古诗词

酬乐天小亭寒夜有怀

刘禹锡

寒夜阴云起,疏林宿鸟惊。hán yè yīn yún qǐ,shū lín sù niǎo jīng。
斜风闪灯影,迸雪打窗声。xié fēng shǎn dēng yǐng,bèng xuě dǎ chuāng shēng。
竟夕不能寐,同年知此情。jìng xī bù néng mèi,tóng nián zhī cǐ qíng。
汉皇无奈老,何况本书生。hàn huáng wú nài lǎo,hé kuàng běn shū shēng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

更衣曲

刘禹锡

博山炯炯吐香雾,红烛引至更衣处。bó shān jiǒng jiǒng tǔ xiāng wù,hóng zhú yǐn zhì gèng yī chù。
夜如何其夜漫漫,邻鸡未鸣寒雁度。yè rú hé qí yè màn màn,lín jī wèi míng hán yàn dù。
庭前雪压松桂丛,廊下点点悬纱笼。tíng qián xuě yā sōng guì cóng,láng xià diǎn diǎn xuán shā lóng。
满堂醉客争笑语,嘈囋琵琶青幕中。mǎn táng zuì kè zhēng xiào yǔ,cáo zá pí pá qīng mù zhōng。

桃源行

刘禹锡

渔舟何招招,浮在武陵水。yú zhōu hé zhāo zhāo,fú zài wǔ líng shuǐ。
拖纶掷饵信流去,误入桃源行数里。tuō lún zhì ěr xìn liú qù,wù rù táo yuán xíng shù lǐ。
清源寻尽花绵绵,踏花觅径至洞前。qīng yuán xún jǐn huā mián mián,tà huā mì jìng zhì dòng qián。
洞门苍黑烟雾生,暗行数步逢虚明。dòng mén cāng hēi yān wù shēng,àn xíng shù bù féng xū míng。
俗人毛骨惊仙子,争来致词何至此。sú rén máo gǔ jīng xiān zi,zhēng lái zhì cí hé zhì cǐ。
须臾皆破冰雪颜,笑言委曲问人间。xū yú jiē pò bīng xuě yán,xiào yán wěi qū wèn rén jiān。
因嗟隐身来种玉,不知人世如风烛。yīn jiē yǐn shēn lái zhǒng yù,bù zhī rén shì rú fēng zhú。
筵羞石髓劝客餐,灯爇松脂留客宿。yán xiū shí suǐ quàn kè cān,dēng ruò sōng zhī liú kè sù。
鸡声犬声遥相闻,晓色葱茏开五云。jī shēng quǎn shēng yáo xiāng wén,xiǎo sè cōng lóng kāi wǔ yún。
渔人振衣起出户,满庭无路花纷纷。yú rén zhèn yī qǐ chū hù,mǎn tíng wú lù huā fēn fēn。
翻然恐失乡悬处,一息不肯桃源住。fān rán kǒng shī xiāng xuán chù,yī xī bù kěn táo yuán zhù。
桃花满溪水似镜,尘心如垢洗不去。táo huā mǎn xī shuǐ shì jìng,chén xīn rú gòu xǐ bù qù。
仙家一出寻无踪,至今流水山重重。xiān jiā yī chū xún wú zōng,zhì jīn liú shuǐ shān zhòng zhòng。

洞庭秋月行

刘禹锡

洞庭秋月生湖心,层波万顷如镕金。dòng tíng qiū yuè shēng hú xīn,céng bō wàn qǐng rú róng jīn。
孤轮徐转光不定,游气蒙蒙隔寒镜。gū lún xú zhuǎn guāng bù dìng,yóu qì méng méng gé hán jìng。
是时白露三秋中,湖平月上天地空。shì shí bái lù sān qiū zhōng,hú píng yuè shàng tiān dì kōng。
岳阳楼头暮角绝,荡漾已过君山东。yuè yáng lóu tóu mù jiǎo jué,dàng yàng yǐ guò jūn shān dōng。
山城苍苍夜寂寂,水月逶迤绕城白。shān chéng cāng cāng yè jì jì,shuǐ yuè wēi yí rào chéng bái。
荡桨巴童歌竹枝,连樯估客吹羌笛。dàng jiǎng bā tóng gē zhú zhī,lián qiáng gū kè chuī qiāng dí。
势高夜久阴力全,金气肃肃开星躔。shì gāo yè jiǔ yīn lì quán,jīn qì sù sù kāi xīng chán。
浮云野马归四裔,遥望星斗当中天。fú yún yě mǎ guī sì yì,yáo wàng xīng dòu dāng zhōng tiān。
天鸡相呼曙霞出,敛影含光让朝日。tiān jī xiāng hū shǔ xiá chū,liǎn yǐng hán guāng ràng cháo rì。
日出喧喧人不闲,夜来清景非人间。rì chū xuān xuān rén bù xián,yè lái qīng jǐng fēi rén jiān。

九华山歌

刘禹锡

奇峰一见惊魂魄,意想洪垆始开辟。qí fēng yī jiàn jīng hún pò,yì xiǎng hóng lú shǐ kāi pì。
疑是九龙夭矫欲攀天,忽逢霹雳一声化为石。yí shì jiǔ lóng yāo jiǎo yù pān tiān,hū féng pī lì yī shēng huà wèi shí。
不然何至今,悠悠亿万年,气势不死如腾仙。bù rán hé zhì jīn,yōu yōu yì wàn nián,qì shì bù sǐ rú téng xiān。
云含幽兮月添冷,月凝晖兮江漾影。yún hán yōu xī yuè tiān lěng,yuè níng huī xī jiāng yàng yǐng。
结根不得要路津,迥秀长在无人境。jié gēn bù dé yào lù jīn,jiǒng xiù zhǎng zài wú rén jìng。
轩皇封禅登云亭,大禹会寄临东溟。xuān huáng fēng chán dēng yún tíng,dà yǔ huì jì lín dōng míng。
乘樏不来广乐绝,独与猿鸟愁青荧。chéng lěi bù lái guǎng lè jué,dú yǔ yuán niǎo chóu qīng yíng。
君不见敬亭之山黄索漠,兀如断岸无棱角。jūn bù jiàn jìng tíng zhī shān huáng suǒ mò,wù rú duàn àn wú léng jiǎo。
宣城谢守一首诗,遂使声名齐五岳。xuān chéng xiè shǒu yī shǒu shī,suì shǐ shēng míng qí wǔ yuè。
九华山,九华山。jiǔ huá shān,jiǔ huá shān。
自是造化一尤物,焉能籍甚乎人间。zì shì zào huà yī yóu wù,yān néng jí shén hū rén jiān。

泰娘歌

刘禹锡

泰娘家本阊门西,门前绿水环金堤。tài niáng jiā běn chāng mén xī,mén qián lǜ shuǐ huán jīn dī。
有时妆成好天气,走上皋桥折花戏。yǒu shí zhuāng chéng hǎo tiān qì,zǒu shàng gāo qiáo zhé huā xì。
风流太守韦尚书,路傍忽见停隼旟。fēng liú tài shǒu wéi shàng shū,lù bàng hū jiàn tíng sǔn yú。
斗量明珠鸟传意,绀幰迎入专城居。dòu liàng míng zhū niǎo chuán yì,gàn xiǎn yíng rù zhuān chéng jū。
长鬟如云衣似雾,锦茵罗荐承轻步。zhǎng huán rú yún yī shì wù,jǐn yīn luó jiàn chéng qīng bù。
舞学惊鸿水榭春,歌传上客兰堂暮。wǔ xué jīng hóng shuǐ xiè chūn,gē chuán shàng kè lán táng mù。
从郎西入帝城中,贵游簪组香帘栊。cóng láng xī rù dì chéng zhōng,guì yóu zān zǔ xiāng lián lóng。
低鬟缓视抱明月,纤指破拔生胡风。dī huán huǎn shì bào míng yuè,xiān zhǐ pò bá shēng hú fēng。
繁华一旦有消歇,题剑无光履声绝。fán huá yī dàn yǒu xiāo xiē,tí jiàn wú guāng lǚ shēng jué。
洛阳旧宅生草莱,杜陵萧萧松柏哀。luò yáng jiù zhái shēng cǎo lái,dù líng xiāo xiāo sōng bǎi āi。
妆奁虫网厚如茧,博山炉侧倾寒灰。zhuāng lián chóng wǎng hòu rú jiǎn,bó shān lú cè qīng hán huī。
蕲州刺史张公子,白马新到铜驼里。qí zhōu cì shǐ zhāng gōng zi,bái mǎ xīn dào tóng tuó lǐ。
自言买笑掷黄金,月堕云中从此始。zì yán mǎi xiào zhì huáng jīn,yuè duò yún zhōng cóng cǐ shǐ。
安知鵩鸟座隅飞,寂寞旅魂招不归。ān zhī fú niǎo zuò yú fēi,jì mò lǚ hún zhāo bù guī。
秦嘉镜有前时结,韩寿香销故箧衣。qín jiā jìng yǒu qián shí jié,hán shòu xiāng xiāo gù qiè yī。
山城少人江水碧,断雁哀猿风雨夕。shān chéng shǎo rén jiāng shuǐ bì,duàn yàn āi yuán fēng yǔ xī。
朱弦已绝为知音,云鬓未秋私自惜。zhū xián yǐ jué wèi zhī yīn,yún bìn wèi qiū sī zì xī。
举目风烟非旧时,梦寻归路乡参差。jǔ mù fēng yān fēi jiù shí,mèng xún guī lù xiāng cān chà。
如何将此千行泪,更洒湘江斑竹枝。rú hé jiāng cǐ qiān xíng lèi,gèng sǎ xiāng jiāng bān zhú zhī。

龙阳县歌

刘禹锡

县门白日无尘土,百姓县前挽鱼罟。xiàn mén bái rì wú chén tǔ,bǎi xìng xiàn qián wǎn yú gǔ。
主人引客登大堤,小儿纵观黄犬怒。zhǔ rén yǐn kè dēng dà dī,xiǎo ér zòng guān huáng quǎn nù。
鹧鸪惊鸣绕篱落,橘柚垂芳照窗户。zhè gū jīng míng rào lí luò,jú yòu chuí fāng zhào chuāng hù。
沙平草绿见吏稀,寂历斜阳照县鼓。shā píng cǎo lǜ jiàn lì xī,jì lì xié yáng zhào xiàn gǔ。

墙阴歌

刘禹锡

白日左右浮天潢,朝晡影入东西墙。bái rì zuǒ yòu fú tiān huáng,cháo bū yǐng rù dōng xī qiáng。
昔为儿童在阴戏,当时意小觉日长。xī wèi ér tóng zài yīn xì,dāng shí yì xiǎo jué rì zhǎng。
东邻侯家吹笙簧,随阴促促移象床。dōng lín hóu jiā chuī shēng huáng,suí yīn cù cù yí xiàng chuáng。
西邻田舍乏糟糠,就影汲汲舂黄粱。xī lín tián shě fá zāo kāng,jiù yǐng jí jí chōng huáng liáng。
因思九州四海外,家家只占墙阴内。yīn sī jiǔ zhōu sì hǎi wài,jiā jiā zhǐ zhàn qiáng yīn nèi。
莫言墙阴数尺间,老却主人如等闲。mò yán qiáng yīn shù chǐ jiān,lǎo què zhǔ rén rú děng xián。
君看眼前光阴促,中心莫学太行山。jūn kàn yǎn qián guāng yīn cù,zhōng xīn mò xué tài xíng shān。

踏潮歌

刘禹锡

屯门积日无回飙,沧波不归成踏潮。tún mén jī rì wú huí biāo,cāng bō bù guī chéng tà cháo。
轰如鞭矻石且摇,亘空欲驾鼋鼍桥。hōng rú biān kū shí qiě yáo,gèn kōng yù jià yuán tuó qiáo。
惊湍蹙缩悍而骄,大陵高岸失岧峣。jīng tuān cù suō hàn ér jiāo,dà líng gāo àn shī tiáo yáo。
四边无阻音响调,背负元气掀重霄。sì biān wú zǔ yīn xiǎng diào,bèi fù yuán qì xiān zhòng xiāo。
介鲸得性方逍遥,仰鼻嘘吸扬朱翘。jiè jīng dé xìng fāng xiāo yáo,yǎng bí xū xī yáng zhū qiào。
海人狂顾迭相招,罽衣髽首声哓哓。hǎi rén kuáng gù dié xiāng zhāo,jì yī zhuā shǒu shēng xiāo xiāo。
征南将军登丽谯,赤旗指麾不敢嚣。zhēng nán jiāng jūn dēng lì qiáo,chì qí zhǐ huī bù gǎn xiāo。
翌日风回沴气消,归涛纳纳景昭昭。yì rì fēng huí lì qì xiāo,guī tāo nà nà jǐng zhāo zhāo。
乌泥白沙复满海,海色不动如青瑶。wū ní bái shā fù mǎn hǎi,hǎi sè bù dòng rú qīng yáo。

白鹭儿

刘禹锡

白鹭儿,最高格。bái lù ér,zuì gāo gé。
毛衣新成雪不敌,众禽喧呼独凝寂。máo yī xīn chéng xuě bù dí,zhòng qín xuān hū dú níng jì。
孤眠芊芊草,久立潺潺石。gū mián qiān qiān cǎo,jiǔ lì chán chán shí。
前山正无云,飞去入遥碧。qián shān zhèng wú yún,fēi qù rù yáo bì。

平齐行二首

刘禹锡

胡尘昔起蓟北门,河南地属平卢军。hú chén xī qǐ jì běi mén,hé nán dì shǔ píng lú jūn。
貂裘代马绕东岳,峄阳孤桐削为角。diāo qiú dài mǎ rào dōng yuè,yì yáng gū tóng xuē wèi jiǎo。
地形十二虏意骄,恩泽含容历四朝。dì xíng shí èr lǔ yì jiāo,ēn zé hán róng lì sì cháo。
鲁人皆解带弓箭,齐人不复闻箫韶。lǔ rén jiē jiě dài gōng jiàn,qí rén bù fù wén xiāo sháo。
今朝天子圣神武,手握玄符平九土。jīn cháo tiān zi shèng shén wǔ,shǒu wò xuán fú píng jiǔ tǔ。
初哀狂童袭故事,文告不来方振怒。chū āi kuáng tóng xí gù shì,wén gào bù lái fāng zhèn nù。
去秋诏下诛东平,官军四合犹婴城。qù qiū zhào xià zhū dōng píng,guān jūn sì hé yóu yīng chéng。
春来群乌噪且惊,气如坏山堕其庭。chūn lái qún wū zào qiě jīng,qì rú huài shān duò qí tíng。
牙门大将有刘生,夜半射落欃枪星。yá mén dà jiāng yǒu liú shēng,yè bàn shè luò chán qiāng xīng。
帐中虏血流满地,门外三军舞连臂。zhàng zhōng lǔ xuè liú mǎn dì,mén wài sān jūn wǔ lián bì。
驿骑函首过黄河,城中无贼天气和。yì qí hán shǒu guò huáng hé,chéng zhōng wú zéi tiān qì hé。
朝廷侍郎来慰抚,耕夫满野行人歌。cháo tíng shì láng lái wèi fǔ,gēng fū mǎn yě xíng rén gē。

平齐行二首

刘禹锡

泰山沈寇六十年,旅祭不享生愁烟。tài shān shěn kòu liù shí nián,lǚ jì bù xiǎng shēng chóu yān。
今逢圣君欲封禅,神使阴兵来阻战。jīn féng shèng jūn yù fēng chán,shén shǐ yīn bīng lái zǔ zhàn。
妖氛扫尽河水清,日观杲杲卿云见。yāo fēn sǎo jǐn hé shuǐ qīng,rì guān gǎo gǎo qīng yún jiàn。
开元黄帝东封时,百神受职争奔驰。kāi yuán huáng dì dōng fēng shí,bǎi shén shòu zhí zhēng bēn chí。
千钧猛簴顺流下,洪波涵淡浮熊罴。qiān jūn měng jù shùn liú xià,hóng bō hán dàn fú xióng pí。
侍臣燕公秉文笔,玉检告天无愧词。shì chén yàn gōng bǐng wén bǐ,yù jiǎn gào tiān wú kuì cí。
当今睿孙承圣祖,岳神望幸河宗舞。dāng jīn ruì sūn chéng shèng zǔ,yuè shén wàng xìng hé zōng wǔ。
青门大道属车尘,共待葳蕤翠华举。qīng mén dà dào shǔ chē chén,gòng dài wēi ruí cuì huá jǔ。

送裴处士应制举诗

刘禹锡

裴生久在风尘里,气劲言高少知己。péi shēng jiǔ zài fēng chén lǐ,qì jìn yán gāo shǎo zhī jǐ。
注书曾学郑司农,历国多于孔夫子。zhù shū céng xué zhèng sī nóng,lì guó duō yú kǒng fū zi。
往年访我到连州,无穷绝境终日游。wǎng nián fǎng wǒ dào lián zhōu,wú qióng jué jìng zhōng rì yóu。
登山雨中试蜡屐,入洞夏里披貂裘。dēng shān yǔ zhōng shì là jī,rù dòng xià lǐ pī diāo qiú。
白帝城边又相遇,敛翼三年不飞去。bái dì chéng biān yòu xiāng yù,liǎn yì sān nián bù fēi qù。
忽然结束如秋蓬,自称对策明光宫。hū rán jié shù rú qiū péng,zì chēng duì cè míng guāng gōng。
人言策中说何事,掉头不答看飞鸿。rén yán cè zhōng shuō hé shì,diào tóu bù dá kàn fēi hóng。
彤庭翠松迎晓日,凤衔金榜云间出。tóng tíng cuì sōng yíng xiǎo rì,fèng xián jīn bǎng yún jiān chū。
中贵腰鞭立倾酒,宰臣委佩观摇笔。zhōng guì yāo biān lì qīng jiǔ,zǎi chén wěi pèi guān yáo bǐ。
古称射策如弯弧,一发偶中何时无。gǔ chēng shè cè rú wān hú,yī fā ǒu zhōng hé shí wú。
由来草泽无忌讳,努力满挽当亨衢。yóu lái cǎo zé wú jì huì,nǔ lì mǎn wǎn dāng hēng qú。
忆得当年识君处,嘉禾驿后联墙住。yì dé dāng nián shí jūn chù,jiā hé yì hòu lián qiáng zhù。
垂钩钓得王馀鱼,踏芳共登苏小墓。chuí gōu diào dé wáng yú yú,tà fāng gòng dēng sū xiǎo mù。
此事今同梦想间,相看一笑且开颜。cǐ shì jīn tóng mèng xiǎng jiān,xiāng kàn yī xiào qiě kāi yán。
老大希逢旧邻里,为君扶病到方山。lǎo dà xī féng jiù lín lǐ,wèi jūn fú bìng dào fāng shān。

三乡驿楼伏睹玄宗望女几山诗小臣斐然有感

刘禹锡

开元天子万事足,唯惜当时光景促。kāi yuán tiān zi wàn shì zú,wéi xī dāng shí guāng jǐng cù。
三乡陌上望仙山,归作霓裳羽衣曲。sān xiāng mò shàng wàng xiān shān,guī zuò ní shang yǔ yī qū。
仙心从此在瑶池,三清八景相追随。xiān xīn cóng cǐ zài yáo chí,sān qīng bā jǐng xiāng zhuī suí。
天上忽乘白云去,世间空有秋风词。tiān shàng hū chéng bái yún qù,shì jiān kōng yǒu qiū fēng cí。

城西行

刘禹锡

城西簇簇三叛族,叛者为谁蔡吴蜀。chéng xī cù cù sān pàn zú,pàn zhě wèi shuí cài wú shǔ。
中使提刀出禁来,九衢车马轰如雷。zhōng shǐ tí dāo chū jìn lái,jiǔ qú chē mǎ hōng rú léi。
临刑与酒杯未覆,雠家白官先请肉。lín xíng yǔ jiǔ bēi wèi fù,chóu jiā bái guān xiān qǐng ròu。
守吏能然董卓脐,饥乌来觇桓玄目。shǒu lì néng rán dǒng zhuó qí,jī wū lái chān huán xuán mù。
城西人散泰阶平,雨洗血痕春草生。chéng xī rén sàn tài jiē píng,yǔ xǐ xuè hén chūn cǎo shēng。

武昌老人说笛歌

刘禹锡

武昌老人七十馀,手把庾令相问书。wǔ chāng lǎo rén qī shí yú,shǒu bǎ yǔ lìng xiāng wèn shū。
自言少小学吹笛,早事曹王曾赏激。zì yán shǎo xiǎo xué chuī dí,zǎo shì cáo wáng céng shǎng jī。
往年镇戍到蕲州,楚山萧萧笛竹秋。wǎng nián zhèn shù dào qí zhōu,chǔ shān xiāo xiāo dí zhú qiū。
当时买材恣搜索,典却身上乌貂裘。dāng shí mǎi cái zì sōu suǒ,diǎn què shēn shàng wū diāo qiú。
古苔苍苍封老节,石上孤生饱风雪。gǔ tái cāng cāng fēng lǎo jié,shí shàng gū shēng bǎo fēng xuě。
商声五音随指发,水中龙应行云绝。shāng shēng wǔ yīn suí zhǐ fā,shuǐ zhōng lóng yīng xíng yún jué。
曾将黄鹤楼上吹,一声占尽秋江月。céng jiāng huáng hè lóu shàng chuī,yī shēng zhàn jǐn qiū jiāng yuè。
如今老去语尤迟,音韵高低耳不知。rú jīn lǎo qù yǔ yóu chí,yīn yùn gāo dī ěr bù zhī。
气力已微心尚在,时时一曲梦中吹。qì lì yǐ wēi xīn shàng zài,shí shí yī qū mèng zhōng chuī。