古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
及第后春情
唐
:
许浑
世间得意是春风,散诞经过触处通。
shì jiān dé yì shì chūn fēng,sàn dàn jīng guò chù chù tōng。
细摇柳脸牵长带,慢撼桃株舞碎红。
xì yáo liǔ liǎn qiān zhǎng dài,màn hàn táo zhū wǔ suì hóng。
也从吹幌惊残梦,何处飘香别故丛?
yě cóng chuī huǎng jīng cán mèng,hé chù piāo xiāng bié gù cóng?
犹以西都名下客,今年一月始相逢。
yóu yǐ xī dōu míng xià kè,jīn nián yī yuè shǐ xiāng féng。
AI赏析
许浑
许浑,晚唐最具影响力的诗人之一,七五律尤佳,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首诗,杜甫一生愁”之语。
许浑的作品>>
猜您喜欢
盈上人
唐
:
许浑
月沈霜已凝,无梦竟寒灯。
yuè shěn shuāng yǐ níng,wú mèng jìng hán dēng。
寄世何殊客,修身未到僧。
jì shì hé shū kè,xiū shēn wèi dào sēng。
二毛梳上雪,双泪枕前冰。
èr máo shū shàng xuě,shuāng lèi zhěn qián bīng。
借问曹溪路,山多路几层。
jiè wèn cáo xī lù,shān duō lù jǐ céng。
AI赏析
总
466
条
«
‹
26
27
28
29
30
31
32