié,lián jūn rén yì rén。
三年官满后,依旧一家贫。sān nián guān mǎn hòu,yī jiù yī jiā pín。

西垣榴花

晏殊

山木有甘实,托根清禁中。shān mù yǒu gān shí,tuō gēn qīng jìn zhōng。
岁芳摇落尽,独自向炎风。suì fāng yáo luò jǐn,dú zì xiàng yán fēng。

忆越州

晏殊

鉴湖清澈秦望高,涵虚逗碧供吟毫。jiàn hú qīng chè qín wàng gāo,hán xū dòu bì gōng yín háo。
当日醉眼倚空阔,三江七泽才容舠。dāng rì zuì yǎn yǐ kōng kuò,sān jiāng qī zé cái róng dāo。

忆越州

晏殊

湖山杳渺不可状,登览幽求无所遗。hú shān yǎo miǎo bù kě zhuàng,dēng lǎn yōu qiú wú suǒ yí。
高僧伴吟足清览,见尽白莲开落时。gāo sēng bàn yín zú qīng lǎn,jiàn jǐn bái lián kāi luò shí。

吊苏哥

晏殊

苏哥风味逼天真,恐是文君向上人。sū gē fēng wèi bī tiān zhēn,kǒng shì wén jūn xiàng shàng rén。
何日九原芳草绿,大家携酒哭青春。hé rì jiǔ yuán fāng cǎo lǜ,dà jiā xié jiǔ kū qīng chūn。

咏上竿伎

晏殊

百尺竿头袅袅身,足腾跟挂骇傍人。bǎi chǐ gān tóu niǎo niǎo shēn,zú téng gēn guà hài bàng rén。
汉阴有叟君知否,抱瓮区区亦未贫。hàn yīn yǒu sǒu jūn zhī fǒu,bào wèng qū qū yì wèi pín。

煮茶

晏殊

稽山新茗绿如烟,静挈都蓝煮惠泉。jī shān xīn míng lǜ rú yān,jìng qiè dōu lán zhǔ huì quán。
未向人间杀风景,更持醪醑醉花前。wèi xiàng rén jiān shā fēng jǐng,gèng chí láo xǔ zuì huā qián。

雪中

晏殊

平台千里渴商霖,内史忧民望最深。píng tái qiān lǐ kě shāng lín,nèi shǐ yōu mín wàng zuì shēn。
衣上六花非所好,亩间盈尺是吾心。yī shàng liù huā fēi suǒ hǎo,mǔ jiān yíng chǐ shì wú xīn。

古瓦砚诗

晏殊

邺城宫殿久荒凉,缥瓦随波出禁墙。yè chéng gōng diàn jiǔ huāng liáng,piāo wǎ suí bō chū jìn qiáng。
谁约藓文成古砚,放闲裁破碧鸳鸯。shuí yuē xiǎn wén chéng gǔ yàn,fàng xián cái pò bì yuān yāng。

古瓦砚诗

晏殊

已恣玉锋磨藓骨,更持蟾泪湿云根。yǐ zì yù fēng mó xiǎn gǔ,gèng chí chán lèi shī yún gēn。
欲知千载凄凉意,尚有昭阳夜雨痕。yù zhī qiān zài qī liáng yì,shàng yǒu zhāo yáng yè yǔ hén。

建茶

晏殊

北苑中春岫幌开,里民清晓驾肩来。běi yuàn zhōng chūn xiù huǎng kāi,lǐ mín qīng xiǎo jià jiān lái。
丰隆已助新芽出,更作欢声动地催。fēng lóng yǐ zhù xīn yá chū,gèng zuò huān shēng dòng dì cuī。

禁苑

晏殊

风回玉宇箫声远,日下琼林佩影闲。fēng huí yù yǔ xiāo shēng yuǎn,rì xià qióng lín pèi yǐng xián。
待得年光遍天下,始教春色到人间。dài dé nián guāng biàn tiān xià,shǐ jiào chūn sè dào rén jiān。

题巩县西门周襄王庙

晏殊

人来人去市朝变,山后山前烟雾凝。rén lái rén qù shì cháo biàn,shān hòu shān qián yān wù níng。
萦带二川河洛水,寂寥千古帝王陵。yíng dài èr chuān hé luò shuǐ,jì liáo qiān gǔ dì wáng líng。

上巳琼林苑宴二府同游池上即事口占

晏殊

殿后花枝白间红,楼前当道绿杨风。diàn hòu huā zhī bái jiān hóng,lóu qián dāng dào lǜ yáng fēng。
横飞彩槛波光外,倒写朱阑水影中。héng fēi cǎi kǎn bō guāng wài,dào xiě zhū lán shuǐ yǐng zhōng。

上巳琼林苑宴二府同游池上即事口占

晏殊

曲榭回廊手伎喧,彩楼朱舫鼓声繁。qū xiè huí láng shǒu jì xuān,cǎi lóu zhū fǎng gǔ shēng fán。
游人已著浓春去,不待歌长舞袖翻。yóu rén yǐ zhù nóng chūn qù,bù dài gē zhǎng wǔ xiù fān。