古诗词

送人明经及第东归

黄滔

十问九通离义床,今时登第信非常。shí wèn jiǔ tōng lí yì chuáng,jīn shí dēng dì xìn fēi cháng。
亦从南院看新榜,旋束春关归故乡。yì cóng nán yuàn kàn xīn bǎng,xuán shù chūn guān guī gù xiāng。
水到吴门方见海,树侵闽岭渐无霜。shuǐ dào wú mén fāng jiàn hǎi,shù qīn mǐn lǐng jiàn wú shuāng。
知君已塞平生愿,日与交亲醉几场。zhī jūn yǐ sāi píng shēng yuàn,rì yǔ jiāo qīn zuì jǐ chǎng。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

九日

黄滔

阳数重时阴数残,露浓风硬欲成寒。yáng shù zhòng shí yīn shù cán,lù nóng fēng yìng yù chéng hán。
莫言黄菊花开晚,独占樽前一日欢。mò yán huáng jú huā kāi wǎn,dú zhàn zūn qián yī rì huān。

夏州道中

黄滔

陇雁南飞河水流,秦城千里忍回头。lǒng yàn nán fēi hé shuǐ liú,qín chéng qiān lǐ rěn huí tóu。
征行浑与求名背,九月中旬往夏州。zhēng xíng hún yǔ qiú míng bèi,jiǔ yuè zhōng xún wǎng xià zhōu。

经慈州感谢郎中

黄滔

金声乃是古诗流,况有池塘春草俦。jīn shēng nǎi shì gǔ shī liú,kuàng yǒu chí táng chūn cǎo chóu。
莫遣宣城独垂号,云山彼此谢公游。mò qiǎn xuān chéng dú chuí hào,yún shān bǐ cǐ xiè gōng yóu。

寓题

黄滔

吴中烟水越中山,莫把渔樵谩自宽。wú zhōng yān shuǐ yuè zhōng shān,mò bǎ yú qiáo mán zì kuān。
归泛扁舟可容易,五湖高士是抛官。guī fàn biǎn zhōu kě róng yì,wǔ hú gāo shì shì pāo guān。

塞上

黄滔

掘地破重城,烧山搜伏兵。jué dì pò zhòng chéng,shāo shān sōu fú bīng。
金徽互呜咽,玉笛自凄清。jīn huī hù wū yàn,yù dí zì qī qīng。
使发西都耸,尘空北岳横。shǐ fā xī dōu sǒng,chén kōng běi yuè héng。
长河涉有路,旷野宿无程。zhǎng hé shè yǒu lù,kuàng yě sù wú chéng。
沙雨黄莺啭,辕门青草生。shā yǔ huáng yīng zhuàn,yuán mén qīng cǎo shēng。
马归秦苑牧,人在虏云耕。mǎ guī qín yuàn mù,rén zài lǔ yún gēng。
落日牛羊聚,秋风鼓角鸣。luò rì niú yáng jù,qiū fēng gǔ jiǎo míng。
如何汉天子,青冢杳含情。rú hé hàn tiān zi,qīng zhǒng yǎo hán qíng。

寄献梓橦山侯侍御

黄滔

汉宫行庙略,簪笏落民间。hàn gōng xíng miào lüè,zān hù luò mín jiān。
直道三湘水,高情四皓山。zhí dào sān xiāng shuǐ,gāo qíng sì hào shān。
赐衣僧脱去,奏表主批还。cì yī sēng tuō qù,zòu biǎo zhǔ pī hái。
地得松萝坞,泉通雨雪湾。dì dé sōng luó wù,quán tōng yǔ xuě wān。
东门添故事,南省缺新班。dōng mén tiān gù shì,nán shěng quē xīn bān。
片石秋从露,幽窗夜不关。piàn shí qiū cóng lù,yōu chuāng yè bù guān。
梦馀蟾隐映,吟次鸟绵蛮。mèng yú chán yǐn yìng,yín cì niǎo mián mán。
可惜相如作,当时事悉闲。kě xī xiāng rú zuò,dāng shí shì xī xián。

壬癸岁书情

黄滔

故园招隐客,应便笑无成。gù yuán zhāo yǐn kè,yīng biàn xiào wú chéng。
谒帝逢移国,投文值用兵。yè dì féng yí guó,tóu wén zhí yòng bīng。
孤松怜鹤在,疏柳恶蝉鸣。gū sōng lián hè zài,shū liǔ è chán míng。
匹马迷归处,青云失曩情。pǐ mǎ mí guī chù,qīng yún shī nǎng qíng。
江头寒夜宿,垄上歉年耕。jiāng tóu hán yè sù,lǒng shàng qiàn nián gēng。
冠盖新人物,渔樵旧弟兄。guān gài xīn rén wù,yú qiáo jiù dì xiōng。
易生唯白发,难立是浮名。yì shēng wéi bái fā,nán lì shì fú míng。
惆怅灞桥路,秋风谁入行。chóu chàng bà qiáo lù,qiū fēng shuí rù xíng。

河南府试秋夕闻新雁

黄滔

湘南飞去日,蓟北乍惊秋。xiāng nán fēi qù rì,jì běi zhà jīng qiū。
叫出陇云夜,闻为客子愁。jiào chū lǒng yún yè,wén wèi kè zi chóu。
一声初触梦,半白已侵头。yī shēng chū chù mèng,bàn bái yǐ qīn tóu。
旅馆移欹枕,江城起倚楼。lǚ guǎn yí yī zhěn,jiāng chéng qǐ yǐ lóu。
馀灯依古壁,片月下沧洲。yú dēng yī gǔ bì,piàn yuè xià cāng zhōu。
寂听良宵彻,踌躇感岁流。jì tīng liáng xiāo chè,chóu chú gǎn suì liú。

省试奉诏涨曲江池

黄滔

地脉寒来浅,恩波住后新。dì mài hán lái qiǎn,ēn bō zhù hòu xīn。
引将诸派水,别贮大都春。yǐn jiāng zhū pài shuǐ,bié zhù dà dōu chūn。
幽咽疏通处,清泠迸入辰。yōu yàn shū tōng chù,qīng líng bèng rù chén。
渐平连杏岸,旋阔映楼津。jiàn píng lián xìng àn,xuán kuò yìng lóu jīn。
沙没迷行径,洲宽恣跃鳞。shā méi mí xíng jìng,zhōu kuān zì yuè lín。
愿当舟楫便,一附济川人。yuàn dāng zhōu jí biàn,yī fù jì chuān rén。

题宣一僧正院

黄滔

五级凌虚塔,三生落发师。wǔ jí líng xū tǎ,sān shēng luò fā shī。
都僧须有托,孤峤遂无期。dōu sēng xū yǒu tuō,gū jiào suì wú qī。
井邑焚香待,君侯减俸资。jǐng yì fén xiāng dài,jūn hóu jiǎn fèng zī。
山衣随叠破,莱骨逐年羸。shān yī suí dié pò,lái gǔ zhú nián léi。
茶取寒泉试,松于远涧移。chá qǔ hán quán shì,sōng yú yuǎn jiàn yí。
吾曹来顶手,不合不题诗。wú cáo lái dǐng shǒu,bù hé bù tí shī。

和吴学士对春雪献韦令公次韵

黄滔

春雪下盈空,翻疑腊未穷。chūn xuě xià yíng kōng,fān yí là wèi qióng。
连天宁认月,堕地屡兼风。lián tiān níng rèn yuè,duò dì lǚ jiān fēng。
忽误边沙上,应平火岭中。hū wù biān shā shàng,yīng píng huǒ lǐng zhōng。
林间妨走兽,云际落飞鸿。lín jiān fáng zǒu shòu,yún jì luò fēi hóng。
梁苑还吟客,齐都省创宫。liáng yuàn hái yín kè,qí dōu shěng chuàng gōng。
掩扉皆墐北,移律愧居东。yǎn fēi jiē jìn běi,yí lǜ kuì jū dōng。
书幌飘全湿,茶铛入旋融。shū huǎng piāo quán shī,chá dāng rù xuán róng。
奔川半留滞,叠树互玲珑。bēn chuān bàn liú zhì,dié shù hù líng lóng。
出户行瑶砌,开园见粉丛。chū hù xíng yáo qì,kāi yuán jiàn fěn cóng。
高才兴咏处,真宰答殊功。gāo cái xīng yǒng chù,zhēn zǎi dá shū gōng。

省试一一吹竽

黄滔

齐竽今历试,真伪不难知。qí yú jīn lì shì,zhēn wěi bù nán zhī。
欲使声声别,须令个个吹。yù shǐ shēng shēng bié,xū lìng gè gè chuī。
后先无错杂,能否立参差。hòu xiān wú cuò zá,néng fǒu lì cān chà。
次第教单进,宫商乃异宜。cì dì jiào dān jìn,gōng shāng nǎi yì yí。
凡音皆窜迹,至艺始呈奇。fán yīn jiē cuàn jì,zhì yì shǐ chéng qí。
以此论文学,终凭一一窥。yǐ cǐ lùn wén xué,zhōng píng yī yī kuī。

明月照高楼

黄滔

月满长空朗,楼侵碧落横。yuè mǎn zhǎng kōng lǎng,lóu qīn bì luò héng。
波文流藻井,桂魄拂雕楹。bō wén liú zǎo jǐng,guì pò fú diāo yíng。
深鉴罗纨薄,寒搜户牖清。shēn jiàn luó wán báo,hán sōu hù yǒu qīng。
冰铺梁燕噤,霜覆瓦松倾。bīng pù liáng yàn jìn,shuāng fù wǎ sōng qīng。
卓午收全影,斜悬转半明。zhuó wǔ shōu quán yǐng,xié xuán zhuǎn bàn míng。
佳人当此夕,多少别离情。jiā rén dāng cǐ xī,duō shǎo bié lí qíng。

广州试越台怀古

黄滔

南越千年事,兴怀一旦来。nán yuè qiān nián shì,xīng huái yī dàn lái。
歌钟非旧俗,烟月有层台。gē zhōng fēi jiù sú,yān yuè yǒu céng tái。
北望人何在,东流水不回。běi wàng rén hé zài,dōng liú shuǐ bù huí。
吹窗风杂瘴,沾槛雨经梅。chuī chuāng fēng zá zhàng,zhān kǎn yǔ jīng méi。
壮气曾难揖,空名信可哀。zhuàng qì céng nán yī,kōng míng xìn kě āi。
不堪登览处,花落与花开。bù kān dēng lǎn chù,huā luò yǔ huā kāi。

襄州试白云归帝乡

黄滔

杳杳复霏霏,应缘有所依。yǎo yǎo fù fēi fēi,yīng yuán yǒu suǒ yī。
不言天路远,终望帝乡归。bù yán tiān lù yuǎn,zhōng wàng dì xiāng guī。
高岳和霜过,遥关带月飞。gāo yuè hé shuāng guò,yáo guān dài yuè fēi。
渐怜双阙近,宁恨众山违。jiàn lián shuāng quē jìn,níng hèn zhòng shān wéi。
阵触银河乱,光连粉署微。zhèn chù yín hé luàn,guāng lián fěn shǔ wēi。
旅人随计日,自笑比麻衣。lǚ rén suí jì rì,zì xiào bǐ má yī。
171«6789101112