古诗词

冬日宣城开元寺赠元孚上人

许浑

一钵事南宗,僧仪称病容。yī bō shì nán zōng,sēng yí chēng bìng róng。
曹溪花里别,萧寺竹前逢。cáo xī huā lǐ bié,xiāo sì zhú qián féng。
烛影深寒殿,经声彻曙钟。zhú yǐng shēn hán diàn,jīng shēng chè shǔ zhōng。
欲斋檐睡鸽,初定壁吟蛩。yù zhāi yán shuì gē,chū dìng bì yín qióng。
诗继休遗韵,书传永逸踪。shī jì xiū yí yùn,shū chuán yǒng yì zōng。
艺多人誉洽,机绝道情浓。yì duō rén yù qià,jī jué dào qíng nóng。
汲涧瓶沈藻,眠阶锡挂松。jí jiàn píng shěn zǎo,mián jiē xī guà sōng。
云鸣新放鹤,池卧旧降龙。yún míng xīn fàng hè,chí wò jiù jiàng lóng。
露茗山厨焙,霜粳野碓舂。lù míng shān chú bèi,shuāng jīng yě duì chōng。
梵文明处译,禅衲暖时缝。fàn wén míng chù yì,chán nà nuǎn shí fèng。
层塔题应遍,飞轩步不慵。céng tǎ tí yīng biàn,fēi xuān bù bù yōng。
绣梁交薜荔,画井倒芙蓉。xiù liáng jiāo bì lì,huà jǐng dào fú róng。
翠户垂旗网,朱窗列剑锋。cuì hù chuí qí wǎng,zhū chuāng liè jiàn fēng。
寒风金磬远,晴雪玉楼重。hán fēng jīn qìng yuǎn,qíng xuě yù lóu zhòng。
妙理三乘达,清才万象供。miào lǐ sān chéng dá,qīng cái wàn xiàng gōng。
山高横睥睨,滩浅聚艨艟。shān gāo héng pì nì,tān qiǎn jù méng chōng。
微雾苍平楚,残晖淡远峰。wēi wù cāng píng chǔ,cán huī dàn yuǎn fēng。
林疏霜摵摵,波静月溶溶。lín shū shuāng shè shè,bō jìng yuè róng róng。
剑出因雷焕,琴全遇蔡邕。jiàn chū yīn léi huàn,qín quán yù cài yōng。
西方知有社,支许合相从。xī fāng zhī yǒu shè,zhī xǔ hé xiāng cóng。
许浑

许浑

许浑,晚唐最具影响力的诗人之一,七五律尤佳,后人拟之与诗圣杜甫齐名,更有“许浑千首诗,杜甫一生愁”之语。 许浑的作品>>

猜您喜欢

盈上人

许浑

月沈霜已凝,无梦竟寒灯。yuè shěn shuāng yǐ níng,wú mèng jìng hán dēng。
寄世何殊客,修身未到僧。jì shì hé shū kè,xiū shēn wèi dào sēng。
二毛梳上雪,双泪枕前冰。èr máo shū shàng xuě,shuāng lèi zhěn qián bīng。
借问曹溪路,山多路几层。jiè wèn cáo xī lù,shān duō lù jǐ céng。