古诗词

寄少常卢同年

黄滔

官拜少常休,青緺换鹿裘。guān bài shǎo cháng xiū,qīng guā huàn lù qiú。
狂歌离乐府,醉梦到瀛洲。kuáng gē lí lè fǔ,zuì mèng dào yíng zhōu。
古器岩耕得,神方客谜留。gǔ qì yán gēng dé,shén fāng kè mí liú。
清溪莫沈钓,王者或畋游。qīng xī mò shěn diào,wáng zhě huò tián yóu。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

旅怀

黄滔

未吃金丹看十洲,乃将身世作仇雠。wèi chī jīn dān kàn shí zhōu,nǎi jiāng shēn shì zuò chóu chóu。
羁游数地值兵乱,宿在孤城闻雨秋。jī yóu shù dì zhí bīng luàn,sù zài gū chéng wén yǔ qiū。
东越云山却思隐,西秦霜霰苦频留。dōng yuè yún shān què sī yǐn,xī qín shuāng xiàn kǔ pín liú。
他人折尽月中桂,惆怅当年江上鸥。tā rén zhé jǐn yuè zhōng guì,chóu chàng dāng nián jiāng shàng ōu。

别友人

黄滔

已喜相逢又怨嗟,十年飘泊在京华。yǐ xǐ xiāng féng yòu yuàn jiē,shí nián piāo pō zài jīng huá。
大朝多事还停举,故国经荒未有家。dà cháo duō shì hái tíng jǔ,gù guó jīng huāng wèi yǒu jiā。
鸟带夕阳投远树,人冲腊雪往边沙。niǎo dài xī yáng tóu yuǎn shù,rén chōng là xuě wǎng biān shā。
梦魂空系潇湘岸,烟水茫茫芦苇花。mèng hún kōng xì xiāo xiāng àn,yān shuǐ máng máng lú wěi huā。

喜侯舍人蜀中新命三首

黄滔

八都词客漫喧然,谁解飞扬诰誓间。bā dōu cí kè màn xuān rán,shuí jiě fēi yáng gào shì jiān。
五色彩毫裁凤诏,九重天子豁龙颜。wǔ sè cǎi háo cái fèng zhào,jiǔ zhòng tiān zi huō lóng yán。
巴山月在趋朝去,锦水烟生入閤还。bā shān yuè zài qū cháo qù,jǐn shuǐ yān shēng rù gé hái。
谋及中兴多少事,莫愁明月不收关。móu jí zhōng xīng duō shǎo shì,mò chóu míng yuè bù shōu guān。

喜侯舍人蜀中新命三首

黄滔

却搜文学起吾唐,暂失都城亦未妨。què sōu wén xué qǐ wú táng,zàn shī dōu chéng yì wèi fáng。
锦里幸为丹凤阙,幕宾徵出紫微郎。jǐn lǐ xìng wèi dān fèng quē,mù bīn zhēng chū zǐ wēi láng。
来时走马随中使,到日援毫定外方。lái shí zǒu mǎ suí zhōng shǐ,dào rì yuán háo dìng wài fāng。
若以掌言看谏猎,相如从此病辉光。ruò yǐ zhǎng yán kàn jiàn liè,xiāng rú cóng cǐ bìng huī guāng。

喜侯舍人蜀中新命三首

黄滔

贾谊才承宣室召,左思唯预秘书流。jiǎ yì cái chéng xuān shì zhào,zuǒ sī wéi yù mì shū liú。
赋家达者无过此,翰苑今朝是独游。fù jiā dá zhě wú guò cǐ,hàn yuàn jīn cháo shì dú yóu。
立被御炉烟气逼,吟经栈阁雨声秋。lì bèi yù lú yān qì bī,yín jīng zhàn gé yǔ shēng qiū。
内人未识江淹笔,竟问当时不早求。nèi rén wèi shí jiāng yān bǐ,jìng wèn dāng shí bù zǎo qiú。

经安州感故郑郎中二首

黄滔

云梦江头见故城,人间四十载垂名。yún mèng jiāng tóu jiàn gù chéng,rén jiān sì shí zài chuí míng。
马蹄践处东风急,鸡舌销时北阙惊。mǎ tí jiàn chù dōng fēng jí,jī shé xiāo shí běi quē jīng。
岳客出来寻古剑,野猿相聚叫孤茔。yuè kè chū lái xún gǔ jiàn,yě yuán xiāng jù jiào gū yíng。
腾身飞上凤凰阁,惆怅终乖吾党情。téng shēn fēi shàng fèng huáng gé,chóu chàng zhōng guāi wú dǎng qíng。

经安州感故郑郎中二首

黄滔

锦帐先生作牧州,干戈缺后见荒丘。jǐn zhàng xiān shēng zuò mù zhōu,gàn gē quē hòu jiàn huāng qiū。
兼无姓贾儿童在,空有还珠烟水流。jiān wú xìng jiǎ ér tóng zài,kōng yǒu hái zhū yān shuǐ liú。
江句行人吟刻石,月肠是处象登楼。jiāng jù xíng rén yín kè shí,yuè cháng shì chù xiàng dēng lóu。
旅魂频此归来否,千载云山属一游。lǚ hún pín cǐ guī lái fǒu,qiān zài yún shān shǔ yī yóu。

出京别崔学士

黄滔

一从门馆遍投文,旋忝恩知骤出群。yī cóng mén guǎn biàn tóu wén,xuán tiǎn ēn zhī zhòu chū qún。
不道鹤鸡殊羽翼,许依龙虎借风云。bù dào hè jī shū yǔ yì,xǔ yī lóng hǔ jiè fēng yún。
命奇未便乘东律,言重终期雪北军。mìng qí wèi biàn chéng dōng lǜ,yán zhòng zhōng qī xuě běi jūn。
欲逐飘蓬向岐路,数宵垂泪恋清芬。yù zhú piāo péng xiàng qí lù,shù xiāo chuí lèi liàn qīng fēn。

黄滔

楚岸花晴塞柳衰,年年南北去来期。chǔ àn huā qíng sāi liǔ shuāi,nián nián nán běi qù lái qī。
江城日暮见飞处,旅馆月明闻过时。jiāng chéng rì mù jiàn fēi chù,lǚ guǎn yuè míng wén guò shí。
万里风霜休更恨,满川烟草且须疑。wàn lǐ fēng shuāng xiū gèng hèn,mǎn chuān yān cǎo qiě xū yí。
洞庭云水潇湘雨,好把寒更一一知。dòng tíng yún shuǐ xiāo xiāng yǔ,hǎo bǎ hán gèng yī yī zhī。

寄越从事林嵩侍御

黄滔

子虚词赋动君王,谁不期君入对扬。zi xū cí fù dòng jūn wáng,shuí bù qī jūn rù duì yáng。
莫恋兔园留看雪,已乘骢马合凌霜。mò liàn tù yuán liú kàn xuě,yǐ chéng cōng mǎ hé líng shuāng。
路归天上行方别,道在人间久便香。lù guī tiān shàng xíng fāng bié,dào zài rén jiān jiǔ biàn xiāng。
应念都城旧吟客,十年踪迹委沧浪。yīng niàn dōu chéng jiù yín kè,shí nián zōng jì wěi cāng làng。

长安书事

黄滔

一年年课数千言,口祝心祠挈出门。yī nián nián kè shù qiān yán,kǒu zhù xīn cí qiè chū mén。
孤进难时谁肯荐,主司通处不须论。gū jìn nán shí shuí kěn jiàn,zhǔ sī tōng chù bù xū lùn。
频秋入自边城雪,昨日听来岭树猿。pín qiū rù zì biān chéng xuě,zuó rì tīng lái lǐng shù yuán。
若有水田过十亩,早应归去狄江村。ruò yǒu shuǐ tián guò shí mǔ,zǎo yīng guī qù dí jiāng cūn。

旅怀寄友人

黄滔

重叠愁肠只自知,苦于吞蘖乱于丝。zhòng dié chóu cháng zhǐ zì zhī,kǔ yú tūn niè luàn yú sī。
一船风雨分襟处,千里烟波回首时。yī chuán fēng yǔ fēn jīn chù,qiān lǐ yān bō huí shǒu shí。
故国田园经战后,穷荒日月逼秋期。gù guó tián yuán jīng zhàn hòu,qióng huāng rì yuè bī qiū qī。
鸣蝉似会悠扬意,陌上声声怨柳衰。míng chán shì huì yōu yáng yì,mò shàng shēng shēng yuàn liǔ shuāi。

寄蒋先辈

黄滔

夫差宫苑悉苍苔,携客朝游夜未回。fū chà gōng yuàn xī cāng tái,xié kè cháo yóu yè wèi huí。
冢上题诗苏小见,江头酹酒伍员来。zhǒng shàng tí shī sū xiǎo jiàn,jiāng tóu lèi jiǔ wǔ yuán lái。
秋风急处烟花落,明月中时水寺开。qiū fēng jí chù yān huā luò,míng yuè zhōng shí shuǐ sì kāi。
千载三吴有高迹,虎丘山翠益崔嵬。qiān zài sān wú yǒu gāo jì,hǔ qiū shān cuì yì cuī wéi。

旅怀

黄滔

雪貌潜凋雪发生,故园魂断弟兼兄。xuě mào qián diāo xuě fā shēng,gù yuán hún duàn dì jiān xiōng。
十年除夜在孤馆,万里一身求大名。shí nián chú yè zài gū guǎn,wàn lǐ yī shēn qiú dà míng。
空有新诗高华岳,已无丹恳出秦城。kōng yǒu xīn shī gāo huá yuè,yǐ wú dān kěn chū qín chéng。
侯门莫问曾游处,槐柳影中肝胆倾。hóu mén mò wèn céng yóu chù,huái liǔ yǐng zhōng gān dǎn qīng。

放榜日

黄滔

吾唐取士最堪夸,仙榜标名出曙霞。wú táng qǔ shì zuì kān kuā,xiān bǎng biāo míng chū shǔ xiá。
白马嘶风三十辔,朱门秉烛一千家。bái mǎ sī fēng sān shí pèi,zhū mén bǐng zhú yī qiān jiā。
郤诜联臂升天路,宣圣飞章奏日华。xì shēn lián bì shēng tiān lù,xuān shèng fēi zhāng zòu rì huá。
岁岁人人来不得,曲江烟水杏园花。suì suì rén rén lái bù dé,qū jiāng yān shuǐ xìng yuán huā。
1711234567»