古诗词

有僧言罗浮事因为诗以写之

刘禹锡

君言罗浮上,容易见九垠。jūn yán luó fú shàng,róng yì jiàn jiǔ yín。
渐高元气壮,汹涌来翼身。jiàn gāo yuán qì zhuàng,xiōng yǒng lái yì shēn。
夜宿最高峰,瞻望浩无邻。yè sù zuì gāo fēng,zhān wàng hào wú lín。
海黑天宇旷,星辰来逼人。hǎi hēi tiān yǔ kuàng,xīng chén lái bī rén。
是时当朏魄,阴物恣腾振。shì shí dāng fěi pò,yīn wù zì téng zhèn。
日光吐鲸背,剑影开龙鳞。rì guāng tǔ jīng bèi,jiàn yǐng kāi lóng lín。
倏若万马驰,旌旗耸奫沦。shū ruò wàn mǎ chí,jīng qí sǒng yūn lún。
又如广乐奏,金石含悲辛。yòu rú guǎng lè zòu,jīn shí hán bēi xīn。
疑其有巨灵,怪物尽来宾。yí qí yǒu jù líng,guài wù jǐn lái bīn。
阴阳迭用事,乃俾夜作晨。yīn yáng dié yòng shì,nǎi bǐ yè zuò chén。
咿喔天鸡鸣,扶桑色昕昕。yī ō tiān jī míng,fú sāng sè xīn xīn。
赤波千万里,涌出黄金轮。chì bō qiān wàn lǐ,yǒng chū huáng jīn lún。
下视生物息,霏如隙中尘。xià shì shēng wù xī,fēi rú xì zhōng chén。
醯鸡仰瓮口,亦谓云汉津。xī jī yǎng wèng kǒu,yì wèi yún hàn jīn。
世人信耳目,方寸度大钧。shì rén xìn ěr mù,fāng cùn dù dà jūn。
安知视听外,怪愕不可陈。ān zhī shì tīng wài,guài è bù kě chén。
悠悠想大方,此乃杯水滨。yōu yōu xiǎng dà fāng,cǐ nǎi bēi shuǐ bīn。
知小天地大,安能识其真。zhī xiǎo tiān dì dà,ān néng shí qí zhēn。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

和乐天烧药不成命酒独醉

刘禹锡

九转欲成就,百神应主持。jiǔ zhuǎn yù chéng jiù,bǎi shén yīng zhǔ chí。
婴啼鼎上去,老貌镜前悲。yīng tí dǐng shàng qù,lǎo mào jìng qián bēi。
却顾空丹灶,回心向酒卮。què gù kōng dān zào,huí xīn xiàng jiǔ zhī。
醺然耳热后,暂似少年时。xūn rán ěr rè hòu,zàn shì shǎo nián shí。

元日乐天见过因举酒为贺

刘禹锡

渐入有年数,喜逢新岁来。jiàn rù yǒu nián shù,xǐ féng xīn suì lái。
震方天籁动,寅位帝车回。zhèn fāng tiān lài dòng,yín wèi dì chē huí。
门巷扫残雪,林园惊早梅。mén xiàng sǎo cán xuě,lín yuán jīng zǎo méi。
与君同甲子,寿酒让先杯。yǔ jūn tóng jiǎ zi,shòu jiǔ ràng xiān bēi。

酬马大夫以愚献通草茇葜酒感通拔二字因而寄别之作

刘禹锡

泥沙难振拔,谁复问穷通。ní shā nán zhèn bá,shuí fù wèn qióng tōng。
莫讶提壶赠,家传枕曲风。mò yà tí hú zèng,jiā chuán zhěn qū fēng。
成谣独酌后,深意片言中。chéng yáo dú zhuó hòu,shēn yì piàn yán zhōng。
不进终无已,应须荀令公。bù jìn zhōng wú yǐ,yīng xū xún lìng gōng。

奉和司空裴相公中书即事通简旧僚之作

刘禹锡

谭笑在岩廊,人人尽所长。tán xiào zài yán láng,rén rén jǐn suǒ zhǎng。
仪形见山立,文字动星光。yí xíng jiàn shān lì,wén zì dòng xīng guāng。
日运丹青笔,时看赤白囊。rì yùn dān qīng bǐ,shí kàn chì bái náng。
伫闻戎马息,入贺领鸳行。zhù wén róng mǎ xī,rù hè lǐng yuān xíng。

微之镇武昌中路见寄蓝桥怀旧之作悽然继和兼寄安平

刘禹锡

今日油幢引,他年黄纸追。jīn rì yóu chuáng yǐn,tā nián huáng zhǐ zhuī。
同为三楚客,独有九霄期。tóng wèi sān chǔ kè,dú yǒu jiǔ xiāo qī。
宿草恨长在,伤禽飞尚迟。sù cǎo hèn zhǎng zài,shāng qín fēi shàng chí。
武昌应已到,新柳映红旗。wǔ chāng yīng yǐ dào,xīn liǔ yìng hóng qí。

将赴苏州途出洛阳留守李相公累申宴饯宠行话旧形于篇章谨抒下情以申仰谢

刘禹锡

岁杪风物动,雪馀宫苑晴。suì miǎo fēng wù dòng,xuě yú gōng yuàn qíng。
兔园宾客至,金谷管弦声。tù yuán bīn kè zhì,jīn gǔ guǎn xián shēng。
洛水故人别,吴宫新燕迎。luò shuǐ gù rén bié,wú gōng xīn yàn yíng。
越郎忧不浅,怀袖有琼英。yuè láng yōu bù qiǎn,huái xiù yǒu qióng yīng。

牛相公留守见示城外新墅有溪竹秋月亲情多往宿游恨不得去因成四韵兼简洛中亲故之什兼命同作

刘禹锡

别墅洛城外,月明村野通。bié shù luò chéng wài,yuè míng cūn yě tōng。
光辉满地上,丝管发舟中。guāng huī mǎn dì shàng,sī guǎn fā zhōu zhōng。
堤艳菊花露,岛凉松叶风。dī yàn jú huā lù,dǎo liáng sōng yè fēng。
高情限清禁,寒漏滴深宫。gāo qíng xiàn qīng jìn,hán lòu dī shēn gōng。

酬滑州李尚书秋日见寄

刘禹锡

一入石渠署,三闻宫树蝉。yī rù shí qú shǔ,sān wén gōng shù chán。
丹霄未得路,白发又添年。dān xiāo wèi dé lù,bái fā yòu tiān nián。
双节外台贵,孤箫中禁传。shuāng jié wài tái guì,gū xiāo zhōng jìn chuán。
徵黄在旦夕,早晚发南燕。zhēng huáng zài dàn xī,zǎo wǎn fā nán yàn。

和西川李尚书汉州微月游房太尉西湖

刘禹锡

木落汉川夜,西湖悬玉钩。mù luò hàn chuān yè,xī hú xuán yù gōu。
旌旗环水次,舟楫泛中流。jīng qí huán shuǐ cì,zhōu jí fàn zhōng liú。
目极想前事,神交如共游。mù jí xiǎng qián shì,shén jiāo rú gòng yóu。
瑶琴久已绝,松韵自悲秋。yáo qín jiǔ yǐ jué,sōng yùn zì bēi qiū。

和重题

刘禹锡

林端落照尽,湖上远岚清。lín duān luò zhào jǐn,hú shàng yuǎn lán qīng。
水榭芝兰室,仙舟鱼鸟情。shuǐ xiè zhī lán shì,xiān zhōu yú niǎo qíng。
人琴久寂寞,烟月若平生。rén qín jiǔ jì mò,yān yuè ruò píng shēng。
一泛钓璜处,再吟锵玉声。yī fàn diào huáng chù,zài yín qiāng yù shēng。

酬李相公喜归乡国自巩县夜泛洛水见寄

刘禹锡

巩树烟月上,清光含碧流。gǒng shù yān yuè shàng,qīng guāng hán bì liú。
且无三已色,犹泛五湖州。qiě wú sān yǐ sè,yóu fàn wǔ hú zhōu。
鹏息风还起,凤归林正秋。péng xī fēng hái qǐ,fèng guī lín zhèng qiū。
虽攀小山桂,此地不淹留。suī pān xiǎo shān guì,cǐ dì bù yān liú。

和李相公平泉潭上喜见初月

刘禹锡

家山见初月,林壑悄无尘。jiā shān jiàn chū yuè,lín hè qiāo wú chén。
幽境此何夕,清光如为人。yōu jìng cǐ hé xī,qīng guāng rú wèi rén。
潭空破镜入,风动翠蛾颦。tán kōng pò jìng rù,fēng dòng cuì é pín。
会向琐窗望,追思伊洛滨。huì xiàng suǒ chuāng wàng,zhuī sī yī luò bīn。

和李相公初归平泉过龙门南岭遥望山居即事

刘禹锡

暂别明庭去,初随优诏还。zàn bié míng tíng qù,chū suí yōu zhào hái。
曾为鹏鸟赋,喜过凿龙山。céng wèi péng niǎo fù,xǐ guò záo lóng shān。
新墅烟火起,野程泉石间。xīn shù yān huǒ qǐ,yě chéng quán shí jiān。
岩廊人望在,只得片时闲。yán láng rén wàng zài,zhǐ dé piàn shí xián。

和李相公以平泉新墅获方外之名因为诗以报洛中士君子兼见寄之什

刘禹锡

业继韦平后,家依昆阆间。yè jì wéi píng hòu,jiā yī kūn láng jiān。
恩华辞北第,潇洒爱东山。ēn huá cí běi dì,xiāo sǎ ài dōng shān。
满室图书在,入门松菊闲。mǎn shì tú shū zài,rù mén sōng jú xián。
垂天虽暂息,一举出人寰。chuí tiān suī zàn xī,yī jǔ chū rén huán。

松江送处州奚使君

刘禹锡

吴越古今路,沧波朝夕流。wú yuè gǔ jīn lù,cāng bō cháo xī liú。
从来别离地,能使管弦愁。cóng lái bié lí dì,néng shǐ guǎn xián chóu。
江草带烟暮,海云含雨秋。jiāng cǎo dài yān mù,hǎi yún hán yǔ qiū。
知君五陵客,不乐石门游。zhī jūn wǔ líng kè,bù lè shí mén yóu。