古诗词

鄜畤李相公

黄滔

秦城择日发征辕,斋戒来投节制尊。qín chéng zé rì fā zhēng yuán,zhāi jiè lái tóu jié zhì zūn。
分虎名高初命相,攀龙迹下愧登门。fēn hǔ míng gāo chū mìng xiāng,pān lóng jì xià kuì dēng mén。
夜听讴咏销尘梦,晓拜旌幢战旅魂。yè tīng ōu yǒng xiāo chén mèng,xiǎo bài jīng chuáng zhàn lǚ hún。
华舍未开宁有碍,彩毫虽乏敢无言。huá shě wèi kāi níng yǒu ài,cǎi háo suī fá gǎn wú yán。
生兼文武为人杰,出应乾坤静帝阍。shēng jiān wén wǔ wèi rén jié,chū yīng qián kūn jìng dì hūn。
计吐六奇谁敢敌,学穷三略不须论。jì tǔ liù qí shuí gǎn dí,xué qióng sān lüè bù xū lùn。
功高马卸黄金甲,台迥宾欢白玉樽。gōng gāo mǎ xiè huáng jīn jiǎ,tái jiǒng bīn huān bái yù zūn。
九穗嘉禾垂绮陌,四时甘雨带雕轩。jiǔ suì jiā hé chuí qǐ mò,sì shí gān yǔ dài diāo xuān。
推恩每觉东溟浅,吹律能令北陆暄。tuī ēn měi jué dōng míng qiǎn,chuī lǜ néng lìng běi lù xuān。
青草连沙无血溅,黄榆锁塞有莺翻。qīng cǎo lián shā wú xuè jiàn,huáng yú suǒ sāi yǒu yīng fān。
笙歌合沓春风郭,鸡犬连延碧岫村。shēng gē hé dá chūn fēng guō,jī quǎn lián yán bì xiù cūn。
游子不缘贪献赋,永依棠树托蓬根。yóu zi bù yuán tān xiàn fù,yǒng yī táng shù tuō péng gēn。
黄滔

黄滔

黄滔(840~911),字文江,莆田城内前埭(今荔城区东里巷)人,晚唐五代著名的文学家,被誉为“福建文坛盟主”、闽中“文章初祖”。《四库全书》收《黄御史集》10卷,附录1卷。 黄滔的作品>>

猜您喜欢

秋夕贫居

黄滔

听歌桂席阑,下马槐烟里。tīng gē guì xí lán,xià mǎ huái yān lǐ。
豪门腐粱肉,穷巷思糠秕。háo mén fǔ liáng ròu,qióng xiàng sī kāng bǐ。
孤灯照独吟,半壁秋花死。gū dēng zhào dú yín,bàn bì qiū huā sǐ。
迟明亦如晦,鸡唱徒为尔。chí míng yì rú huì,jī chàng tú wèi ěr。

书怀寄友人

黄滔

此生如孤灯,素心挑易尽。cǐ shēng rú gū dēng,sù xīn tiāo yì jǐn。
不及如顽石,非与磨砻近。bù jí rú wán shí,fēi yǔ mó lóng jìn。
常思扬子云,五藏曾离身。cháng sī yáng zi yún,wǔ cáng céng lí shēn。
寂寞一生中,千载空清芬。jì mò yī shēng zhōng,qiān zài kōng qīng fēn。

闺怨

黄滔

妾家五岭南,君戍三城北。qiè jiā wǔ lǐng nán,jūn shù sān chéng běi。
雁来虽有书,衡阳越不得。yàn lái suī yǒu shū,héng yáng yuè bù dé。
别久情易料,岂在窥翰墨。bié jiǔ qíng yì liào,qǐ zài kuī hàn mò。
塞上无烟花,宁思妾颜色。sāi shàng wú yān huā,níng sī qiè yán sè。

喜翁文尧员外病起

黄滔

卫玠羊车悬,长卿驷马姿。wèi jiè yáng chē xuán,zhǎng qīng sì mǎ zī。
天嫌太端正,神乃减风仪。tiān xián tài duān zhèng,shén nǎi jiǎn fēng yí。
饮冰俾消渴,断谷皆清羸。yǐn bīng bǐ xiāo kě,duàn gǔ jiē qīng léi。
越僧夸艾炷,秦女隔花枝。yuè sēng kuā ài zhù,qín nǚ gé huā zhī。
自能论苦器,不假求良医。zì néng lùn kǔ qì,bù jiǎ qiú liáng yī。
惊杀漳滨鬼,错与刘生随。jīng shā zhāng bīn guǐ,cuò yǔ liú shēng suí。
昨日已如虎,今朝谒荀池。zuó rì yǐ rú hǔ,jīn cháo yè xún chí。
扬鞭入王门,四面人熙熙。yáng biān rù wáng mén,sì miàn rén xī xī。
青桂任霜霰,尺璧无瑕疵。qīng guì rèn shuāng xiàn,chǐ bì wú xiá cī。
回尘却惆怅,归阙难迟迟。huí chén què chóu chàng,guī quē nán chí chí。

寄罗浮山道者二首

黄滔

天际双山压海濆,天漫绝顶海漫根。tiān jì shuāng shān yā hǎi fén,tiān màn jué dǐng hǎi màn gēn。
时闻雷雨惊樵客,长有龙蛇护洞门。shí wén léi yǔ jīng qiáo kè,zhǎng yǒu lóng shé hù dòng mén。
泉石暮含朱槿书,烟霞冬闭木绵温。quán shí mù hán zhū jǐn shū,yān xiá dōng bì mù mián wēn。
林间学道如容我,今便辞他宠辱喧。lín jiān xué dào rú róng wǒ,jīn biàn cí tā chǒng rǔ xuān。

寄罗浮山道者二首

黄滔

有人曾见洞中仙,才到人间便越年。yǒu rén céng jiàn dòng zhōng xiān,cái dào rén jiān biàn yuè nián。
金鼎药成龙入海,玉函书发鹤归天。jīn dǐng yào chéng lóng rù hǎi,yù hán shū fā hè guī tiān。
楼开石脉千寻直,山拆鳌鳞一半膻。lóu kāi shí mài qiān xún zhí,shān chāi áo lín yī bàn shān。
谁到月明朝礼处,翠岩深锁荔枝烟。shuí dào yuè míng cháo lǐ chù,cuì yán shēn suǒ lì zhī yān。
171«6789101112