古诗词

和董庶中古散调词赠尹果毅

刘禹锡

昔听东武吟,壮年心已悲。xī tīng dōng wǔ yín,zhuàng nián xīn yǐ bēi。
如何今濩落,闻君辛苦辞。rú hé jīn huò luò,wén jūn xīn kǔ cí。
言有穷巷士,弱龄颇尚奇。yán yǒu qióng xiàng shì,ruò líng pǒ shàng qí。
读得玄女符,生当事边时。dú dé xuán nǚ fú,shēng dāng shì biān shí。
借名游侠窟,结客幽并儿。jiè míng yóu xiá kū,jié kè yōu bìng ér。
往来长楸间,能带双鞬驰。wǎng lái zhǎng qiū jiān,néng dài shuāng jiān chí。
崩腾天宝末,尘暗燕南垂。bēng téng tiān bǎo mò,chén àn yàn nán chuí。
爟火入咸阳,诏徵神武师。guàn huǒ rù xián yáng,zhào zhēng shén wǔ shī。
是时占军幕,插羽扬金羁。shì shí zhàn jūn mù,chā yǔ yáng jīn jī。
万夫列辕门,观射中戟支。wàn fū liè yuán mén,guān shè zhōng jǐ zhī。
誓当雪国雠,亲爱从此辞。shì dāng xuě guó chóu,qīn ài cóng cǐ cí。
中宵倚长剑,起视蚩尤旗。zhōng xiāo yǐ zhǎng jiàn,qǐ shì chī yóu qí。
介马晨萧萧,阵云竟天涯。jiè mǎ chén xiāo xiāo,zhèn yún jìng tiān yá。
阴风猎白草,旗槊光参差。yīn fēng liè bái cǎo,qí shuò guāng cān chà。
勇气贯中肠,视身忽如遗。yǒng qì guàn zhōng cháng,shì shēn hū rú yí。
生擒白马将,虏骑不敢追。shēng qín bái mǎ jiāng,lǔ qí bù gǎn zhuī。
贵臣上战功,名姓随意移。guì chén shàng zhàn gōng,míng xìng suí yì yí。
终岁肌骨苦,他人印累累。zhōng suì jī gǔ kǔ,tā rén yìn lèi lèi。
谒者既清宫,诸侯各罢戏。yè zhě jì qīng gōng,zhū hóu gè bà xì。
上将赐甲第,门戟不可窥。shàng jiāng cì jiǎ dì,mén jǐ bù kě kuī。
眦血下沾襟,天高问无期。zì xuè xià zhān jīn,tiān gāo wèn wú qī。
却寻故乡路,孤影空相随。què xún gù xiāng lù,gū yǐng kōng xiāng suí。
行逢里中旧,扑遬昔所嗤。xíng féng lǐ zhōng jiù,pū sù xī suǒ chī。
一言合侯王,腰佩黄金龟。yī yán hé hóu wáng,yāo pèi huáng jīn guī。
问我何自苦,可怜真数奇。wèn wǒ hé zì kǔ,kě lián zhēn shù qí。
迟回顾徒御,得色悬双眉。chí huí gù tú yù,dé sè xuán shuāng méi。
翻然悟世途,抚己昧所宜。fān rán wù shì tú,fǔ jǐ mèi suǒ yí。
田园已芜没,流浪江海湄。tián yuán yǐ wú méi,liú làng jiāng hǎi méi。
鸷禽毛翮摧,不见翔云姿。zhì qín máo hé cuī,bù jiàn xiáng yún zī。
衰容蔽逸气,孑孑无人知。shuāi róng bì yì qì,jié jié wú rén zhī。
寂寞草玄徒,长吟下书帷。jì mò cǎo xuán tú,zhǎng yín xià shū wéi。
为君发哀韵,若扣瑶林枝。wèi jūn fā āi yùn,ruò kòu yáo lín zhī。
有客识其真,潺湲涕交颐。yǒu kè shí qí zhēn,chán yuán tì jiāo yí。
饮尔一杯酒,陶然足自怡。yǐn ěr yī bēi jiǔ,táo rán zú zì yí。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

杂曲歌辞浪淘沙

刘禹锡

流水淘沙不暂停,前波未灭后波生。liú shuǐ táo shā bù zàn tíng,qián bō wèi miè hòu bō shēng。
令人忽忆潇湘渚,回唱迎神三两声。lìng rén hū yì xiāo xiāng zhǔ,huí chàng yíng shén sān liǎng shēng。

杨柳枝

刘禹锡

春江一曲柳千条,二十年前旧板桥。chūn jiāng yī qū liǔ qiān tiáo,èr shí nián qián jiù bǎn qiáo。
曾与美人桥上别,恨无消息到今朝。céng yǔ měi rén qiáo shàng bié,hèn wú xiāo xī dào jīn cháo。

纥那曲·其一

刘禹锡

蹋曲兴无穷,调同辞不同。tà qū xīng wú qióng,diào tóng cí bù tóng。
愿郎千万寿,长作主人翁。yuàn láng qiān wàn shòu,zhǎng zuò zhǔ rén wēng。

忆江南二首

刘禹锡

【其一】
春去也,多谢洛城人。chūn qù yě,duō xiè luò chéng rén。
弱柳从风疑举袂,丛兰裛露似沾巾。ruò liǔ cóng fēng yí jǔ mèi,cóng lán yì lù shì zhān jīn。
独坐亦含颦。dú zuò yì hán pín。
【其二】
春去也,共惜艳阳年。chūn qù yě,gòng xī yàn yáng nián。
犹有桃花流水上,无辞竹叶醉尊前。yóu yǒu táo huā liú shuǐ shàng,wú cí zhú yè zuì zūn qián。
惟待见青天。wéi dài jiàn qīng tiān。

抛毬乐其一

刘禹锡

五色绣团圆,登君玳瑁筵。wǔ sè xiù tuán yuán,dēng jūn dài mào yán。
最宜红烛下,偏称落花前。zuì yí hóng zhú xià,piān chēng luò huā qián。
上客如先起,应须赠一船。shàng kè rú xiān qǐ,yīng xū zèng yī chuán。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

白帝城头春草生,白盐山下蜀江清。bái dì chéng tóu chūn cǎo shēng,bái yán shān xià shǔ jiāng qīng。
南人上来歌一曲,北人莫上动乡情。nán rén shàng lái gē yī qū,běi rén mò shàng dòng xiāng qíng。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

山桃红花满上头,蜀江春水拍山流。shān táo hóng huā mǎn shàng tóu,shǔ jiāng chūn shuǐ pāi shān liú。
花红易衰似郎意,水流无限似侬愁。huā hóng yì shuāi shì láng yì,shuǐ liú wú xiàn shì nóng chóu。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

江上朱楼新雨晴,瀼西春水縠文生。jiāng shàng zhū lóu xīn yǔ qíng,ráng xī chūn shuǐ hú wén shēng。
桥东桥西好杨柳,人来人去唱歌行。qiáo dōng qiáo xī hǎo yáng liǔ,rén lái rén qù chàng gē xíng。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

日出三竿春雾消,江头蜀客驻兰桡。rì chū sān gān chūn wù xiāo,jiāng tóu shǔ kè zhù lán ráo。
凭寄狂夫书一纸,家住成都万里桥。píng jì kuáng fū shū yī zhǐ,jiā zhù chéng dōu wàn lǐ qiáo。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

两岸山花似雪开,家家春酒满银杯。liǎng àn shān huā shì xuě kāi,jiā jiā chūn jiǔ mǎn yín bēi。
昭君坊中多女伴,永安宫外踏青来。zhāo jūn fāng zhōng duō nǚ bàn,yǒng ān gōng wài tà qīng lái。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

瞿塘嘈嘈十二滩,此中道路古来难。qú táng cáo cáo shí èr tān,cǐ zhōng dào lù gǔ lái nán。
长恨人心不如水,等闲平地起波澜。zhǎng hèn rén xīn bù rú shuǐ,děng xián píng dì qǐ bō lán。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

巫峡苍苍烟雨时,清猿啼在最高枝。wū xiá cāng cāng yān yǔ shí,qīng yuán tí zài zuì gāo zhī。
个里愁人肠自断,由来不是此声悲。gè lǐ chóu rén cháng zì duàn,yóu lái bù shì cǐ shēng bēi。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

城西门前滟滪堆,年年波浪不能摧。chéng xī mén qián yàn yù duī,nián nián bō làng bù néng cuī。
懊恼人心不如石,少时东去复西来。ào nǎo rén xīn bù rú shí,shǎo shí dōng qù fù xī lái。

杂曲歌辞竹枝

刘禹锡

山上层层桃李花,云间烟火是人家。shān shàng céng céng táo lǐ huā,yún jiān yān huǒ shì rén jiā。
银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畬。yín chuàn jīn chāi lái fù shuǐ,zhǎng dāo duǎn lì qù shāo shē。

竹枝词(其二)

刘禹锡

楚水巴山江雨多,巴人能唱本乡歌。chǔ shuǐ bā shān jiāng yǔ duō,bā rén néng chàng běn xiāng gē。
今朝北客思归去,回入纥那披绿罗。jīn cháo běi kè sī guī qù,huí rù gē nà pī lǜ luó。
7081234567»