古诗词

历阳书事七十韵

刘禹锡

一夕为湖地,千年列郡名。yī xī wèi hú dì,qiān nián liè jùn míng。
霸王迷路处,亚父所封城。bà wáng mí lù chù,yà fù suǒ fēng chéng。
汉置东南尉,梁分肘腋兵。hàn zhì dōng nán wèi,liáng fēn zhǒu yè bīng。
本吴风俗剽,兼楚语音伧。běn wú fēng sú piāo,jiān chǔ yǔ yīn cāng。
沸井今无涌,乌江旧有名。fèi jǐng jīn wú yǒng,wū jiāng jiù yǒu míng。
土台游柱史,石室隐彭铿。tǔ tái yóu zhù shǐ,shí shì yǐn péng kēng。
曹操祠犹在,濡须坞未平。cáo cāo cí yóu zài,rú xū wù wèi píng。
海潮随月大,江水应春生。hǎi cháo suí yuè dà,jiāng shuǐ yīng chūn shēng。
忆昨深山里,终朝看火耕。yì zuó shēn shān lǐ,zhōng cháo kàn huǒ gēng。
鱼书来北阙,鹢首下南荆。yú shū lái běi quē,yì shǒu xià nán jīng。
云雨巫山暗,蕙兰湘水清。yún yǔ wū shān àn,huì lán xiāng shuǐ qīng。
章华树已失,鄂渚草来迎。zhāng huá shù yǐ shī,è zhǔ cǎo lái yíng。
庐阜香炉出,湓城粉堞明。lú fù xiāng lú chū,pén chéng fěn dié míng。
雁飞彭蠡暮,鸦噪大雷晴。yàn fēi péng lí mù,yā zào dà léi qíng。
平野分风使,恬和趁夜程。píng yě fēn fēng shǐ,tián hé chèn yè chéng。
贵池登陆峻,舂谷渡桥鸣。guì chí dēng lù jùn,chōng gǔ dù qiáo míng。
骆驿主人问,悲欢故旧情。luò yì zhǔ rén wèn,bēi huān gù jiù qíng。
几年方一面,卜昼便三更。jǐ nián fāng yī miàn,bo zhòu biàn sān gèng。
助喜杯盘盛,忘机笑语訇。zhù xǐ bēi pán shèng,wàng jī xiào yǔ hōng。
管清疑警鹤,弦巧似娇莺。guǎn qīng yí jǐng hè,xián qiǎo shì jiāo yīng。
炽炭烘蹲兽,华茵织斗鲸。chì tàn hōng dūn shòu,huá yīn zhī dòu jīng。
回裾飘雾雨,急节堕琼英。huí jū piāo wù yǔ,jí jié duò qióng yīng。
敛黛凝愁色,施钿耀翠晶。liǎn dài níng chóu sè,shī diàn yào cuì jīng。
容华本南国,妆束学西京。róng huá běn nán guó,zhuāng shù xué xī jīng。
日落方收鼓,天寒更炙笙。rì luò fāng shōu gǔ,tiān hán gèng zhì shēng。
促筵交履舄,痛饮倒簪缨。cù yán jiāo lǚ xì,tòng yǐn dào zān yīng。
谑浪容优孟,娇怜许智琼。xuè làng róng yōu mèng,jiāo lián xǔ zhì qióng。
蔽明添翠帟,命烛拄金茎。bì míng tiān cuì yì,mìng zhú zhǔ jīn jīng。
坐久罗衣皱,杯频粉面骍。zuò jiǔ luó yī zhòu,bēi pín fěn miàn xīng。
兴来从请曲,意堕即飞觥。xīng lái cóng qǐng qū,yì duò jí fēi gōng。
令急重须改,欢冯醉尽呈。lìng jí zhòng xū gǎi,huān féng zuì jǐn chéng。
诘朝还选胜,来日又寻盟。jí cháo hái xuǎn shèng,lái rì yòu xún méng。
道别殷勤惜,邀筵次第争。dào bié yīn qín xī,yāo yán cì dì zhēng。
唯闻嗟短景,不复有馀酲。wéi wén jiē duǎn jǐng,bù fù yǒu yú chéng。
众散扃朱户,相携话素诚。zhòng sàn jiōng zhū hù,xiāng xié huà sù chéng。
晤言犹亹亹,残漏自丁丁。wù yán yóu wěi wěi,cán lòu zì dīng dīng。
出祖千夫拥,行厨五熟烹。chū zǔ qiān fū yōng,xíng chú wǔ shú pēng。
离亭临野水,别思入哀筝。lí tíng lín yě shuǐ,bié sī rù āi zhēng。
接境人情洽,方冬馔具精。jiē jìng rén qíng qià,fāng dōng zhuàn jù jīng。
中流为界道,隔岸数飞甍。zhōng liú wèi jiè dào,gé àn shù fēi méng。
沙浦王浑镇,沧洲谢朓城。shā pǔ wáng hún zhèn,cāng zhōu xiè tiǎo chéng。
望夫人化石,梦帝日环营。wàng fū rén huà shí,mèng dì rì huán yíng。
半渡趋津吏,缘堤簇郡氓。bàn dù qū jīn lì,yuán dī cù jùn máng。
场黄堆晚稻,篱碧见冬菁。chǎng huáng duī wǎn dào,lí bì jiàn dōng jīng。
里社争来献,壶浆各自擎。lǐ shè zhēng lái xiàn,hú jiāng gè zì qíng。
鸱夷倾底写,粔籹斗成。chī yí qīng dǐ xiě,jù nǚ dòu chéng。
采石风传柝,新林暮击钲。cǎi shí fēng chuán tuò,xīn lín mù jī zhēng。
茧纶牵拨剌,犀焰照澄泓。jiǎn lún qiān bō lá,xī yàn zhào chéng hóng。
露冕观原野,前驱抗旆旌。lù miǎn guān yuán yě,qián qū kàng pèi jīng。
分庭展宾主,望阙拜恩荣。fēn tíng zhǎn bīn zhǔ,wàng quē bài ēn róng。
比屋茕嫠辈,连年水旱并。bǐ wū qióng lí bèi,lián nián shuǐ hàn bìng。
遐思常后已,下令必先庚。xiá sī cháng hòu yǐ,xià lìng bì xiān gēng。
远岫低屏列,支流曲带萦。yuǎn xiù dī píng liè,zhī liú qū dài yíng。
湖鱼香胜肉,官酒重于饧。hú yú xiāng shèng ròu,guān jiǔ zhòng yú táng。
忆昔泉源变,斯须地轴倾。yì xī quán yuán biàn,sī xū dì zhóu qīng。
鸡笼为石颗,龟眼入泥坑。jī lóng wèi shí kē,guī yǎn rù ní kēng。
事系人风重,官从物论轻。shì xì rén fēng zhòng,guān cóng wù lùn qīng。
江春俄澹荡,楼月几亏盈。jiāng chūn é dàn dàng,lóu yuè jǐ kuī yíng。
柳长千丝宛,田塍一线絣。liǔ zhǎng qiān sī wǎn,tián chéng yī xiàn bēng。
游鱼将婢从,野雉见媒惊。yóu yú jiāng bì cóng,yě zhì jiàn méi jīng。
波净攒凫鹊,洲香发杜蘅。bō jìng zǎn fú què,zhōu xiāng fā dù héng。
一钟菰葑米,千里水葵羹。yī zhōng gū fēng mǐ,qiān lǐ shuǐ kuí gēng。
受谴时方久,分忧政未成。shòu qiǎn shí fāng jiǔ,fēn yōu zhèng wèi chéng。
比琼虽碌碌,于铁尚铮铮。bǐ qióng suī lù lù,yú tiě shàng zhēng zhēng。
早忝登三署,曾闻奏六英。zǎo tiǎn dēng sān shǔ,céng wén zòu liù yīng。
无能甘负弩,不慎在提衡。wú néng gān fù nǔ,bù shèn zài tí héng。
口语成中遘,毛衣阻上征。kǒu yǔ chéng zhōng gòu,máo yī zǔ shàng zhēng。
时闻关利钝,智亦有聋盲。shí wén guān lì dùn,zhì yì yǒu lóng máng。
昔愧山东妙,今惭海内兄。xī kuì shān dōng miào,jīn cán hǎi nèi xiōng。
后来登甲乙,早已在蓬瀛。hòu lái dēng jiǎ yǐ,zǎo yǐ zài péng yíng。
心托秦明镜,才非楚白珩。xīn tuō qín míng jìng,cái fēi chǔ bái háng。
齿衰亲药物,宦薄傲公卿。chǐ shuāi qīn yào wù,huàn báo ào gōng qīng。
捧日皆元老,宣风尽大彭。pěng rì jiē yuán lǎo,xuān fēng jǐn dà péng。
好令朝集使,结束赴新正。hǎo lìng cháo jí shǐ,jié shù fù xīn zhèng。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

与歌者何戡

刘禹锡

二十馀年别帝京,重闻天乐不胜情。èr shí yú nián bié dì jīng,zhòng wén tiān lè bù shèng qíng。
旧人唯有何戡在,更与殷勤唱渭城。jiù rén wéi yǒu hé kān zài,gèng yǔ yīn qín chàng wèi chéng。

与歌童田顺郎

刘禹锡

天下能歌御史娘,花前叶底奉君王。tiān xià néng gē yù shǐ niáng,huā qián yè dǐ fèng jūn wáng。
九重深处无人见,分付新声与顺郎。jiǔ zhòng shēn chù wú rén jiàn,fēn fù xīn shēng yǔ shùn láng。

燕尔馆破屏风所画至精人多叹赏题之

刘禹锡

画时应遇空亡日,卖处难逢识别人。huà shí yīng yù kōng wáng rì,mài chù nán féng shí bié rén。
唯有多情往来客,强将衫袖拂埃尘。wéi yǒu duō qíng wǎng lái kè,qiáng jiāng shān xiù fú āi chén。

赏牡丹

刘禹锡

庭前芍药妖无格,池上芙蕖净少情。tíng qián sháo yào yāo wú gé,chí shàng fú qú jìng shǎo qíng。
唯有牡丹真国色,花开时节动京城。wéi yǒu mǔ dān zhēn guó sè,huā kāi shí jié dòng jīng chéng。

题欹器图

刘禹锡

秦国功成思税驾,晋臣名遂叹危机。qín guó gōng chéng sī shuì jià,jìn chén míng suì tàn wēi jī。
无因上蔡牵黄犬,愿作丹徒一布衣。wú yīn shàng cài qiān huáng quǎn,yuàn zuò dān tú yī bù yī。

伤桃源薛道士

刘禹锡

坛边松在鹤巢空,白鹿闲行旧径中。tán biān sōng zài hè cháo kōng,bái lù xián xíng jiù jìng zhōng。
手植红桃千树发,满山无主任春风。shǒu zhí hóng táo qiān shù fā,mǎn shān wú zhǔ rèn chūn fēng。

王思道碑堂下作

刘禹锡

苍苍宰树起寒烟,尚有威名海内传。cāng cāng zǎi shù qǐ hán yān,shàng yǒu wēi míng hǎi nèi chuán。
四府旧闻多故吏,几人垂泪拜碑前。sì fǔ jiù wén duō gù lì,jǐ rén chuí lèi bài bēi qián。

伤愚溪三首

刘禹锡

溪水悠悠春自来,草堂无主燕飞回。xī shuǐ yōu yōu chūn zì lái,cǎo táng wú zhǔ yàn fēi huí。
隔帘惟见中庭草,一树山榴依旧开。gé lián wéi jiàn zhōng tíng cǎo,yī shù shān liú yī jiù kāi。

伤愚溪三首

刘禹锡

草圣数行留坏壁,木奴千树属邻家。cǎo shèng shù xíng liú huài bì,mù nú qiān shù shǔ lín jiā。
唯见里门通德榜,残阳寂寞出樵车。wéi jiàn lǐ mén tōng dé bǎng,cán yáng jì mò chū qiáo chē。

伤愚溪三首

刘禹锡

柳门竹巷依依在,野草青苔日日多。liǔ mén zhú xiàng yī yī zài,yě cǎo qīng tái rì rì duō。
纵有邻人解吹笛,山阳旧侣更谁过。zòng yǒu lín rén jiě chuī dí,shān yáng jiù lǚ gèng shuí guò。

伤循州浑尚书

刘禹锡

贵人沦落路人衰,碧海连天丹旐回。guì rén lún luò lù rén shuāi,bì hǎi lián tiān dān zhào huí。
遥想长安此时节,朱门深巷百花开。yáo xiǎng zhǎng ān cǐ shí jié,zhū mén shēn xiàng bǎi huā kāi。

代靖安佳人怨二首

刘禹锡

宝马鸣珂踏晓尘,鱼文匕首犯车茵。bǎo mǎ míng kē tà xiǎo chén,yú wén bǐ shǒu fàn chē yīn。
适来行哭里门外,昨夜华堂歌舞人。shì lái xíng kū lǐ mén wài,zuó yè huá táng gē wǔ rén。

代靖安佳人怨二首

刘禹锡

秉烛朝天遂不回,路人弹指望高台。bǐng zhú cháo tiān suì bù huí,lù rén dàn zhǐ wàng gāo tái。
墙东便是伤心地,夜夜流萤飞去来。qiáng dōng biàn shì shāng xīn dì,yè yè liú yíng fēi qù lái。

碧涧寺见元九侍御和展上人诗有三生之句因以和

刘禹锡

廊下题诗满壁尘,塔前松树已皴鳞。láng xià tí shī mǎn bì chén,tǎ qián sōng shù yǐ cūn lín。
古来唯有王文度,重见平生竺道人。gǔ lái wéi yǒu wáng wén dù,zhòng jiàn píng shēng zhú dào rén。

思黯南墅赏牡丹

刘禹锡

偶然相遇人间世,合在增城阿姥家。ǒu rán xiāng yù rén jiān shì,hé zài zēng chéng ā lǎo jiā。
有此倾城好颜色,天教晚发赛诸花。yǒu cǐ qīng chéng hǎo yán sè,tiān jiào wǎn fā sài zhū huā。