古诗词

贻李山人

黄滔

野步爱江滨,江僧得见频。yě bù ài jiāng bīn,jiāng sēng dé jiàn pín。
新文无古集,往事有清尘。xīn wén wú gǔ jí,wǎng shì yǒu qīng chén。
松竹寒时雨,池塘胜处春。sōng zhú hán shí yǔ,chí táng shèng chù chūn。
定应云雨内,陶谢是前身。dìng yīng yún yǔ nèi,táo xiè shì qián shēn。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

寄林宽

黄滔

相知四十年,故国与长安。xiāng zhī sì shí nián,gù guó yǔ zhǎng ān。
俱喜今辰在,休论往岁难。jù xǐ jīn chén zài,xiū lùn wǎng suì nán。
海鸣秋日黑,山直夏风寒。hǎi míng qiū rì hēi,shān zhí xià fēng hán。
终始前儒道,升沉尽一般。zhōng shǐ qián rú dào,shēng chén jǐn yī bān。

退居

黄滔

老归江上村,孤寂欲何言。lǎo guī jiāng shàng cūn,gū jì yù hé yán。
世乱时人物,家贫后子孙。shì luàn shí rén wù,jiā pín hòu zi sūn。
青山寒带雨,古木夜啼猿。qīng shān hán dài yǔ,gǔ mù yè tí yuán。
惆怅西川举,戎装度剑门。chóu chàng xī chuān jǔ,róng zhuāng dù jiàn mén。

送友人边游

黄滔

衔杯国门外,分手见残阳。xián bēi guó mén wài,fēn shǒu jiàn cán yáng。
何日还南越,今朝往北荒。hé rì hái nán yuè,jīn cháo wǎng běi huāng。
砂城经雨坏,虏骑入秋狂。shā chéng jīng yǔ huài,lǔ qí rù qiū kuáng。
亲咏关山月,归吟鬓的霜。qīn yǒng guān shān yuè,guī yín bìn de shuāng。

下第出京

黄滔

还失礼官求,花时出雍州。hái shī lǐ guān qiú,huā shí chū yōng zhōu。
一生为远客,几处未曾游。yī shēng wèi yuǎn kè,jǐ chù wèi céng yóu。
故疾江南雨,单衣蓟北秋。gù jí jiāng nán yǔ,dān yī jì běi qiū。
茫茫数年事,今日泪俱流。máng máng shù nián shì,jīn rì lèi jù liú。

书事

黄滔

望岁心空切,耕夫尽把弓。wàng suì xīn kōng qiè,gēng fū jǐn bǎ gōng。
千家数人在,一税十年空。qiān jiā shù rén zài,yī shuì shí nián kōng。
没阵风沙黑,烧城水陆红。méi zhèn fēng shā hēi,shāo chéng shuǐ lù hóng。
飞章奏西蜀,明诏与殊功。fēi zhāng zòu xī shǔ,míng zhào yǔ shū gōng。

题山居逸人

黄滔

十亩馀芦苇,新秋看雪霜。shí mǔ yú lú wěi,xīn qiū kàn xuě shuāng。
世人谁到此,尘念自应忘。shì rén shuí dào cǐ,chén niàn zì yīng wàng。
斜日风收钓,深秋雨信梁。xié rì fēng shōu diào,shēn qiū yǔ xìn liáng。
不知双阙下,何以谓轩裳。bù zhī shuāng quē xià,hé yǐ wèi xuān shang。

题郑山人居

黄滔

履迹遍莓苔,幽枝间药裁。lǚ jì biàn méi tái,yōu zhī jiān yào cái。
枯杉擎雪朵,破牖触风开。kū shān qíng xuě duǒ,pò yǒu chù fēng kāi。
泉自孤峰落,人从诸洞来。quán zì gū fēng luò,rén cóng zhū dòng lái。
终期宿清夜,斟茗说天台。zhōng qī sù qīng yè,zhēn míng shuō tiān tái。

秋晚山居

黄滔

爽气遍搜空,难堪倚望中。shuǎng qì biàn sōu kōng,nán kān yǐ wàng zhōng。
孤烟愁落日,高木病西风。gū yān chóu luò rì,gāo mù bìng xī fēng。
山寂樵声出,露凉蝉思穷。shān jì qiáo shēng chū,lù liáng chán sī qióng。
此时尘外事,幽默几人同。cǐ shí chén wài shì,yōu mò jǐ rén tóng。

游山

黄滔

洞门穿瀑布,尘世岂能通。dòng mén chuān pù bù,chén shì qǐ néng tōng。
曾有游山客,来逢采药翁。céng yǒu yóu shān kè,lái féng cǎi yào wēng。
异花寻复失,幽径蹑还穷。yì huā xún fù shī,yōu jìng niè hái qióng。
拟作经宵计,风雷立满空。nǐ zuò jīng xiāo jì,fēng léi lì mǎn kōng。

题王侍御宅内亭子

黄滔

俗间尘外境,郭内宅中亭。sú jiān chén wài jìng,guō nèi zhái zhōng tíng。
或有人家创,还无莲幕馨。huò yǒu rén jiā chuàng,hái wú lián mù xīn。
石曾湖岸见,琴误岳楼听。shí céng hú àn jiàn,qín wù yuè lóu tīng。
来客频频说,终须作画屏。lái kè pín pín shuō,zhōng xū zuò huà píng。

题道成上人院

黄滔

花宫城郭内,师住亦清凉。huā gōng chéng guō nèi,shī zhù yì qīng liáng。
何必天台寺,幽蝉瀑布房。hé bì tiān tái sì,yōu chán pù bù fáng。
簟舒湘竹滑,茗煮蜀芽香。diàn shū xiāng zhú huá,míng zhǔ shǔ yá xiāng。
更看道高处,居侯题翠梁。gèng kàn dào gāo chù,jū hóu tí cuì liáng。

贫居冬杪

黄滔

数塞未求通,吾非学养蒙。shù sāi wèi qiú tōng,wú fēi xué yǎng méng。
穷居岁杪雨,孤坐夜深风。qióng jū suì miǎo yǔ,gū zuò yè shēn fēng。
年长惭昭代,才微辱至公。nián zhǎng cán zhāo dài,cái wēi rǔ zhì gōng。
还愁把春酒,双泪污杯中。hái chóu bǎ chūn jiǔ,shuāng lèi wū bēi zhōng。

贻张蠙

黄滔

梦思非一日,携手却凄凉。mèng sī fēi yī rì,xié shǒu què qī liáng。
诗见江南雹,游经塞北霜。shī jiàn jiāng nán báo,yóu jīng sāi běi shuāng。
驱车先五漏,把菊后重阳。qū chē xiān wǔ lòu,bǎ jú hòu zhòng yáng。
惆怅天边桂,谁教岁岁香。chóu chàng tiān biān guì,shuí jiào suì suì xiāng。

晚春关中

黄滔

忍历通庄出,东风舞酒旗。rěn lì tōng zhuāng chū,dōng fēng wǔ jiǔ qí。
百花无看处,三月到残时。bǎi huā wú kàn chù,sān yuè dào cán shí。
游塞闻兵起,还吴值岁饥。yóu sāi wén bīng qǐ,hái wú zhí suì jī。
定唯荒寺里,坐与噪蝉期。dìng wéi huāng sì lǐ,zuò yǔ zào chán qī。

河梁

黄滔

五原人走马,昨夜到京师。wǔ yuán rén zǒu mǎ,zuó yè dào jīng shī。
绣户新夫妇,河梁生别离。xiù hù xīn fū fù,hé liáng shēng bié lí。
陇花开不艳,羌笛静犹悲。lǒng huā kāi bù yàn,qiāng dí jìng yóu bēi。
惆怅良哉辅,铿锵立凤池。chóu chàng liáng zāi fǔ,kēng qiāng lì fèng chí。
1711234567»