古诗词

历阳书事七十韵

刘禹锡

一夕为湖地,千年列郡名。yī xī wèi hú dì,qiān nián liè jùn míng。
霸王迷路处,亚父所封城。bà wáng mí lù chù,yà fù suǒ fēng chéng。
汉置东南尉,梁分肘腋兵。hàn zhì dōng nán wèi,liáng fēn zhǒu yè bīng。
本吴风俗剽,兼楚语音伧。běn wú fēng sú piāo,jiān chǔ yǔ yīn cāng。
沸井今无涌,乌江旧有名。fèi jǐng jīn wú yǒng,wū jiāng jiù yǒu míng。
土台游柱史,石室隐彭铿。tǔ tái yóu zhù shǐ,shí shì yǐn péng kēng。
曹操祠犹在,濡须坞未平。cáo cāo cí yóu zài,rú xū wù wèi píng。
海潮随月大,江水应春生。hǎi cháo suí yuè dà,jiāng shuǐ yīng chūn shēng。
忆昨深山里,终朝看火耕。yì zuó shēn shān lǐ,zhōng cháo kàn huǒ gēng。
鱼书来北阙,鹢首下南荆。yú shū lái běi quē,yì shǒu xià nán jīng。
云雨巫山暗,蕙兰湘水清。yún yǔ wū shān àn,huì lán xiāng shuǐ qīng。
章华树已失,鄂渚草来迎。zhāng huá shù yǐ shī,è zhǔ cǎo lái yíng。
庐阜香炉出,湓城粉堞明。lú fù xiāng lú chū,pén chéng fěn dié míng。
雁飞彭蠡暮,鸦噪大雷晴。yàn fēi péng lí mù,yā zào dà léi qíng。
平野分风使,恬和趁夜程。píng yě fēn fēng shǐ,tián hé chèn yè chéng。
贵池登陆峻,舂谷渡桥鸣。guì chí dēng lù jùn,chōng gǔ dù qiáo míng。
骆驿主人问,悲欢故旧情。luò yì zhǔ rén wèn,bēi huān gù jiù qíng。
几年方一面,卜昼便三更。jǐ nián fāng yī miàn,bo zhòu biàn sān gèng。
助喜杯盘盛,忘机笑语訇。zhù xǐ bēi pán shèng,wàng jī xiào yǔ hōng。
管清疑警鹤,弦巧似娇莺。guǎn qīng yí jǐng hè,xián qiǎo shì jiāo yīng。
炽炭烘蹲兽,华茵织斗鲸。chì tàn hōng dūn shòu,huá yīn zhī dòu jīng。
回裾飘雾雨,急节堕琼英。huí jū piāo wù yǔ,jí jié duò qióng yīng。
敛黛凝愁色,施钿耀翠晶。liǎn dài níng chóu sè,shī diàn yào cuì jīng。
容华本南国,妆束学西京。róng huá běn nán guó,zhuāng shù xué xī jīng。
日落方收鼓,天寒更炙笙。rì luò fāng shōu gǔ,tiān hán gèng zhì shēng。
促筵交履舄,痛饮倒簪缨。cù yán jiāo lǚ xì,tòng yǐn dào zān yīng。
谑浪容优孟,娇怜许智琼。xuè làng róng yōu mèng,jiāo lián xǔ zhì qióng。
蔽明添翠帟,命烛拄金茎。bì míng tiān cuì yì,mìng zhú zhǔ jīn jīng。
坐久罗衣皱,杯频粉面骍。zuò jiǔ luó yī zhòu,bēi pín fěn miàn xīng。
兴来从请曲,意堕即飞觥。xīng lái cóng qǐng qū,yì duò jí fēi gōng。
令急重须改,欢冯醉尽呈。lìng jí zhòng xū gǎi,huān féng zuì jǐn chéng。
诘朝还选胜,来日又寻盟。jí cháo hái xuǎn shèng,lái rì yòu xún méng。
道别殷勤惜,邀筵次第争。dào bié yīn qín xī,yāo yán cì dì zhēng。
唯闻嗟短景,不复有馀酲。wéi wén jiē duǎn jǐng,bù fù yǒu yú chéng。
众散扃朱户,相携话素诚。zhòng sàn jiōng zhū hù,xiāng xié huà sù chéng。
晤言犹亹亹,残漏自丁丁。wù yán yóu wěi wěi,cán lòu zì dīng dīng。
出祖千夫拥,行厨五熟烹。chū zǔ qiān fū yōng,xíng chú wǔ shú pēng。
离亭临野水,别思入哀筝。lí tíng lín yě shuǐ,bié sī rù āi zhēng。
接境人情洽,方冬馔具精。jiē jìng rén qíng qià,fāng dōng zhuàn jù jīng。
中流为界道,隔岸数飞甍。zhōng liú wèi jiè dào,gé àn shù fēi méng。
沙浦王浑镇,沧洲谢朓城。shā pǔ wáng hún zhèn,cāng zhōu xiè tiǎo chéng。
望夫人化石,梦帝日环营。wàng fū rén huà shí,mèng dì rì huán yíng。
半渡趋津吏,缘堤簇郡氓。bàn dù qū jīn lì,yuán dī cù jùn máng。
场黄堆晚稻,篱碧见冬菁。chǎng huáng duī wǎn dào,lí bì jiàn dōng jīng。
里社争来献,壶浆各自擎。lǐ shè zhēng lái xiàn,hú jiāng gè zì qíng。
鸱夷倾底写,粔籹斗成。chī yí qīng dǐ xiě,jù nǚ dòu chéng。
采石风传柝,新林暮击钲。cǎi shí fēng chuán tuò,xīn lín mù jī zhēng。
茧纶牵拨剌,犀焰照澄泓。jiǎn lún qiān bō lá,xī yàn zhào chéng hóng。
露冕观原野,前驱抗旆旌。lù miǎn guān yuán yě,qián qū kàng pèi jīng。
分庭展宾主,望阙拜恩荣。fēn tíng zhǎn bīn zhǔ,wàng quē bài ēn róng。
比屋茕嫠辈,连年水旱并。bǐ wū qióng lí bèi,lián nián shuǐ hàn bìng。
遐思常后已,下令必先庚。xiá sī cháng hòu yǐ,xià lìng bì xiān gēng。
远岫低屏列,支流曲带萦。yuǎn xiù dī píng liè,zhī liú qū dài yíng。
湖鱼香胜肉,官酒重于饧。hú yú xiāng shèng ròu,guān jiǔ zhòng yú táng。
忆昔泉源变,斯须地轴倾。yì xī quán yuán biàn,sī xū dì zhóu qīng。
鸡笼为石颗,龟眼入泥坑。jī lóng wèi shí kē,guī yǎn rù ní kēng。
事系人风重,官从物论轻。shì xì rén fēng zhòng,guān cóng wù lùn qīng。
江春俄澹荡,楼月几亏盈。jiāng chūn é dàn dàng,lóu yuè jǐ kuī yíng。
柳长千丝宛,田塍一线絣。liǔ zhǎng qiān sī wǎn,tián chéng yī xiàn bēng。
游鱼将婢从,野雉见媒惊。yóu yú jiāng bì cóng,yě zhì jiàn méi jīng。
波净攒凫鹊,洲香发杜蘅。bō jìng zǎn fú què,zhōu xiāng fā dù héng。
一钟菰葑米,千里水葵羹。yī zhōng gū fēng mǐ,qiān lǐ shuǐ kuí gēng。
受谴时方久,分忧政未成。shòu qiǎn shí fāng jiǔ,fēn yōu zhèng wèi chéng。
比琼虽碌碌,于铁尚铮铮。bǐ qióng suī lù lù,yú tiě shàng zhēng zhēng。
早忝登三署,曾闻奏六英。zǎo tiǎn dēng sān shǔ,céng wén zòu liù yīng。
无能甘负弩,不慎在提衡。wú néng gān fù nǔ,bù shèn zài tí héng。
口语成中遘,毛衣阻上征。kǒu yǔ chéng zhōng gòu,máo yī zǔ shàng zhēng。
时闻关利钝,智亦有聋盲。shí wén guān lì dùn,zhì yì yǒu lóng máng。
昔愧山东妙,今惭海内兄。xī kuì shān dōng miào,jīn cán hǎi nèi xiōng。
后来登甲乙,早已在蓬瀛。hòu lái dēng jiǎ yǐ,zǎo yǐ zài péng yíng。
心托秦明镜,才非楚白珩。xīn tuō qín míng jìng,cái fēi chǔ bái háng。
齿衰亲药物,宦薄傲公卿。chǐ shuāi qīn yào wù,huàn báo ào gōng qīng。
捧日皆元老,宣风尽大彭。pěng rì jiē yuán lǎo,xuān fēng jǐn dà péng。
好令朝集使,结束赴新正。hǎo lìng cháo jí shǐ,jié shù fù xīn zhèng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

福先寺雪中酬别乐天

刘禹锡

龙门宾客会龙宫,东去旌旗驻上东。lóng mén bīn kè huì lóng gōng,dōng qù jīng qí zhù shàng dōng。
二八笙歌云幕下,三千世界雪花中。èr bā shēng gē yún mù xià,sān qiān shì jiè xuě huā zhōng。
离堂未暗排红烛,别曲含凄扬晚风。lí táng wèi àn pái hóng zhú,bié qū hán qī yáng wǎn fēng。
才子从今一分散,便将诗咏向吴侬。cái zi cóng jīn yī fēn sàn,biàn jiāng shī yǒng xiàng wú nóng。

和乐天耳顺吟兼寄敦诗

刘禹锡

吟君新什慰蹉跎,屈指同登耳顺科。yín jūn xīn shén wèi cuō tuó,qū zhǐ tóng dēng ěr shùn kē。
邓禹功成三纪事,孔融书就八年多。dèng yǔ gōng chéng sān jì shì,kǒng róng shū jiù bā nián duō。
已经将相谁能尔,抛却丞郎争奈何。yǐ jīng jiāng xiāng shuí néng ěr,pāo què chéng láng zhēng nài hé。
独恨长洲数千里,且随鱼鸟泛烟波。dú hèn zhǎng zhōu shù qiān lǐ,qiě suí yú niǎo fàn yān bō。

和白侍郎送令狐相公镇太原

刘禹锡

十万天兵貂锦衣,晋城风日斗生辉。shí wàn tiān bīng diāo jǐn yī,jìn chéng fēng rì dòu shēng huī。
行台仆射深恩重,从事中郎旧路归。xíng tái pū shè shēn ēn zhòng,cóng shì zhōng láng jiù lù guī。
叠鼓蹙成汾水浪,闪旗惊断塞鸿飞。dié gǔ cù chéng fén shuǐ làng,shǎn qí jīng duàn sāi hóng fēi。
边庭自此无烽火,拥节还来坐紫微。biān tíng zì cǐ wú fēng huǒ,yōng jié hái lái zuò zǐ wēi。

酬乐天见寄

刘禹锡

元君后辈先零落,崔相同年不少留。yuán jūn hòu bèi xiān líng luò,cuī xiāng tóng nián bù shǎo liú。
华屋坐来能几日,夜台归去便千秋。huá wū zuò lái néng jǐ rì,yè tái guī qù biàn qiān qiū。
背时犹自居三品,得老终须卜一丘。bèi shí yóu zì jū sān pǐn,dé lǎo zhōng xū bo yī qiū。
若使吾徒还早达,亦应箫鼓入松楸。ruò shǐ wú tú hái zǎo dá,yì yīng xiāo gǔ rù sōng qiū。

乐天寄重和晚达冬青一篇因成再答

刘禹锡

风云变化饶年少,光景蹉跎属老夫。fēng yún biàn huà ráo nián shǎo,guāng jǐng cuō tuó shǔ lǎo fū。
秋隼得时凌汗漫,寒龟饮气受泥涂。qiū sǔn dé shí líng hàn màn,hán guī yǐn qì shòu ní tú。
东隅有失谁能免,北叟之言岂便无。dōng yú yǒu shī shuí néng miǎn,běi sǒu zhī yán qǐ biàn wú。
振臂犹堪呼一掷,争知掌下不成卢。zhèn bì yóu kān hū yī zhì,zhēng zhī zhǎng xià bù chéng lú。

河南白尹有喜崔宾客归洛兼见怀长句因而继和

刘禹锡

几年侍从作名臣,却向青云索得身。jǐ nián shì cóng zuò míng chén,què xiàng qīng yún suǒ dé shēn。
朝士忽为方外士,主人仍是眼中人。cháo shì hū wèi fāng wài shì,zhǔ rén réng shì yǎn zhōng rén。
双鸾游处天京好,五马行时海峤春。shuāng luán yóu chù tiān jīng hǎo,wǔ mǎ xíng shí hǎi jiào chūn。
遥羡光阴不虚掷,肯令丝竹暂生尘。yáo xiàn guāng yīn bù xū zhì,kěn lìng sī zhú zàn shēng chén。

和杨师皋给事伤小姬英英

刘禹锡

见学胡琴见艺成,今朝追想几伤情。jiàn xué hú qín jiàn yì chéng,jīn cháo zhuī xiǎng jǐ shāng qíng。
撚弦花下呈新曲,放拨灯前谢改名。niǎn xián huā xià chéng xīn qū,fàng bō dēng qián xiè gǎi míng。
但是好花皆易落,从来尤物不长生。dàn shì hǎo huā jiē yì luò,cóng lái yóu wù bù zhǎng shēng。
鸾台夜直衣衾冷,云雨无因入禁城。luán tái yè zhí yī qīn lěng,yún yǔ wú yīn rù jìn chéng。

和乐天洛下醉吟寄太原令狐相公兼见怀长句

刘禹锡

旧相临戎非称意,词人作尹本多情。jiù xiāng lín róng fēi chēng yì,cí rén zuò yǐn běn duō qíng。
从容自使边尘静,谈笑不闻桴鼓声。cóng róng zì shǐ biān chén jìng,tán xiào bù wén fú gǔ shēng。
章句新添塞下曲,风流旧占洛阳城。zhāng jù xīn tiān sāi xià qū,fēng liú jiù zhàn luò yáng chéng。
昨来亦有吴趋咏,惟寄东都与北京。zuó lái yì yǒu wú qū yǒng,wéi jì dōng dōu yǔ běi jīng。

郡斋书怀寄江南白尹兼简分司崔宾客

刘禹锡

谩读图书三十车,年年为郡老天涯。mán dú tú shū sān shí chē,nián nián wèi jùn lǎo tiān yá。
一生不得文章力,百口空为饱暖家。yī shēng bù dé wén zhāng lì,bǎi kǒu kōng wèi bǎo nuǎn jiā。
绮季衣冠称鬓面,吴公政事副词华。qǐ jì yī guān chēng bìn miàn,wú gōng zhèng shì fù cí huá。
还思谢病吟归去,同醉城东桃李花。hái sī xiè bìng yín guī qù,tóng zuì chéng dōng táo lǐ huā。

题于家公主旧宅

刘禹锡

树绕荒台叶满池,箫声一绝草虫悲。shù rào huāng tái yè mǎn chí,xiāo shēng yī jué cǎo chóng bēi。
邻家犹学宫人髻,园客争偷御果枝。lín jiā yóu xué gōng rén jì,yuán kè zhēng tōu yù guǒ zhī。
马埒蓬蒿藏狡兔,凤楼烟雨啸愁鸱。mǎ liè péng hāo cáng jiǎo tù,fèng lóu yān yǔ xiào chóu chī。
何郎独在无恩泽,不似当初傅粉时。hé láng dú zài wú ēn zé,bù shì dāng chū fù fěn shí。

酬乐天贻贺金紫之什

刘禹锡

久学文章含白凤,却因政事赐金鱼。jiǔ xué wén zhāng hán bái fèng,què yīn zhèng shì cì jīn yú。
郡人未识闻谣咏,天子知名与诏书。jùn rén wèi shí wén yáo yǒng,tiān zi zhī míng yǔ zhào shū。
珍重贺诗呈锦绣,愿言归计并园庐。zhēn zhòng hè shī chéng jǐn xiù,yuàn yán guī jì bìng yuán lú。
旧来词客多无位,金紫同游谁得如。jiù lái cí kè duō wú wèi,jīn zǐ tóng yóu shuí dé rú。

乐天见示伤微之敦诗晦叔三君子皆有深分因成是诗以寄

刘禹锡

吟君叹逝双绝句,使我伤怀奏短歌。yín jūn tàn shì shuāng jué jù,shǐ wǒ shāng huái zòu duǎn gē。
世上空惊故人少,集中惟觉祭文多。shì shàng kōng jīng gù rén shǎo,jí zhōng wéi jué jì wén duō。
芳林新叶催陈叶,流水前波让后波。fāng lín xīn yè cuī chén yè,liú shuǐ qián bō ràng hòu bō。
万古到今同此恨,闻琴泪尽欲如何。wàn gǔ dào jīn tóng cǐ hèn,wén qín lèi jǐn yù rú hé。

和乐天柘枝

刘禹锡

柘枝本出楚王家,玉面添娇舞态奢。zhè zhī běn chū chǔ wáng jiā,yù miàn tiān jiāo wǔ tài shē。
松鬓改梳鸾凤髻,新衫别识斗鸡纱。sōng bìn gǎi shū luán fèng jì,xīn shān bié shí dòu jī shā。
鼓催残拍腰身软,汗透罗衣雨点花。gǔ cuī cán pāi yāo shēn ruǎn,hàn tòu luó yī yǔ diǎn huā。
画筵曲罢辞归去,便随王母上烟霞。huà yán qū bà cí guī qù,biàn suí wáng mǔ shàng yān xiá。

和乐天题真娘墓

刘禹锡

薝卜林中黄土堆,罗襦绣黛已成灰。zhān bo lín zhōng huáng tǔ duī,luó rú xiù dài yǐ chéng huī。
芳魂虽死人不怕,蔓草逢春花自开。fāng hún suī sǐ rén bù pà,màn cǎo féng chūn huā zì kāi。
幡盖向风疑舞袖,镜灯临晓似妆台。fān gài xiàng fēng yí wǔ xiù,jìng dēng lín xiǎo shì zhuāng tái。
吴王娇女坟相近,一片行云应往来。wú wáng jiāo nǚ fén xiāng jìn,yī piàn xíng yún yīng wǎng lái。

客有话汴州新政书事寄令狐相公

刘禹锡

天下咽喉今大宁,军城喜气彻青冥。tiān xià yàn hóu jīn dà níng,jūn chéng xǐ qì chè qīng míng。
庭前剑戟朝迎日,笔底文章夜应星。tíng qián jiàn jǐ cháo yíng rì,bǐ dǐ wén zhāng yè yīng xīng。
三省壁中题姓字,万人头上见仪形。sān shěng bì zhōng tí xìng zì,wàn rén tóu shàng jiàn yí xíng。
汴州忽复承平事,正月看灯户不扃。biàn zhōu hū fù chéng píng shì,zhèng yuè kàn dēng hù bù jiōng。