古诗词

踏歌词四首·其四

刘禹锡

日暮江头闻竹枝,南人行乐北人悲。rì mù jiāng tóu wén zhú zhī,nán rén xíng lè běi rén bēi。
自从雪里唱新曲,直到三春花尽时。zì cóng xuě lǐ chàng xīn qū,zhí dào sān chūn huā jǐn shí。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

金陵怀古

刘禹锡

潮满冶城渚,日斜征虏亭。cháo mǎn yě chéng zhǔ,rì xié zhēng lǔ tíng。
蔡洲新草绿,幕府旧烟青。cài zhōu xīn cǎo lǜ,mù fǔ jiù yān qīng。
兴废由人事,山川空地形。xīng fèi yóu rén shì,shān chuān kōng dì xíng。
《后庭花》一曲,幽怨不堪听。hòu tíng huā yī qū,yōu yuàn bù kān tīng。

昏镜词

刘禹锡

昏镜非美金,漠然丧其晶。hūn jìng fēi měi jīn,mò rán sàng qí jīng。
陋容多自欺,谓若他镜明。lòu róng duō zì qī,wèi ruò tā jìng míng。
瑕疵自不见,妍态随意生。xiá cī zì bù jiàn,yán tài suí yì shēng。
一日四五照,自言美倾城。yī rì sì wǔ zhào,zì yán měi qīng chéng。
饰带以纹绣,装匣以琼瑛。shì dài yǐ wén xiù,zhuāng xiá yǐ qióng yīng。
秦宫岂不重,非适乃为轻。qín gōng qǐ bù zhòng,fēi shì nǎi wèi qīng。

杂曲歌辞·荆州乐二首

刘禹锡

【其一】
渚宫杨柳暗,麦城朝雉飞。zhǔ gōng yáng liǔ àn,mài chéng cháo zhì fēi。
可怜踏青伴,乘暖着轻衣。kě lián tà qīng bàn,chéng nuǎn zhe qīng yī。
【其二】
今日好南风,商旅相催发。jīn rì hǎo nán fēng,shāng lǚ xiāng cuī fā。
沙头樯竿上,始见春江阔。shā tóu qiáng gān shàng,shǐ jiàn chūn jiāng kuò。

飞鸢操

刘禹锡

鸢飞杳杳青云里,鸢鸣萧萧风四起。yuān fēi yǎo yǎo qīng yún lǐ,yuān míng xiāo xiāo fēng sì qǐ。
旗尾飘扬势渐高,箭头砉划声相似。qí wěi piāo yáng shì jiàn gāo,jiàn tóu huò huà shēng xiāng shì。
长空悠悠霁日悬,六翮不动凝风烟。zhǎng kōng yōu yōu jì rì xuán,liù hé bù dòng níng fēng yān。
游鹍翔雁出其下,庆云清景相回旋。yóu kūn xiáng yàn chū qí xià,qìng yún qīng jǐng xiāng huí xuán。
忽闻饥乌一噪聚,瞥下云中争腐鼠。hū wén jī wū yī zào jù,piē xià yún zhōng zhēng fǔ shǔ。
腾音砺吻相喧呼,仰天大吓疑鵷鶵。téng yīn lì wěn xiāng xuān hū,yǎng tiān dà xià yí yuān chú。
畏人避犬投高处,俯啄无声犹屡顾。wèi rén bì quǎn tóu gāo chù,fǔ zhuó wú shēng yóu lǚ gù。
青鸟自爱玉山禾,仙禽徒贵华亭露。qīng niǎo zì ài yù shān hé,xiān qín tú guì huá tíng lù。
朴遬危巢嚮暮时,毰毸饱腹蹲枯枝。pǔ sù wēi cháo xiàng mù shí,péi sāi bǎo fù dūn kū zhī。
游童挟弹一麾肘,臆碎羽分人不悲。yóu tóng xié dàn yī huī zhǒu,yì suì yǔ fēn rén bù bēi。
天生众禽各有类,威凤文章在仁义。tiān shēng zhòng qín gè yǒu lèi,wēi fèng wén zhāng zài rén yì。
鹰隼仪形蝼蚁心,虽能戾天何足贵。yīng sǔn yí xíng lóu yǐ xīn,suī néng lì tiān hé zú guì。

阿娇怨

刘禹锡

望见葳蕤举翠华,试开金屋扫庭花。wàng jiàn wēi ruí jǔ cuì huá,shì kāi jīn wū sǎo tíng huā。
须臾宫女传来信,言幸平阳公主家。xū yú gōng nǚ chuán lái xìn,yán xìng píng yáng gōng zhǔ jiā。

分司东都,蒙襄阳李司徒相公书问,因以奉寄

刘禹锡

早忝金马客,晚为商洛翁。zǎo tiǎn jīn mǎ kè,wǎn wèi shāng luò wēng。
知名四海内,多病一生中。zhī míng sì hǎi nèi,duō bìng yī shēng zhōng。
举世往还尽,何人心事同。jǔ shì wǎng hái jǐn,hé rén xīn shì tóng。
几时登岘首,恃旧揖三公。jǐ shí dēng xiàn shǒu,shì jiù yī sān gōng。

昼居池上亭独吟

刘禹锡

日午树阴正,独吟池上亭。rì wǔ shù yīn zhèng,dú yín chí shàng tíng。
静看蜂教诲,闲想鹤仪形。jìng kàn fēng jiào huì,xián xiǎng hè yí xíng。
法酒调神气,清琴入性灵。fǎ jiǔ diào shén qì,qīng qín rù xìng líng。
浩然机已息,几杖复何铭。hào rán jī yǐ xī,jǐ zhàng fù hé míng。

九日登高

刘禹锡

世路山河险,君门烟雾深。shì lù shān hé xiǎn,jūn mén yān wù shēn。
年年上高处,未省不伤心。nián nián shàng gāo chù,wèi shěng bù shāng xīn。

赠别约师

刘禹锡

师逢吴兴守,相伴住禅扃。shī féng wú xīng shǒu,xiāng bàn zhù chán jiōng。
春雨同栽树,秋灯对讲经。chūn yǔ tóng zāi shù,qiū dēng duì jiǎng jīng。
庐山曾结社,桂水远扬舲。lú shān céng jié shè,guì shuǐ yuǎn yáng líng。
话旧还惆怅,天南望柳星。huà jiù hái chóu chàng,tiān nán wàng liǔ xīng。

答柳子厚

刘禹锡

年方伯玉早,恨比四愁多。nián fāng bó yù zǎo,hèn bǐ sì chóu duō。
会待休车骑,相随出罻罗。huì dài xiū chē qí,xiāng suí chū wèi luó。

洛中送韩七中丞之吴兴口号五首

刘禹锡

【其一】
昔年意气结群英,几度朝回一字行。xī nián yì qì jié qún yīng,jǐ dù cháo huí yī zì xíng。
海北江南零落尽,两人相见洛阳城。hǎi běi jiāng nán líng luò jǐn,liǎng rén xiāng jiàn luò yáng chéng。
【其二】
自从云散各东西,每日欢娱却惨悽。zì cóng yún sàn gè dōng xī,měi rì huān yú què cǎn qī。
离别苦多相见少,一生心事在书题。lí bié kǔ duō xiāng jiàn shǎo,yī shēng xīn shì zài shū tí。
【其三】
今朝无意诉离杯,何况清弦急管催。jīn cháo wú yì sù lí bēi,hé kuàng qīng xián jí guǎn cuī。
本欲醉中轻远别,不知翻引酒悲来。běn yù zuì zhōng qīng yuǎn bié,bù zhī fān yǐn jiǔ bēi lái。
【其四】
骆驼桥上蘋风急,鹦鹉杯中箬下春。luò tuó qiáo shàng píng fēng jí,yīng wǔ bēi zhōng ruò xià chūn。
水碧山青知好处,开颜一笑向何人。shuǐ bì shān qīng zhī hǎo chù,kāi yán yī xiào xiàng hé rén。
【其五】
溪中士女出笆篱,溪上鸳鸯避画旗。xī zhōng shì nǚ chū bā lí,xī shàng yuān yāng bì huà qí。
何处人间似仙境,春山携妓采茶时。hé chù rén jiān shì xiān jìng,chūn shān xié jì cǎi chá shí。

八月十五日夜玩月

刘禹锡

天将今夜月,一遍洗寰瀛。tiān jiāng jīn yè yuè,yī biàn xǐ huán yíng。
暑退九霄净,秋澄万景清。shǔ tuì jiǔ xiāo jìng,qiū chéng wàn jǐng qīng。
星辰让光彩,风露发晶英。xīng chén ràng guāng cǎi,fēng lù fā jīng yīng。
能变人间世,翛然是玉京。néng biàn rén jiān shì,xiāo rán shì yù jīng。

踏歌词四首(其一)

刘禹锡

春江月出大堤平,堤上女郎连袂行。chūn jiāng yuè chū dà dī píng,dī shàng nǚ láng lián mèi xíng。
唱尽新词欢不见,红霞映树鹧鸪鸣。chàng jǐn xīn cí huān bù jiàn,hóng xiá yìng shù zhè gū míng。

送僧方及南谒柳员外

刘禹锡

昔事庐山远,精舍虎溪东。xī shì lú shān yuǎn,jīng shě hǔ xī dōng。
朝阳照瀑水,楼阁虹霓中。cháo yáng zhào pù shuǐ,lóu gé hóng ní zhōng。
骋望羡游云,振衣若秋蓬。chěng wàng xiàn yóu yún,zhèn yī ruò qiū péng。
旧房闭松月,远思吟江风。jiù fáng bì sōng yuè,yuǎn sī yín jiāng fēng。
古寺历头陀,奇峰扳祝融。gǔ sì lì tóu tuó,qí fēng bān zhù róng。
南登小桂岭,却望归塞鸿。nán dēng xiǎo guì lǐng,què wàng guī sāi hóng。
衣裓贮文章,自言学雕虫。yī gé zhù wén zhāng,zì yán xué diāo chóng。
抢榆念陵厉,覆篑图穹崇。qiǎng yú niàn líng lì,fù kuì tú qióng chóng。
远郡多暇日,有诗访禅宫。yuǎn jùn duō xiá rì,yǒu shī fǎng chán gōng。
石门耸峭绝,竹院含空蒙。shí mén sǒng qiào jué,zhú yuàn hán kōng méng。
幽响滴岩溜,晴芳飘野丛。yōu xiǎng dī yán liū,qíng fāng piāo yě cóng。
海云悬飓母,山果属狙公。hǎi yún xuán jù mǔ,shān guǒ shǔ jū gōng。
忽忆吴兴郡,白蘋正葱茏。hū yì wú xīng jùn,bái píng zhèng cōng lóng。
愿言挹风采,邈若窥华嵩。yuàn yán yì fēng cǎi,miǎo ruò kuī huá sōng。
桂水夏澜急,火山宵焰红。guì shuǐ xià lán jí,huǒ shān xiāo yàn hóng。
三衣濡菌露,一锡飞烟空。sān yī rú jūn lù,yī xī fēi yān kōng。
勿谓翻译徒,不为文雅雄。wù wèi fān yì tú,bù wèi wén yǎ xióng。
古来赏音者,燋爨得孤桐。gǔ lái shǎng yīn zhě,jiāo cuàn dé gū tóng。

秋日送客至潜水驿

刘禹锡

候吏立沙际,田家连竹溪。hòu lì lì shā jì,tián jiā lián zhú xī。
枫林社日鼓,茅屋午时鸡。fēng lín shè rì gǔ,máo wū wǔ shí jī。
鹊噪晚禾地,蝶飞秋草畦。què zào wǎn hé dì,dié fēi qiū cǎo qí。
驿楼宫树近,疲马再三嘶。yì lóu gōng shù jìn,pí mǎ zài sān sī。