古诗词

送元二使安西

王维

渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn。
劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。quàn jūn gèng jǐn yī bēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù rén。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

凉州赛神

王维

凉州城外少行人,百尺峰头望虏尘。liáng zhōu chéng wài shǎo xíng rén,bǎi chǐ fēng tóu wàng lǔ chén。
健儿击鼓吹羌笛,共赛城东越骑神。jiàn ér jī gǔ chuī qiāng dí,gòng sài chéng dōng yuè qí shén。

戏嘲史寰

王维

清风细雨湿梅花,骤马先过碧玉家。qīng fēng xì yǔ shī méi huā,zhòu mǎ xiān guò bì yù jiā。
正值楚王宫里至,门前初下七香车。zhèng zhí chǔ wáng gōng lǐ zhì,mén qián chū xià qī xiāng chē。

伊州歌

王维

清风明月苦相思,荡子从戎十载馀。qīng fēng míng yuè kǔ xiāng sī,dàng zi cóng róng shí zài yú。
征人去日殷勤嘱,归雁来时数附书。zhēng rén qù rì yīn qín zhǔ,guī yàn lái shí shù fù shū。

送殷四葬

王维

送君返葬石楼山,松柏苍苍宾驭还。sòng jūn fǎn zàng shí lóu shān,sōng bǎi cāng cāng bīn yù hái。
埋骨白云长已矣,空馀流水向人间。mái gǔ bái yún zhǎng yǐ yǐ,kōng yú liú shuǐ xiàng rén jiān。

疑梦

王维

莫惊宠辱空忧喜,莫计恩雠浪苦辛。mò jīng chǒng rǔ kōng yōu xǐ,mò jì ēn chóu làng kǔ xīn。
黄帝孔丘何处问?huáng dì kǒng qiū hé chù wèn?
安知不是梦中身。ān zhī bù shì mèng zhōng shēn。

戏赠张五弟諲三首其二

王维

张弟五车书,读书仍隐居。zhāng dì wǔ chē shū,dú shū réng yǐn jū。
染翰过草圣,赋诗轻子虚。rǎn hàn guò cǎo shèng,fù shī qīng zi xū。
闭门二室下,隐居十年馀。bì mén èr shì xià,yǐn jū shí nián yú。
宛是野人野,时从渔父渔。wǎn shì yě rén yě,shí cóng yú fù yú。
秋风自萧索,五柳高且疏。qiū fēng zì xiāo suǒ,wǔ liǔ gāo qiě shū。
望此去人世,渡水向吾庐。wàng cǐ qù rén shì,dù shuǐ xiàng wú lú。
岁晏同携手,只应君与予。suì yàn tóng xié shǒu,zhǐ yīng jūn yǔ yǔ。

戏赠张五弟諲三首其二

王维

设罝守毚兔,垂钓伺游鳞。shè jū shǒu chán tù,chuí diào cì yóu lín。
此是安口腹,非关慕隐沦。cǐ shì ān kǒu fù,fēi guān mù yǐn lún。
吾生好清净,蔬食去情尘。wú shēng hǎo qīng jìng,shū shí qù qíng chén。
今子方豪荡,思为鼎食人。jīn zi fāng háo dàng,sī wèi dǐng shí rén。
我家南山下,动息自遗身。wǒ jiā nán shān xià,dòng xī zì yí shēn。
入鸟不相乱,见兽皆相亲。rù niǎo bù xiāng luàn,jiàn shòu jiē xiāng qīn。
云霞成伴侣,虚白侍衣巾。yún xiá chéng bàn lǚ,xū bái shì yī jīn。
何事须夫子,邀予谷口真。hé shì xū fū zi,yāo yǔ gǔ kǒu zhēn。

与胡居士皆病寄此诗兼示学人二首

王维

一兴微尘念,横有朝露身。yī xīng wēi chén niàn,héng yǒu cháo lù shēn。
如是睹阴界,何方置我人。rú shì dǔ yīn jiè,hé fāng zhì wǒ rén。
碍有固为主,趣空宁舍宾。ài yǒu gù wèi zhǔ,qù kōng níng shě bīn。
洗心讵悬解,悟道正迷津。xǐ xīn jù xuán jiě,wù dào zhèng mí jīn。
因爱果生病,从贪始觉贫。yīn ài guǒ shēng bìng,cóng tān shǐ jué pín。
色声非彼妄,浮幻即吾真。sè shēng fēi bǐ wàng,fú huàn jí wú zhēn。
四达竟何遣,万殊安可尘。sì dá jìng hé qiǎn,wàn shū ān kě chén。
胡生但高枕,寂寞与谁邻。hú shēng dàn gāo zhěn,jì mò yǔ shuí lín。
战胜不谋食,理齐甘负薪。zhàn shèng bù móu shí,lǐ qí gān fù xīn。
予若未始异,讵论疏与亲。yǔ ruò wèi shǐ yì,jù lùn shū yǔ qīn。

与胡居士皆病寄此诗兼示学人二首

王维

浮空徒漫漫,泛有定悠悠。fú kōng tú màn màn,fàn yǒu dìng yōu yōu。
无乘及乘者,所谓智人舟。wú chéng jí chéng zhě,suǒ wèi zhì rén zhōu。
讵舍贫病域,不疲生死流。jù shě pín bìng yù,bù pí shēng sǐ liú。
无烦君喻马,任以我为牛。wú fán jūn yù mǎ,rèn yǐ wǒ wèi niú。
植福祠迦叶,求仁笑孔丘。zhí fú cí jiā yè,qiú rén xiào kǒng qiū。
何津不鼓棹,何路不摧辀。hé jīn bù gǔ zhào,hé lù bù cuī zhōu。
念此闻思者,胡为多阻修。niàn cǐ wén sī zhě,hú wèi duō zǔ xiū。
空虚花聚散,烦恼树稀稠。kōng xū huā jù sàn,fán nǎo shù xī chóu。
灭相成无记,生心坐有求。miè xiāng chéng wú jì,shēng xīn zuò yǒu qiú。
降吴复归蜀,不到莫相尤。jiàng wú fù guī shǔ,bù dào mò xiāng yóu。

晦日游大理韦卿城南别业四声依次用各六韵

王维

与世澹无事,自然江海人。yǔ shì dàn wú shì,zì rán jiāng hǎi rén。
侧闻尘外游,解骖?朱轮。cè wén chén wài yóu,jiě cān ní zhū lún。
平野照暄景,上天垂春云。píng yě zhào xuān jǐng,shàng tiān chuí chūn yún。
张组竟北阜,泛舟过东邻。zhāng zǔ jìng běi fù,fàn zhōu guò dōng lín。
故乡信高会,牢醴及佳辰。gù xiāng xìn gāo huì,láo lǐ jí jiā chén。
幸同击壤乐,心荷尧为君。xìng tóng jī rǎng lè,xīn hé yáo wèi jūn。

晦日游大理韦卿城南别业四声依次用各六韵

王维

郊居杜陵下,永日同携手。jiāo jū dù líng xià,yǒng rì tóng xié shǒu。
仁里霭川阳,平原见峰首。rén lǐ ǎi chuān yáng,píng yuán jiàn fēng shǒu。
园庐鸣春鸠,林薄媚新柳。yuán lú míng chūn jiū,lín báo mèi xīn liǔ。
上卿始登席,故老前为寿。shàng qīng shǐ dēng xí,gù lǎo qián wèi shòu。
临当游南陂,约略执杯酒。lín dāng yóu nán bēi,yuē lüè zhí bēi jiǔ。
归欤绌微官,惆怅心自咎。guī yú chù wēi guān,chóu chàng xīn zì jiù。

晦日游大理韦卿城南别业四声依次用各六韵

王维

冬中馀雪在,墟上春流驶。dōng zhōng yú xuě zài,xū shàng chūn liú shǐ。
风日畅怀抱,山川多秀气。fēng rì chàng huái bào,shān chuān duō xiù qì。
雕胡先晨炊,庖脍亦云至。diāo hú xiān chén chuī,páo kuài yì yún zhì。
高情浪海岳,浮生寄天地。gāo qíng làng hǎi yuè,fú shēng jì tiān dì。
君子外簪缨,埃尘良不啻。jūn zi wài zān yīng,āi chén liáng bù chì。
所乐衡门中,陶然忘其贵。suǒ lè héng mén zhōng,táo rán wàng qí guì。

晦日游大理韦卿城南别业四声依次用各六韵

王维

高馆临澄陂,旷然荡心目。gāo guǎn lín chéng bēi,kuàng rán dàng xīn mù。
淡荡动云天,玲珑映墟曲。dàn dàng dòng yún tiān,líng lóng yìng xū qū。
鹊巢结空林,雉雊响幽谷。què cháo jié kōng lín,zhì gòu xiǎng yōu gǔ。
应接无闲暇,徘徊以踯躅。yīng jiē wú xián xiá,pái huái yǐ zhí zhú。
纡组上春堤,侧弁倚乔木。yū zǔ shàng chūn dī,cè biàn yǐ qiáo mù。
弦望忽已晦,后期洲应绿。xián wàng hū yǐ huì,hòu qī zhōu yīng lǜ。

韦侍郎山居

王维

幸忝君子顾,遂陪尘外踪。xìng tiǎn jūn zi gù,suì péi chén wài zōng。
闲花满岩谷,瀑水映杉松。xián huā mǎn yán gǔ,pù shuǐ yìng shān sōng。
啼鸟忽临涧,归云时抱峰。tí niǎo hū lín jiàn,guī yún shí bào fēng。
良游盛簪绂,继迹多夔龙。liáng yóu shèng zān fú,jì jì duō kuí lóng。
讵枉青门道,胡闻长乐钟。jù wǎng qīng mén dào,hú wén zhǎng lè zhōng。
清晨去朝谒,车马何从容。qīng chén qù cháo yè,chē mǎ hé cóng róng。

早入荥阳界

王维

泛舟入荥泽,兹邑乃雄藩。fàn zhōu rù xíng zé,zī yì nǎi xióng fān。
河曲闾阎隘,川中烟火繁。hé qū lǘ yán ài,chuān zhōng yān huǒ fán。
因人见风俗,入境闻方言。yīn rén jiàn fēng sú,rù jìng wén fāng yán。
秋野田畴盛,朝光市井喧。qiū yě tián chóu shèng,cháo guāng shì jǐng xuān。
渔商波上客,鸡犬岸旁村。yú shāng bō shàng kè,jī quǎn àn páng cūn。
前路白云外,孤帆安可论。qián lù bái yún wài,gū fān ān kě lùn。