古诗词

醉答乐天

刘禹锡

洛城洛城何日归,故人故人今转稀。luò chéng luò chéng hé rì guī,gù rén gù rén jīn zhuǎn xī。
莫嗟雪里暂时别,终拟云间相逐飞。mò jiē xuě lǐ zàn shí bié,zhōng nǐ yún jiān xiāng zhú fēi。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

奉和裴侍中将赴汉南留别座上诸公

刘禹锡

金貂晓出凤池头,玉节前临南雍州。jīn diāo xiǎo chū fèng chí tóu,yù jié qián lín nán yōng zhōu。
暂辍洪炉观剑戟,还将大笔注春秋。zàn chuò hóng lú guān jiàn jǐ,hái jiāng dà bǐ zhù chūn qiū。
管弦席上留高韵,山水途中入胜游。guǎn xián xí shàng liú gāo yùn,shān shuǐ tú zhōng rù shèng yóu。
岘首风烟看未足,便应重拜富民侯。xiàn shǒu fēng yān kàn wèi zú,biàn yīng zhòng bài fù mín hóu。

和苏郎中寻丰安里旧居寄主客张郎中

刘禹锡

漳滨卧起恣闲游,宣室徵还未白头。zhāng bīn wò qǐ zì xián yóu,xuān shì zhēng hái wèi bái tóu。
旧隐来寻通德里,新篇写出畔牢愁。jiù yǐn lái xún tōng dé lǐ,xīn piān xiě chū pàn láo chóu。
池看科斗成文字,鸟听提壶忆献酬。chí kàn kē dòu chéng wén zì,niǎo tīng tí hú yì xiàn chóu。
同学同年又同舍,许君云路并华辀。tóng xué tóng nián yòu tóng shě,xǔ jūn yún lù bìng huá zhōu。

酬浙东李侍郎越州春晚即事长句

刘禹锡

越中蔼蔼繁华地,秦望峰前禹穴西。yuè zhōng ǎi ǎi fán huá dì,qín wàng fēng qián yǔ xué xī。
湖草初生边雁去,山花半谢杜鹃啼。hú cǎo chū shēng biān yàn qù,shān huā bàn xiè dù juān tí。
青油昼卷临高阁,红旆晴翻绕古堤。qīng yóu zhòu juǎn lín gāo gé,hóng pèi qíng fān rào gǔ dī。
明日汉庭徵旧德,老人争出若耶溪。míng rì hàn tíng zhēng jiù dé,lǎo rén zhēng chū ruò yé xī。

酬淮南牛相公述旧见贻

刘禹锡

少年曾忝汉庭臣,晚岁空馀老病身。shǎo nián céng tiǎn hàn tíng chén,wǎn suì kōng yú lǎo bìng shēn。
初见相如成赋日,寻为丞相扫门人。chū jiàn xiāng rú chéng fù rì,xún wèi chéng xiāng sǎo mén rén。
追思往事咨嗟久,喜奉清光笑语频。zhuī sī wǎng shì zī jiē jiǔ,xǐ fèng qīng guāng xiào yǔ pín。
犹有登朝旧冠冕,待公三入拂埃尘。yóu yǒu dēng cháo jiù guān miǎn,dài gōng sān rù fú āi chén。

和仆射牛相公追感韦裴六相登庸皆四十馀未五十薨殁岂早荣枯之义今年将六十犹粗强健因亲故劝酒率然成篇并见寄之作

刘禹锡

坐镇清朝独殷然,闲徵故事数前贤。zuò zhèn qīng cháo dú yīn rán,xián zhēng gù shì shù qián xián。
用才同践钧衡地,禀气终分大小年。yòng cái tóng jiàn jūn héng dì,bǐng qì zhōng fēn dà xiǎo nián。
威凤本池思泛泳,仙查旧路望回旋。wēi fèng běn chí sī fàn yǒng,xiān chá jiù lù wàng huí xuán。
犹怜绮季深山里,唯有松风与石田。yóu lián qǐ jì shēn shān lǐ,wéi yǒu sōng fēng yǔ shí tián。

和仆射牛相公以离阙庭七年班行亲故亡殁十无一人再睹龙颜喜庆虽极感叹风烛能不怆然因成四韵并示集贤中书二相公所和

刘禹锡

久辞龙阙拥红旗,喜见天颜拜赤墀。jiǔ cí lóng quē yōng hóng qí,xǐ jiàn tiān yán bài chì chí。
三省英寮非旧侣,万年芳树长新枝。sān shěng yīng liáo fēi jiù lǚ,wàn nián fāng shù zhǎng xīn zhī。
交朋接武居仙院,幕客追风入凤池。jiāo péng jiē wǔ jū xiān yuàn,mù kè zhuī fēng rù fèng chí。
云母屏风即施设,可怜荣耀冠当时。yún mǔ píng fēng jí shī shè,kě lián róng yào guān dāng shí。

和仆射牛相公见示长句

刘禹锡

静得天和兴自浓,不缘宦达性灵慵。jìng dé tiān hé xīng zì nóng,bù yuán huàn dá xìng líng yōng。
大鹏六月有闲意,仙鹤千年无躁容。dà péng liù yuè yǒu xián yì,xiān hè qiān nián wú zào róng。
流辈尽来多叹息,官班高后少过从。liú bèi jǐn lái duō tàn xī,guān bān gāo hòu shǎo guò cóng。
唯应加筑露台上,剩见终南云外峰。wéi yīng jiā zhù lù tái shàng,shèng jiàn zhōng nán yún wài fēng。

和牛相公雨后寓怀见示

刘禹锡

金火交争正抑扬,萧萧飞雨助清商。jīn huǒ jiāo zhēng zhèng yì yáng,xiāo xiāo fēi yǔ zhù qīng shāng。
晓看纨扇恩情薄,夜觉纱灯刻数长。xiǎo kàn wán shàn ēn qíng báo,yè jué shā dēng kè shù zhǎng。
树上早蝉才发响,庭中百草已无光。shù shàng zǎo chán cái fā xiǎng,tíng zhōng bǎi cǎo yǐ wú guāng。
当年富贵亦惆怅,何况悲翁发似霜。dāng nián fù guì yì chóu chàng,hé kuàng bēi wēng fā shì shuāng。

和陈许王尚书酬白少傅侍郎长句因通简汝洛旧游之什

刘禹锡

寥廓高翔不可追,风云失路暂相随。liáo kuò gāo xiáng bù kě zhuī,fēng yún shī lù zàn xiāng suí。
方同洛下书生咏,又见军前大将旗。fāng tóng luò xià shū shēng yǒng,yòu jiàn jūn qián dà jiāng qí。
雪里命宾开玉帐,饮中请号驻金卮。xuě lǐ mìng bīn kāi yù zhàng,yǐn zhōng qǐng hào zhù jīn zhī。
竹林一自王戎去,嵇阮虽贫兴未衰。zhú lín yī zì wáng róng qù,jī ruǎn suī pín xīng wèi shuāi。

和仆射牛相公寓言二首

刘禹锡

两度竿头立定夸,回眸举袖拂青霞。liǎng dù gān tóu lì dìng kuā,huí móu jǔ xiù fú qīng xiá。
尽抛今日贵人样,复振前朝名相家。jǐn pāo jīn rì guì rén yàng,fù zhèn qián cháo míng xiāng jiā。
御史定来休直宿,尚书依旧趁参衙。yù shǐ dìng lái xiū zhí sù,shàng shū yī jiù chèn cān yá。
具瞻尊重诚无敌,犹忆洛阳千树花。jù zhān zūn zhòng chéng wú dí,yóu yì luò yáng qiān shù huā。

和仆射牛相公寓言二首

刘禹锡

心如止水鉴常明,见尽人间万物情。xīn rú zhǐ shuǐ jiàn cháng míng,jiàn jǐn rén jiān wàn wù qíng。
雕鹗腾空犹逞俊,骅骝啮足自无惊。diāo è téng kōng yóu chěng jùn,huá liú niè zú zì wú jīng。
时来未觉权为祟,贵了方知退是荣。shí lái wèi jué quán wèi suì,guì le fāng zhī tuì shì róng。
只恐重重世缘在,事须三度副苍生。zhǐ kǒng zhòng zhòng shì yuán zài,shì xū sān dù fù cāng shēng。

酬宣州崔大夫见寄

刘禹锡

白衣曾拜汉尚书,今日恩光到敝庐。bái yī céng bài hàn shàng shū,jīn rì ēn guāng dào bì lú。
再入龙楼称绮季,应缘狗监说相如。zài rù lóng lóu chēng qǐ jì,yīng yuán gǒu jiān shuō xiāng rú。
中郎南镇权方重,内史高斋兴有馀。zhōng láng nán zhèn quán fāng zhòng,nèi shǐ gāo zhāi xīng yǒu yú。
遥想敬亭春欲暮,百花飞尽柳花初。yáo xiǎng jìng tíng chūn yù mù,bǎi huā fēi jǐn liǔ huā chū。

酬皇甫十少尹暮秋久雨喜晴有怀见示

刘禹锡

雨馀独坐卷帘帷,便得诗人喜霁诗。yǔ yú dú zuò juǎn lián wéi,biàn dé shī rén xǐ jì shī。
摇落从来长年感,惨舒偏是病身知。yáo luò cóng lái zhǎng nián gǎn,cǎn shū piān shì bìng shēn zhī。
扫开云雾呈光景,流尽潢污见路岐。sǎo kāi yún wù chéng guāng jǐng,liú jǐn huáng wū jiàn lù qí。
何况菊香新酒熟,神州司马好狂时。hé kuàng jú xiāng xīn jiǔ shú,shén zhōu sī mǎ hǎo kuáng shí。

再授连州至衡阳酬柳柳州赠别

刘禹锡

去国十年同赴召,渡湘千里又分岐。qù guó shí nián tóng fù zhào,dù xiāng qiān lǐ yòu fēn qí。
重临事异黄丞相,三黜名惭柳士师。zhòng lín shì yì huáng chéng xiāng,sān chù míng cán liǔ shì shī。
归目并随回雁尽,愁肠正遇断猿时。guī mù bìng suí huí yàn jǐn,chóu cháng zhèng yù duàn yuán shí。
桂江东过连山下,相望长吟有所思。guì jiāng dōng guò lián shān xià,xiāng wàng zhǎng yín yǒu suǒ sī。

怀妓

刘禹锡

玉钗重合两无缘,鱼在深潭鹤在天。yù chāi zhòng hé liǎng wú yuán,yú zài shēn tán hè zài tiān。
得意紫鸾休舞镜,能言青鸟罢衔笺。dé yì zǐ luán xiū wǔ jìng,néng yán qīng niǎo bà xián jiān。
金盆已覆难收水,玉轸长抛不续弦。jīn pén yǐ fù nán shōu shuǐ,yù zhěn zhǎng pāo bù xù xián。
若向蘼芜山下过,遥将红泪洒穷泉。ruò xiàng mí wú shān xià guò,yáo jiāng hóng lèi sǎ qióng quán。