古诗词

逢友人

黄滔

彼此若飘蓬,二年何所从。bǐ cǐ ruò piāo péng,èr nián hé suǒ cóng。
帝都秋未入,江馆夜相逢。dì dōu qiū wèi rù,jiāng guǎn yè xiāng féng。
瘴岭行冲夏,边沙住隔冬。zhàng lǐng xíng chōng xià,biān shā zhù gé dōng。
旅愁论未尽,古寺扣晨钟。lǚ chóu lùn wèi jǐn,gǔ sì kòu chén zhōng。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

赠宿松杨明府

黄滔

溪上家家礼乐新,始知为政异常伦。xī shàng jiā jiā lǐ lè xīn,shǐ zhī wèi zhèng yì cháng lún。
若非似水清无底,争得如冰凛拂人。ruò fēi shì shuǐ qīng wú dǐ,zhēng dé rú bīng lǐn fú rén。
月狖声和琴调咽,烟村景接柳条春。yuè yòu shēng hé qín diào yàn,yān cūn jǐng jiē liǔ tiáo chūn。
宦游兼得逍遥趣,休忆三吴旧钓津。huàn yóu jiān dé xiāo yáo qù,xiū yì sān wú jiù diào jīn。

送僧

黄滔

才年七岁便从师,犹说辞家学佛迟。cái nián qī suì biàn cóng shī,yóu shuō cí jiā xué fú chí。
新斸松萝还不住,爱寻云水拟何之。xīn zhǔ sōng luó hái bù zhù,ài xún yún shuǐ nǐ hé zhī。
孤溪雪满维舟夜,叠嶂猿啼过寺时。gū xī xuě mǎn wéi zhōu yè,dié zhàng yuán tí guò sì shí。
鸟道泷湫悉行后,岂将翻译负心期。niǎo dào lóng jiǎo xī xíng hòu,qǐ jiāng fān yì fù xīn qī。

赠郑明府

黄滔

庭罗衙吏眼看山,真恐风流是谪仙。tíng luó yá lì yǎn kàn shān,zhēn kǒng fēng liú shì zhé xiān。
垂柳五株春娅姹,鸣琴一弄水潺湲。chuí liǔ wǔ zhū chūn yà chà,míng qín yī nòng shuǐ chán yuán。
援毫断狱登殊考,驻乐题诗得出联。yuán háo duàn yù dēng shū kǎo,zhù lè tí shī dé chū lián。
莫起陶潜折腰叹,才高位下始称贤。mò qǐ táo qián zhé yāo tàn,cái gāo wèi xià shǐ chēng xián。

江州夜宴献陈员外

黄滔

多少欢娱簇眼前,浔阳江上夜开筵。duō shǎo huān yú cù yǎn qián,xún yáng jiāng shàng yè kāi yán。
数枝红蜡啼香泪,两面青娥拆瑞莲。shù zhī hóng là tí xiāng lèi,liǎng miàn qīng é chāi ruì lián。
清管彻时斟玉醑,碧筹回处掷金船。qīng guǎn chè shí zhēn yù xǔ,bì chóu huí chù zhì jīn chuán。
因知往岁楼中月,占得风流是偶然。yīn zhī wǎng suì lóu zhōng yuè,zhàn dé fēng liú shì ǒu rán。

湘中赠张逸人

黄滔

羽衣零落帽欹斜,不自孤峰即海沙。yǔ yī líng luò mào yī xié,bù zì gū fēng jí hǎi shā。
曾为蜀山成寓迹,又因湘水拟营家。céng wèi shǔ shān chéng yù jì,yòu yīn xiāng shuǐ nǐ yíng jiā。
鸣琴坐见燕鸿没,曳履吟忘野径赊。míng qín zuò jiàn yàn hóng méi,yè lǚ yín wàng yě jìng shē。
更爱扁舟宿寒夜,独听风雨过芦花。gèng ài biǎn zhōu sù hán yè,dú tīng fēng yǔ guò lú huā。

寓题

黄滔

纷纷墨敕除官日,处处红旗打贼时。fēn fēn mò chì chú guān rì,chù chù hóng qí dǎ zéi shí。
竿底得璜犹未用,梦中吞鸟拟何为。gān dǐ dé huáng yóu wèi yòng,mèng zhōng tūn niǎo nǐ hé wèi。
损生莫若攀丹桂,免俗无过咏紫芝。sǔn shēng mò ruò pān dān guì,miǎn sú wú guò yǒng zǐ zhī。
两岸芦花一江水,依前且把钓鱼丝。liǎng àn lú huā yī jiāng shuǐ,yī qián qiě bǎ diào yú sī。

题陈山人居

黄滔

犹自莓苔马迹重,石嵌泉冷懒移峰。yóu zì méi tái mǎ jì zhòng,shí qiàn quán lěng lǎn yí fēng。
空垂凤食檐前竹,漫拔龙形涧底松。kōng chuí fèng shí yán qián zhú,màn bá lóng xíng jiàn dǐ sōng。
隔岸青山秋见寺,半床明月夜闻钟。gé àn qīng shān qiū jiàn sì,bàn chuáng míng yuè yè wén zhōng。
谁能惆怅磻溪事,今古悠悠不再逢。shuí néng chóu chàng pán xī shì,jīn gǔ yōu yōu bù zài féng。

宿李少府园林

黄滔

一壶浊酒百家诗,住此园林守选期。yī hú zhuó jiǔ bǎi jiā shī,zhù cǐ yuán lín shǒu xuǎn qī。
深院月凉留客夜,古杉风细似泉时。shēn yuàn yuè liáng liú kè yè,gǔ shān fēng xì shì quán shí。
尝频异茗尘心净,议罢名山竹影移。cháng pín yì míng chén xīn jìng,yì bà míng shān zhú yǐng yí。
明日绿苔浑扫后,石庭吟坐复容谁。míng rì lǜ tái hún sǎo hòu,shí tíng yín zuò fù róng shuí。

送人明经及第东归

黄滔

十问九通离义床,今时登第信非常。shí wèn jiǔ tōng lí yì chuáng,jīn shí dēng dì xìn fēi cháng。
亦从南院看新榜,旋束春关归故乡。yì cóng nán yuàn kàn xīn bǎng,xuán shù chūn guān guī gù xiāng。
水到吴门方见海,树侵闽岭渐无霜。shuǐ dào wú mén fāng jiàn hǎi,shù qīn mǐn lǐng jiàn wú shuāng。
知君已塞平生愿,日与交亲醉几场。zhī jūn yǐ sāi píng shēng yuàn,rì yǔ jiāo qīn zuì jǐ chǎng。

断酒

黄滔

未老先为百病仍,醉杯无计接宾朋。wèi lǎo xiān wèi bǎi bìng réng,zuì bēi wú jì jiē bīn péng。
免遭拽盏郎君谑,还被簪花录事憎。miǎn zāo zhuāi zhǎn láng jūn xuè,hái bèi zān huā lù shì zēng。
丝管合时思索马,池塘晴后独留僧。sī guǎn hé shí sī suǒ mǎ,chí táng qíng hòu dú liú sēng。
何因浇得离肠烂,南浦东门恨不胜。hé yīn jiāo dé lí cháng làn,nán pǔ dōng mén hèn bù shèng。

南海幕和段先辈送韦侍御赴阙

黄滔

树色川光入暮秋,使车西发不胜愁。shù sè chuān guāng rù mù qiū,shǐ chē xī fā bù shèng chóu。
璧连标格惊分散,雪课篇章互唱酬。bì lián biāo gé jīng fēn sàn,xuě kè piān zhāng hù chàng chóu。
魏阙别当飞羽翼,燕台独且占风流。wèi quē bié dāng fēi yǔ yì,yàn tái dú qiě zhàn fēng liú。
满园歌管凉宵月,此后相思几上楼。mǎn yuán gē guǎn liáng xiāo yuè,cǐ hòu xiāng sī jǐ shàng lóu。

寄南海黄尚书

黄滔

五羊城下驻行车,此事如今八载馀。wǔ yáng chéng xià zhù xíng chē,cǐ shì rú jīn bā zài yú。
燕颔已知飞食肉,龙门犹自退为鱼。yàn hàn yǐ zhī fēi shí ròu,lóng mén yóu zì tuì wèi yú。
红楼入夜笙歌合,白社惊秋草木疏。hóng lóu rù yè shēng gē hé,bái shè jīng qiū cǎo mù shū。
西望清光寄消息,万重烟水一封书。xī wàng qīng guāng jì xiāo xī,wàn zhòng yān shuǐ yī fēng shū。

送人往苏州觐其兄

黄滔

阖闾城外越江头,两地烟涛一叶舟。hé lǘ chéng wài yuè jiāng tóu,liǎng dì yān tāo yī yè zhōu。
到日荆枝应便茂,别时珠泪不须流。dào rì jīng zhī yīng biàn mào,bié shí zhū lèi bù xū liú。
迎欢酒醒山当枕,咏古诗成月在楼。yíng huān jiǔ xǐng shān dāng zhěn,yǒng gǔ shī chéng yuè zài lóu。
明日尊前若相问,为言今访赤松游。míng rì zūn qián ruò xiāng wèn,wèi yán jīn fǎng chì sōng yóu。

游东林寺

黄滔

长生犹自重无生,言让仙祠佛寺成。zhǎng shēng yóu zì zhòng wú shēng,yán ràng xiān cí fú sì chéng。
碑折谁忘康乐制,山灵表得远公名。bēi zhé shuí wàng kāng lè zhì,shān líng biǎo dé yuǎn gōng míng。
松形入汉藤萝短,僧语离经耳目清。sōng xíng rù hàn téng luó duǎn,sēng yǔ lí jīng ěr mù qīng。
莫怪迟迟不归去,童年已梦绕林行。mò guài chí chí bù guī qù,tóng nián yǐ mèng rào lín xíng。

赠旌德吕明府

黄滔

渥洼步数太阿姿,争遣王侯不奉知。wò wā bù shù tài ā zī,zhēng qiǎn wáng hóu bù fèng zhī。
花作城池入官处,锦随刀尺少年时。huā zuò chéng chí rù guān chù,jǐn suí dāo chǐ shǎo nián shí。
两衙断狱兼留客,三考论功合树碑。liǎng yá duàn yù jiān liú kè,sān kǎo lùn gōng hé shù bēi。
须信隔帘看刺史,锦章朱绂已葳蕤。xū xìn gé lián kàn cì shǐ,jǐn zhāng zhū fú yǐ wēi ruí。