古诗词

山居秋暝

王维

空山新雨后,天气晚来秋。kōng shān xīn yǔ hòu,tiān qì wǎn lái qiū。
明月松间照,清泉石上流。míng yuè sōng jiān zhào,qīng quán shí shàng liú。
竹喧归浣女,莲动下渔舟。zhú xuān guī huàn nǚ,lián dòng xià yú zhōu。
随意春芳歇,王孙自可留。suí yì chūn fāng xiē,wáng sūn zì kě liú。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

座上走笔赠薛璩慕容损

王维

希世无高节,绝迹有卑栖。xī shì wú gāo jié,jué jì yǒu bēi qī。
君徒视人文,吾固和天倪。jūn tú shì rén wén,wú gù hé tiān ní。
缅然万物始,及与群物齐。miǎn rán wàn wù shǐ,jí yǔ qún wù qí。
分地依后稷,用天信重黎。fēn dì yī hòu jì,yòng tiān xìn zhòng lí。
春风何豫人,令我思东溪。chūn fēng hé yù rén,lìng wǒ sī dōng xī。
草色有佳意,花枝稍含荑。cǎo sè yǒu jiā yì,huā zhī shāo hán tí。
更待风景好,与君藉萋萋。gèng dài fēng jǐng hǎo,yǔ jūn jí qī qī。

赠李颀

王维

闻君饵丹砂,甚有好颜色。wén jūn ěr dān shā,shén yǒu hǎo yán sè。
不知从今去,几时生羽翼。bù zhī cóng jīn qù,jǐ shí shēng yǔ yì。
王母翳华芝,望尔昆仑侧。wáng mǔ yì huá zhī,wàng ěr kūn lún cè。
文螭从赤豹,万里方一息。wén chī cóng chì bào,wàn lǐ fāng yī xī。
悲哉世上人,甘此膻腥食。bēi zāi shì shàng rén,gān cǐ shān xīng shí。

赠刘蓝田

王维

篱间犬迎吠,出屋候荆扉。lí jiān quǎn yíng fèi,chū wū hòu jīng fēi。
岁晏输井税,山村人夜归。suì yàn shū jǐng shuì,shān cūn rén yè guī。
晚田始家食,馀布成我衣。wǎn tián shǐ jiā shí,yú bù chéng wǒ yī。
讵肯无公事,烦君问是非。jù kěn wú gōng shì,fán jūn wèn shì fēi。

赠房卢氏琯

王维

达人无不可,忘己爱苍生。dá rén wú bù kě,wàng jǐ ài cāng shēng。
岂复少十室,弦歌在两楹。qǐ fù shǎo shí shì,xián gē zài liǎng yíng。
浮人日已归,但坐事农耕。fú rén rì yǐ guī,dàn zuò shì nóng gēng。
桑榆郁相望,邑里多鸡鸣。sāng yú yù xiāng wàng,yì lǐ duō jī míng。
秋山一何净,苍翠临寒城。qiū shān yī hé jìng,cāng cuì lín hán chéng。
视事兼偃卧,对书不簪缨。shì shì jiān yǎn wò,duì shū bù zān yīng。
萧条人吏疏,鸟雀下空庭。xiāo tiáo rén lì shū,niǎo què xià kōng tíng。
鄙夫心所尚,晚节异平生。bǐ fū xīn suǒ shàng,wǎn jié yì píng shēng。
将从海岳居,守静解天刑。jiāng cóng hǎi yuè jū,shǒu jìng jiě tiān xíng。
或可累安邑,茅茨君试营。huò kě lèi ān yì,máo cí jūn shì yíng。

赠祖三咏

王维

蟏蛸挂虚牖,蟋蟀鸣前除。xiāo shāo guà xū yǒu,xī shuài míng qián chú。
岁晏凉风至,君子复何如。suì yàn liáng fēng zhì,jūn zi fù hé rú。
高馆阒无人,离居不可道。gāo guǎn qù wú rén,lí jū bù kě dào。
闲门寂已闭,落日照秋草。xián mén jì yǐ bì,luò rì zhào qiū cǎo。
虽有近音信,千里阻河关。suī yǒu jìn yīn xìn,qiān lǐ zǔ hé guān。
中复客汝颍,去年归旧山。zhōng fù kè rǔ yǐng,qù nián guī jiù shān。
结交二十载,不得一日展。jié jiāo èr shí zài,bù dé yī rì zhǎn。
贫病子既深,契阔余不浅。pín bìng zi jì shēn,qì kuò yú bù qiǎn。
仲秋虽未归,暮秋以为期。zhòng qiū suī wèi guī,mù qiū yǐ wèi qī。
良会讵几日,终日长相思。liáng huì jù jǐ rì,zhōng rì zhǎng xiāng sī。

春夜竹亭赠钱少府归蓝田

王维

夜静群动息,时闻隔林犬。yè jìng qún dòng xī,shí wén gé lín quǎn。
却忆山中时,人家涧西远。què yì shān zhōng shí,rén jiā jiàn xī yuǎn。
羡君明发去,采蕨轻轩冕。xiàn jūn míng fā qù,cǎi jué qīng xuān miǎn。

戏赠张五弟諲三首其一

王维

吾弟东山时,心尚一何远。wú dì dōng shān shí,xīn shàng yī hé yuǎn。
日高犹自卧,钟动始能饭。rì gāo yóu zì wò,zhōng dòng shǐ néng fàn。
领上发未梳,床头书不卷。lǐng shàng fā wèi shū,chuáng tóu shū bù juǎn。
清川兴悠悠,空林对偃蹇。qīng chuān xīng yōu yōu,kōng lín duì yǎn jiǎn。
青苔石上净,细草松下软。qīng tái shí shàng jìng,xì cǎo sōng xià ruǎn。
窗外鸟声闲,阶前虎心善。chuāng wài niǎo shēng xián,jiē qián hǔ xīn shàn。
徒然万象多,澹尔太虚缅。tú rán wàn xiàng duō,dàn ěr tài xū miǎn。
一知与物平,自顾为人浅。yī zhī yǔ wù píng,zì gù wèi rén qiǎn。
对君忽自得,浮念不烦遣。duì jūn hū zì dé,fú niàn bù fán qiǎn。

胡居士卧病遗米因赠

王维

了观四大因,根性何所有。le guān sì dà yīn,gēn xìng hé suǒ yǒu。
妄计苟不生,是身孰休咎。wàng jì gǒu bù shēng,shì shēn shú xiū jiù。
色声何谓客,阴界复谁守。sè shēng hé wèi kè,yīn jiè fù shuí shǒu。
徒言莲花目,岂恶杨枝肘。tú yán lián huā mù,qǐ è yáng zhī zhǒu。
既饱香积饭,不醉声闻酒。jì bǎo xiāng jī fàn,bù zuì shēng wén jiǔ。
有无断常见,生灭幻梦受。yǒu wú duàn cháng jiàn,shēng miè huàn mèng shòu。
即病即实相,趋空定狂走。jí bìng jí shí xiāng,qū kōng dìng kuáng zǒu。
无有一法真,无有一法垢。wú yǒu yī fǎ zhēn,wú yǒu yī fǎ gòu。
居士素通达,随宜善抖擞。jū shì sù tōng dá,suí yí shàn dǒu sǒu。
床上无毡卧,镉中有粥否。chuáng shàng wú zhān wò,gé zhōng yǒu zhōu fǒu。
斋时不乞食,定应空漱口。zhāi shí bù qǐ shí,dìng yīng kōng shù kǒu。
聊持数斗米,且救浮生取。liáo chí shù dòu mǐ,qiě jiù fú shēng qǔ。

奉寄韦太守陟

王维

荒城自萧索,万里山河空。huāng chéng zì xiāo suǒ,wàn lǐ shān hé kōng。
天高秋日迥,嘹唳闻归鸿。tiān gāo qiū rì jiǒng,liáo lì wén guī hóng。
寒塘映衰草,高馆落疏桐。hán táng yìng shuāi cǎo,gāo guǎn luò shū tóng。
临此岁方晏,顾景咏悲翁。lín cǐ suì fāng yàn,gù jǐng yǒng bēi wēng。
故人不可见,寂寞平陵东。gù rén bù kě jiàn,jì mò píng líng dōng。

别弟缙后登青龙寺望蓝田山

王维

陌上新离别,苍茫四郊晦。mò shàng xīn lí bié,cāng máng sì jiāo huì。
登高不见君,故山复云外。dēng gāo bù jiàn jūn,gù shān fù yún wài。
远树蔽行人,长天隐秋塞。yuǎn shù bì xíng rén,zhǎng tiān yǐn qiū sāi。
心悲宦游子,何处飞征盖。xīn bēi huàn yóu zi,hé chù fēi zhēng gài。

别綦毋潜

王维

端笏明光宫,历稔朝云陛。duān hù míng guāng gōng,lì rěn cháo yún bì。
诏刊延阁书,高议平津邸。zhào kān yán gé shū,gāo yì píng jīn dǐ。
适意偶轻人,虚心削繁礼。shì yì ǒu qīng rén,xū xīn xuē fán lǐ。
盛得江左风,弥工建安体。shèng dé jiāng zuǒ fēng,mí gōng jiàn ān tǐ。
高张多绝弦,截河有清济。gāo zhāng duō jué xián,jié hé yǒu qīng jì。
严冬爽群木,伊洛方清泚。yán dōng shuǎng qún mù,yī luò fāng qīng cǐ。
渭水冰下流,潼关雪中启。wèi shuǐ bīng xià liú,tóng guān xuě zhōng qǐ。
荷蓧几时还,尘缨待君洗。hé diào jǐ shí hái,chén yīng dài jūn xǐ。

冬日游览

王维

步出城东门,试骋千里目。bù chū chéng dōng mén,shì chěng qiān lǐ mù。
青山横苍林,赤日团平陆。qīng shān héng cāng lín,chì rì tuán píng lù。
渭北走邯郸,关东出函谷。wèi běi zǒu hán dān,guān dōng chū hán gǔ。
秦地万方会,来朝九州牧。qín dì wàn fāng huì,lái cháo jiǔ zhōu mù。
鸡鸣咸阳中,冠盖相追逐。jī míng xián yáng zhōng,guān gài xiāng zhuī zhú。
丞相过列侯,群公饯光禄。chéng xiāng guò liè hóu,qún gōng jiàn guāng lù。
相如方老病,独归茂陵宿。xiāng rú fāng lǎo bìng,dú guī mào líng sù。

华岳

王维

西岳出浮云,积雪在太清。xī yuè chū fú yún,jī xuě zài tài qīng。
连天凝黛色,百里遥青冥。lián tiān níng dài sè,bǎi lǐ yáo qīng míng。
白日为之寒,森沈华阴城。bái rì wèi zhī hán,sēn shěn huá yīn chéng。
昔闻乾坤闭,造化生巨灵。xī wén qián kūn bì,zào huà shēng jù líng。
右足踏方止,左手推削成。yòu zú tà fāng zhǐ,zuǒ shǒu tuī xuē chéng。
天地忽开拆,大河注东溟。tiān dì hū kāi chāi,dà hé zhù dōng míng。
遂为西峙岳,雄雄镇秦京。suì wèi xī zhì yuè,xióng xióng zhèn qín jīng。
大君包覆载,至德被群生。dà jūn bāo fù zài,zhì dé bèi qún shēng。
上帝伫昭告,金天思奉迎。shàng dì zhù zhāo gào,jīn tiān sī fèng yíng。
人祇望幸久,何独禅云亭。rén qí wàng xìng jiǔ,hé dú chán yún tíng。

同卢拾遗过韦

王维

托身侍云陛,昧旦趋华轩。tuō shēn shì yún bì,mèi dàn qū huá xuān。
遂陪鹓鸿侣,霄汉同飞翻。suì péi yuān hóng lǚ,xiāo hàn tóng fēi fān。
君子垂惠顾,期我于田园。jūn zi chuí huì gù,qī wǒ yú tián yuán。
侧闻景龙际,亲降南面尊。cè wén jǐng lóng jì,qīn jiàng nán miàn zūn。
万乘驻山外,顺风祈一言。wàn chéng zhù shān wài,shùn fēng qí yī yán。
高阳多夔龙,荆山积玙璠。gāo yáng duō kuí lóng,jīng shān jī yú fán。
盛德启前烈,大贤钟后昆。shèng dé qǐ qián liè,dà xián zhōng hòu kūn。
侍郎文昌宫,给事东掖垣。shì láng wén chāng gōng,gěi shì dōng yē yuán。
谒帝俱来下,冠盖盈丘樊。yè dì jù lái xià,guān gài yíng qiū fán。
闺风首邦族,庭训延乡村。guī fēng shǒu bāng zú,tíng xùn yán xiāng cūn。
采地包山河,树井竟川原。cǎi dì bāo shān hé,shù jǐng jìng chuān yuán。
岩端回绮槛,谷口开朱门。yán duān huí qǐ kǎn,gǔ kǒu kāi zhū mén。
阶下群峰首,云中瀑水源。jiē xià qún fēng shǒu,yún zhōng pù shuǐ yuán。
鸣玉满春山,列筵先朝暾。míng yù mǎn chūn shān,liè yán xiān cháo tūn。
会舞何飒沓,击钟弥朝昏。huì wǔ hé sà dá,jī zhōng mí cháo hūn。
是时阳和节,清昼犹未暄。shì shí yáng hé jié,qīng zhòu yóu wèi xuān。
蔼蔼树色深,嘤嘤鸟声繁。ǎi ǎi shù sè shēn,yīng yīng niǎo shēng fán。
顾己负宿诺,延颈惭芳荪。gù jǐ fù sù nuò,yán jǐng cán fāng sūn。
蹇步守穷巷,高驾难攀援。jiǎn bù shǒu qióng xiàng,gāo jià nán pān yuán。
素是独往客,脱冠情弥敦。sù shì dú wǎng kè,tuō guān qíng mí dūn。

蓝田山石门精舍

王维

落日山水好,漾舟信归风。luò rì shān shuǐ hǎo,yàng zhōu xìn guī fēng。
探奇不觉远,因以缘源穷。tàn qí bù jué yuǎn,yīn yǐ yuán yuán qióng。
遥爱云木秀,初疑路不同。yáo ài yún mù xiù,chū yí lù bù tóng。
安知清流转,偶与前山通。ān zhī qīng liú zhuǎn,ǒu yǔ qián shān tōng。
舍舟理轻策,果然惬所适。shě zhōu lǐ qīng cè,guǒ rán qiè suǒ shì。
老僧四五人,逍遥荫松柏。lǎo sēng sì wǔ rén,xiāo yáo yīn sōng bǎi。
朝梵林未曙,夜禅山更寂。cháo fàn lín wèi shǔ,yè chán shān gèng jì。
道心及牧童,世事问樵客。dào xīn jí mù tóng,shì shì wèn qiáo kè。
暝宿长林下,焚香卧瑶席。míng sù zhǎng lín xià,fén xiāng wò yáo xí。
涧芳袭人衣,山月映石壁。jiàn fāng xí rén yī,shān yuè yìng shí bì。
再寻畏迷误,明发更登历。zài xún wèi mí wù,míng fā gèng dēng lì。
笑谢桃源人,花红复来觌。xiào xiè táo yuán rén,huā hóng fù lái dí。