古诗词

相思

王维

红豆生南国,春来发几枝?hóng dòu shēng nán guó,chūn lái fā jǐ zhī?
愿君多采撷,此物最相思。yuàn jūn duō cǎi xié,cǐ wù zuì xiāng sī。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

雪中忆李楫

王维

积雪满阡陌,故人不可期。jī xuě mǎn qiān mò,gù rén bù kě qī。
长安千门复万户,何处躞蹀黄金羁。zhǎng ān qiān mén fù wàn hù,hé chù xiè dié huáng jīn jī。

送李睢阳

王维

将置酒,思悲翁。jiāng zhì jiǔ,sī bēi wēng。
使君去,出城东。shǐ jūn qù,chū chéng dōng。
麦渐渐,雉子斑。mài jiàn jiàn,zhì zi bān。
槐阴阴,到潼关。huái yīn yīn,dào tóng guān。
骑连连,车迟迟。qí lián lián,chē chí chí。
心中悲,宋又远。xīn zhōng bēi,sòng yòu yuǎn。
周间之,南淮夷。zhōu jiān zhī,nán huái yí。
东齐儿,碎碎织练与素丝。dōng qí ér,suì suì zhī liàn yǔ sù sī。
游人贾客信难持,五谷前熟方可为。yóu rén jiǎ kè xìn nán chí,wǔ gǔ qián shú fāng kě wèi。
下车闭閤君当思,天子当殿俨衣裳。xià chē bì gé jūn dāng sī,tiān zi dāng diàn yǎn yī shang。
大官尚食陈羽觞,彤庭散绶垂鸣珰。dà guān shàng shí chén yǔ shāng,tóng tíng sàn shòu chuí míng dāng。
黄纸诏书出东厢,轻纨叠绮烂生光。huáng zhǐ zhào shū chū dōng xiāng,qīng wán dié qǐ làn shēng guāng。
宗室子弟君最贤,分忧当为百辟先。zōng shì zi dì jūn zuì xián,fēn yōu dāng wèi bǎi pì xiān。
布衣一言相为死,何况圣主恩如天。bù yī yī yán xiāng wèi sǐ,hé kuàng shèng zhǔ ēn rú tiān。
鸾声哕哕鲁侯旗,明年上计朝京师。luán shēng huì huì lǔ hóu qí,míng nián shàng jì cháo jīng shī。
须忆今日斗酒别,慎勿富贵忘我为。xū yì jīn rì dòu jiǔ bié,shèn wù fù guì wàng wǒ wèi。

奉和圣制天长节赐宰臣歌应制

王维

太阳升兮照万方,开阊阖兮临玉堂,俨冕旒兮垂衣裳。tài yáng shēng xī zhào wàn fāng,kāi chāng hé xī lín yù táng,yǎn miǎn liú xī chuí yī shang。
金天净兮丽三光,彤庭曙兮延八荒。jīn tiān jìng xī lì sān guāng,tóng tíng shǔ xī yán bā huāng。
德合天兮礼神遍,灵芝生兮庆云见。dé hé tiān xī lǐ shén biàn,líng zhī shēng xī qìng yún jiàn。
唐尧后兮稷卨臣,匝宇宙兮华胥人。táng yáo hòu xī jì xiè chén,zā yǔ zhòu xī huá xū rén。
尽九服兮皆四邻,乾降瑞兮坤降珍。jǐn jiǔ fú xī jiē sì lín,qián jiàng ruì xī kūn jiàng zhēn。

登楼歌

王维

聊上君兮高楼,飞甍鳞次兮在下。liáo shàng jūn xī gāo lóu,fēi méng lín cì xī zài xià。
俯十二兮通衢,绿槐参差兮车马。fǔ shí èr xī tōng qú,lǜ huái cān chà xī chē mǎ。
却瞻兮龙首,前眺兮宜春。què zhān xī lóng shǒu,qián tiào xī yí chūn。
王畿郁兮千里,山河壮兮咸秦。wáng jī yù xī qiān lǐ,shān hé zhuàng xī xián qín。
舍人下兮青宫,据胡床兮书空。shě rén xià xī qīng gōng,jù hú chuáng xī shū kōng。
执戟疲于下位,老夫好隐兮墙东。zhí jǐ pí yú xià wèi,lǎo fū hǎo yǐn xī qiáng dōng。
亦幸有张伯英草圣兮龙腾虬跃,摆长云兮捩回风。yì xìng yǒu zhāng bó yīng cǎo shèng xī lóng téng qiú yuè,bǎi zhǎng yún xī liè huí fēng。
琥珀酒兮雕胡饭,君不御兮日将晚。hǔ pò jiǔ xī diāo hú fàn,jūn bù yù xī rì jiāng wǎn。
秋风兮吹衣,夕鸟兮争返。qiū fēng xī chuī yī,xī niǎo xī zhēng fǎn。
孤砧发兮东城,林薄暮兮蝉声远。gū zhēn fā xī dōng chéng,lín báo mù xī chán shēng yuǎn。
时不可兮再得,君何为兮偃蹇。shí bù kě xī zài dé,jūn hé wèi xī yǎn jiǎn。

双黄鹄歌送别

王维

天路来兮双黄鹄,云上飞兮水上宿。tiān lù lái xī shuāng huáng gǔ,yún shàng fēi xī shuǐ shàng sù。
抚翼和鸣整羽族,不得已,忽分飞。fǔ yì hé míng zhěng yǔ zú,bù dé yǐ,hū fēn fēi。
家在玉京朝紫微,主人临水送将归。jiā zài yù jīng cháo zǐ wēi,zhǔ rén lín shuǐ sòng jiāng guī。
悲笳嘹唳垂舞衣,宾欲散兮复相依。bēi jiā liáo lì chuí wǔ yī,bīn yù sàn xī fù xiāng yī。
几往返兮极浦,尚裴回兮落晖。jǐ wǎng fǎn xī jí pǔ,shàng péi huí xī luò huī。
岸上火兮相迎,将夜入兮边城。àn shàng huǒ xī xiāng yíng,jiāng yè rù xī biān chéng。
鞍马归兮佳人散,怅离忧兮独含情。ān mǎ guī xī jiā rén sàn,chàng lí yōu xī dú hán qíng。

赠徐中书望终南山歌

王维

晚下兮紫微,怅尘事兮多违。wǎn xià xī zǐ wēi,chàng chén shì xī duō wéi。
驻马兮双树,望青山兮不归。zhù mǎ xī shuāng shù,wàng qīng shān xī bù guī。

送友人归山歌二首

王维

山寂寂兮无人,又苍苍兮多木。shān jì jì xī wú rén,yòu cāng cāng xī duō mù。
群龙兮满朝,君何为兮空谷。qún lóng xī mǎn cháo,jūn hé wèi xī kōng gǔ。
文寡和兮思深,道难知兮行独。wén guǎ hé xī sī shēn,dào nán zhī xī xíng dú。
悦石上兮流泉,与松间兮草屋。yuè shí shàng xī liú quán,yǔ sōng jiān xī cǎo wū。
入云中兮养鸡,上山头兮抱犊。rù yún zhōng xī yǎng jī,shàng shān tóu xī bào dú。
神与枣兮如瓜,虎卖杏兮收谷。shén yǔ zǎo xī rú guā,hǔ mài xìng xī shōu gǔ。
愧不才兮妨贤,嫌既老兮贪禄。kuì bù cái xī fáng xián,xián jì lǎo xī tān lù。
誓解印兮相从,何詹尹兮何卜。shì jiě yìn xī xiāng cóng,hé zhān yǐn xī hé bo。

送友人归山歌二首

王维

山中人兮欲归,云冥冥兮雨霏霏,水惊波兮翠菅靡。shān zhōng rén xī yù guī,yún míng míng xī yǔ fēi fēi,shuǐ jīng bō xī cuì jiān mí。
白鹭忽兮翻飞,君不可兮褰衣。bái lù hū xī fān fēi,jūn bù kě xī qiān yī。
山万重兮一云,混天地兮不分。shān wàn zhòng xī yī yún,hùn tiān dì xī bù fēn。
树晻暧兮氛氲,猿不见兮空闻。shù àn ài xī fēn yūn,yuán bù jiàn xī kōng wén。
忽山西兮夕阳,见东皋兮远村。hū shān xī xī xī yáng,jiàn dōng gāo xī yuǎn cūn。
平芜绿兮千里,眇惆怅兮思君。píng wú lǜ xī qiān lǐ,miǎo chóu chàng xī sī jūn。

鱼山神女祠歌迎神

王维

坎坎击鼓,鱼山之下。kǎn kǎn jī gǔ,yú shān zhī xià。
吹洞箫,望极浦。chuī dòng xiāo,wàng jí pǔ。
女巫进,纷屡舞。nǚ wū jìn,fēn lǚ wǔ。
陈瑶席,湛清酤,风凄凄兮夜雨。chén yáo xí,zhàn qīng gū,fēng qī qī xī yè yǔ。
不知神之来兮不来,使我心兮苦复苦。bù zhī shén zhī lái xī bù lái,shǐ wǒ xīn xī kǔ fù kǔ。

白鼋涡

王维

南山之瀑水兮,激石滈瀑似雷惊。nán shān zhī pù shuǐ xī,jī shí hào pù shì léi jīng。
人相对兮,不闻语声。rén xiāng duì xī,bù wén yǔ shēng。
翻涡跳沫兮苍苔湿,藓老且厚,春草为之不生。fān wō tiào mò xī cāng tái shī,xiǎn lǎo qiě hòu,chūn cǎo wèi zhī bù shēng。
兽不敢惊动,鸟不敢飞鸣。shòu bù gǎn jīng dòng,niǎo bù gǎn fēi míng。
白鼋涡涛戏濑兮,委身以纵横。bái yuán wō tāo xì lài xī,wěi shēn yǐ zòng héng。
王人之仁兮,不网不钓,得遂性以生成。wáng rén zhī rén xī,bù wǎng bù diào,dé suì xìng yǐ shēng chéng。

宋进马哀词

王维

背春涉夏兮,众木蔼以繁阴。bèi chūn shè xià xī,zhòng mù ǎi yǐ fán yīn。
连金华与玉堂兮,宫阁郁其沈沈。lián jīn huá yǔ yù táng xī,gōng gé yù qí shěn shěn。
百官并入兮,何语笑之哑哑。bǎi guān bìng rù xī,hé yǔ xiào zhī yǎ yǎ。
君独静嘿以伤心,草王言兮不得辞。jūn dú jìng hēi yǐ shāng xīn,cǎo wáng yán xī bù dé cí。
我悲减思兮少时,仆夫命驾兮。wǒ bēi jiǎn sī xī shǎo shí,pū fū mìng jià xī。
出阊阖,历通逵,陌上人兮如故。chū chāng hé,lì tōng kuí,mò shàng rén xī rú gù。
识不识兮往来,眼中不见兮吾儿。shí bù shí xī wǎng lái,yǎn zhōng bù jiàn xī wú ér。
骖紫骝兮从青骊,低光垂彩兮。cān zǐ liú xī cóng qīng lí,dī guāng chuí cǎi xī。
恍不知其所之,辟朱户兮望华轩。huǎng bù zhī qí suǒ zhī,pì zhū hù xī wàng huá xuān。
意斯子兮候门,忽思瘗兮城南。yì sī zi xī hòu mén,hū sī yì xī chéng nán。
心瞀乱兮重昏,仰诉天之不仁兮。xīn mào luàn xī zhòng hūn,yǎng sù tiān zhī bù rén xī。
家唯一身,身止一子。jiā wéi yī shēn,shēn zhǐ yī zi。
何胤嗣之不繁,就单鲜而又死。hé yìn sì zhī bù fán,jiù dān xiān ér yòu sǐ。
将清白兮遗谁,问诗礼兮已矣。jiāng qīng bái xī yí shuí,wèn shī lǐ xī yǐ yǐ。
哀从中兮不可胜,岂暇料馀年兮复几。āi cóng zhōng xī bù kě shèng,qǐ xiá liào yú nián xī fù jǐ。
日黯黯兮颓晔,鸟翩翩兮疾飞。rì àn àn xī tuí yè,niǎo piān piān xī jí fēi。
邈穷天兮不返,疑有日兮来归。miǎo qióng tiān xī bù fǎn,yí yǒu rì xī lái guī。
静言思兮永绝,复惊叫兮沾衣。jìng yán sī xī yǒng jué,fù jīng jiào xī zhān yī。
客有吊之者曰:观未始兮有物,同委蜕兮胡悲。kè yǒu diào zhī zhě yuē guān wèi shǐ xī yǒu wù,tóng wěi tuì xī hú bēi。
且延陵兮未至,况西河兮不知。qiě yán líng xī wèi zhì,kuàng xī hé xī bù zhī。
学无生兮庶可,幸能听于吾师。xué wú shēng xī shù kě,xìng néng tīng yú wú shī。

留别丘为

王维

归鞍白云外,缭绕出前山。guī ān bái yún wài,liáo rào chū qián shān。
今日又明日,自知心不闲。jīn rì yòu míng rì,zì zhī xīn bù xián。
亲劳簪组送,欲趁莺花还。qīn láo zān zǔ sòng,yù chèn yīng huā hái。
一步一回首,迟迟向近关。yī bù yī huí shǒu,chí chí xiàng jìn guān。

达奚侍郎夫人寇氏挽词二首

王维

束带将朝日,鸣环映牖辰。shù dài jiāng cháo rì,míng huán yìng yǒu chén。
能令谏明主,相劝识贤人。néng lìng jiàn míng zhǔ,xiāng quàn shí xián rén。
遗挂空留壁,回文日覆尘。yí guà kōng liú bì,huí wén rì fù chén。
金蚕将画柳,何处更知春?jīn cán jiāng huà liǔ,hé chù gèng zhī chūn?

达奚侍郎夫人寇氏挽词二首

王维

女史悲彤管,夫人罢锦轩。nǚ shǐ bēi tóng guǎn,fū rén bà jǐn xuān。
卜茔占二室,行哭度千门。bo yíng zhàn èr shì,xíng kū dù qiān mén。
秋日光能淡,寒川波自翻。qiū rì guāng néng dàn,hán chuān bō zì fān。
一朝成万古,松柏暗平原。yī cháo chéng wàn gǔ,sōng bǎi àn píng yuán。

听百舌鸟

王维

上兰门外草萋萋,未央宫中花里栖。shàng lán mén wài cǎo qī qī,wèi yāng gōng zhōng huā lǐ qī。
亦有相随过御苑,不知若个向金堤。yì yǒu xiāng suí guò yù yuàn,bù zhī ruò gè xiàng jīn dī。
入春解作千般语,拂曙能先百鸟啼。rù chūn jiě zuò qiān bān yǔ,fú shǔ néng xiān bǎi niǎo tí。
万户千门应觉晓,建章何必听鸣鸡。wàn hù qiān mén yīng jué xiǎo,jiàn zhāng hé bì tīng míng jī。