古诗词

送元二使安西

王维

渭城朝雨浥轻尘,客舍青青柳色新。wèi chéng cháo yǔ yì qīng chén,kè shě qīng qīng liǔ sè xīn。
劝君更尽一杯酒,西出阳关无故人。quàn jūn gèng jǐn yī bēi jiǔ,xī chū yáng guān wú gù rén。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

燕子龛禅师

王维

山中燕子龛,路剧羊肠恶。shān zhōng yàn zi kān,lù jù yáng cháng è。
裂地竞盘屈,插天多峭崿。liè dì jìng pán qū,chā tiān duō qiào è。
瀑泉吼而喷,怪石看欲落。pù quán hǒu ér pēn,guài shí kàn yù luò。
伯禹访未知,五丁愁不凿。bó yǔ fǎng wèi zhī,wǔ dīng chóu bù záo。
上人无生缘,生长居紫阁。shàng rén wú shēng yuán,shēng zhǎng jū zǐ gé。
六时自捶磬,一饮常带索。liù shí zì chuí qìng,yī yǐn cháng dài suǒ。
种田烧白云,斫漆响丹壑。zhǒng tián shāo bái yún,zhuó qī xiǎng dān hè。
行随拾栗猿,归对巢松鹤。xíng suí shí lì yuán,guī duì cháo sōng hè。
时许山神请,偶逢洞仙博。shí xǔ shān shén qǐng,ǒu féng dòng xiān bó。
救世多慈悲,即心无行作。jiù shì duō cí bēi,jí xīn wú xíng zuò。
周商倦积阻,蜀物多淹泊。zhōu shāng juàn jī zǔ,shǔ wù duō yān pō。
岩腹乍旁穿,涧唇时外拓。yán fù zhà páng chuān,jiàn chún shí wài tuò。
桥因倒树架,栅值垂藤缚。qiáo yīn dào shù jià,zhà zhí chuí téng fù。
鸟道悉已平,龙宫为之涸。niǎo dào xī yǐ píng,lóng gōng wèi zhī hé。
跳波谁揭厉,绝壁免扪摸。tiào bō shuí jiē lì,jué bì miǎn mén mō。
山木日阴阴,结跏归旧林。shān mù rì yīn yīn,jié jiā guī jiù lín。
一向石门里,任君春草深。yī xiàng shí mén lǐ,rèn jūn chūn cǎo shēn。

羽林骑闺人

王维

秋月临高城,城中管弦思。qiū yuè lín gāo chéng,chéng zhōng guǎn xián sī。
离人堂上愁,稚子阶前戏。lí rén táng shàng chóu,zhì zi jiē qián xì。
出门复映户,望望青丝骑。chū mén fù yìng hù,wàng wàng qīng sī qí。
行人过欲尽,狂夫终不至。xíng rén guò yù jǐn,kuáng fū zhōng bù zhì。
左右寂无言,相看共垂泪。zuǒ yòu jì wú yán,xiāng kàn gòng chuí lèi。

偶然作六首

王维

楚国有狂夫,茫然无心想。chǔ guó yǒu kuáng fū,máng rán wú xīn xiǎng。
散发不冠带,行歌南陌上。sàn fā bù guān dài,xíng gē nán mò shàng。
孔丘与之言,仁义莫能奖。kǒng qiū yǔ zhī yán,rén yì mò néng jiǎng。
未尝肯问天,何事须击壤。wèi cháng kěn wèn tiān,hé shì xū jī rǎng。
复笑采薇人,胡为乃长往。fù xiào cǎi wēi rén,hú wèi nǎi zhǎng wǎng。

偶然作六首

王维

田舍有老翁,垂白衡门里。tián shě yǒu lǎo wēng,chuí bái héng mén lǐ。
有时农事闲,斗酒呼邻里。yǒu shí nóng shì xián,dòu jiǔ hū lín lǐ。
喧聒茅檐下,或坐或复起。xuān guā máo yán xià,huò zuò huò fù qǐ。
短褐不为薄,园葵固足美。duǎn hè bù wèi báo,yuán kuí gù zú měi。
动则长子孙,不曾向城市。dòng zé zhǎng zi sūn,bù céng xiàng chéng shì。
五帝与三王,古来称天子。wǔ dì yǔ sān wáng,gǔ lái chēng tiān zi。
干戈将揖让,毕竟何者是。gàn gē jiāng yī ràng,bì jìng hé zhě shì。
得意苟为乐,野田安足鄙。dé yì gǒu wèi lè,yě tián ān zú bǐ。
且当放怀去,行行没馀齿。qiě dāng fàng huái qù,xíng xíng méi yú chǐ。

偶然作六首

王维

日夕见太行,沉吟未能去。rì xī jiàn tài xíng,chén yín wèi néng qù。
问君何以然,世网婴我故。wèn jūn hé yǐ rán,shì wǎng yīng wǒ gù。
小妹日成长,兄弟未有娶。xiǎo mèi rì chéng zhǎng,xiōng dì wèi yǒu qǔ。
家贫禄既薄,储蓄非有素。jiā pín lù jì báo,chǔ xù fēi yǒu sù。
几回欲奋飞,踟蹰复相顾。jǐ huí yù fèn fēi,chí chú fù xiāng gù。
孙登长啸台,松竹有遗处。sūn dēng zhǎng xiào tái,sōng zhú yǒu yí chù。
相去讵几许,故人在中路。xiāng qù jù jǐ xǔ,gù rén zài zhōng lù。
爱染日已薄,禅寂日已固。ài rǎn rì yǐ báo,chán jì rì yǐ gù。
忽乎吾将行,宁俟岁云暮。hū hū wú jiāng xíng,níng qí suì yún mù。

偶然作六首

王维

陶潜任天真,其性颇耽酒。táo qián rèn tiān zhēn,qí xìng pǒ dān jiǔ。
自从弃官来,家贫不能有。zì cóng qì guān lái,jiā pín bù néng yǒu。
九月九日时,菊花空满手。jiǔ yuè jiǔ rì shí,jú huā kōng mǎn shǒu。
中心窃自思,傥有人送否。zhōng xīn qiè zì sī,tǎng yǒu rén sòng fǒu。
白衣携壶觞,果来遗老叟。bái yī xié hú shāng,guǒ lái yí lǎo sǒu。
且喜得斟酌,安问升与斗。qiě xǐ dé zhēn zhuó,ān wèn shēng yǔ dòu。
奋衣野田中,今日嗟无负。fèn yī yě tián zhōng,jīn rì jiē wú fù。
兀傲迷东西,蓑笠不能守。wù ào mí dōng xī,suō lì bù néng shǒu。
倾倒强行行,酣歌归五柳。qīng dào qiáng xíng xíng,hān gē guī wǔ liǔ。
生事不曾问,肯愧家中妇。shēng shì bù céng wèn,kěn kuì jiā zhōng fù。

偶然作六首

王维

赵女弹箜篌,复能邯郸舞。zhào nǚ dàn kōng hóu,fù néng hán dān wǔ。
夫婿轻薄儿,斗鸡事齐主。fū xù qīng báo ér,dòu jī shì qí zhǔ。
黄金买歌笑,用钱不复数。huáng jīn mǎi gē xiào,yòng qián bù fù shù。
许史相经过,高门盈四牡。xǔ shǐ xiāng jīng guò,gāo mén yíng sì mǔ。
客舍有儒生,昂藏出邹鲁。kè shě yǒu rú shēng,áng cáng chū zōu lǔ。
读书三十年,腰间无尺组。dú shū sān shí nián,yāo jiān wú chǐ zǔ。
被服圣人教,一生自穷苦。bèi fú shèng rén jiào,yī shēng zì qióng kǔ。

偶然作六首

王维

老来懒赋诗,惟有老相随。lǎo lái lǎn fù shī,wéi yǒu lǎo xiāng suí。
宿世谬词客,前身应画师。sù shì miù cí kè,qián shēn yīng huà shī。
不能舍馀习,偶被世人知。bù néng shě yú xí,ǒu bèi shì rén zhī。
名字本皆是,此心还不知。míng zì běn jiē shì,cǐ xīn hái bù zhī。

寓言二首其一

王维

朱绂谁家子,无乃金张孙。zhū fú shuí jiā zi,wú nǎi jīn zhāng sūn。
骊驹从白马,出入铜龙门。lí jū cóng bái mǎ,chū rù tóng lóng mén。
问尔何功德,多承明主恩。wèn ěr hé gōng dé,duō chéng míng zhǔ ēn。
斗鸡平乐馆,射雉上林园。dòu jī píng lè guǎn,shè zhì shàng lín yuán。
曲陌车骑盛,高堂珠翠繁。qū mò chē qí shèng,gāo táng zhū cuì fán。
奈何轩冕贵,不与布衣言。nài hé xuān miǎn guì,bù yǔ bù yī yán。

冬夜书怀

王维

冬宵寒且永,夜漏宫中发。dōng xiāo hán qiě yǒng,yè lòu gōng zhōng fā。
草白霭繁霜,木衰澄清月。cǎo bái ǎi fán shuāng,mù shuāi chéng qīng yuè。
丽服映颓颜,朱灯照华发。lì fú yìng tuí yán,zhū dēng zhào huá fā。
汉家方尚少,顾影惭朝谒。hàn jiā fāng shàng shǎo,gù yǐng cán cháo yè。

送权二

王维

高人不可有,清论复何深。gāo rén bù kě yǒu,qīng lùn fù hé shēn。
一见如旧识,一言知道心。yī jiàn rú jiù shí,yī yán zhī dào xīn。
明时当薄宦,解薜去中林。míng shí dāng báo huàn,jiě bì qù zhōng lín。
芳草空隐处,白云馀故岑。fāng cǎo kōng yǐn chù,bái yún yú gù cén。
韩侯久携手,河岳共幽寻。hán hóu jiǔ xié shǒu,hé yuè gòng yōu xún。
怅别千馀里,临堂鸣素琴。chàng bié qiān yú lǐ,lín táng míng sù qín。

哭殷遥

王维

人生能几何,毕竟归无形。rén shēng néng jǐ hé,bì jìng guī wú xíng。
念君等为死,万事伤人情。niàn jūn děng wèi sǐ,wàn shì shāng rén qíng。
慈母未及葬,一女才十龄。cí mǔ wèi jí zàng,yī nǚ cái shí líng。
泱漭寒郊外,萧条闻哭声。yāng mǎng hán jiāo wài,xiāo tiáo wén kū shēng。
浮云为苍茫,飞鸟不能鸣。fú yún wèi cāng máng,fēi niǎo bù néng míng。
行人何寂寞,白日自凄清。xíng rén hé jì mò,bái rì zì qī qīng。
忆昔君在时,问我学无生。yì xī jūn zài shí,wèn wǒ xué wú shēng。
劝君苦不早,令君无所成。quàn jūn kǔ bù zǎo,lìng jūn wú suǒ chéng。
故人各有赠,又不及生平。gù rén gè yǒu zèng,yòu bù jí shēng píng。
负尔非一途,恸哭返柴荆。fù ěr fēi yī tú,tòng kū fǎn chái jīng。

故南阳夫人樊氏挽歌

王维

石窌恩荣重,金吾车骑盛。shí jiào ēn róng zhòng,jīn wú chē qí shèng。
将朝每赠言,入室还相敬。jiāng cháo měi zèng yán,rù shì hái xiāng jìng。
叠鼓秋城动,悬旌寒日映。dié gǔ qiū chéng dòng,xuán jīng hán rì yìng。
不言长不归,环佩犹将听。bù yán zhǎng bù guī,huán pèi yóu jiāng tīng。

夷门歌

王维

七雄雄雌犹未分,攻城杀将何纷纷。qī xióng xióng cí yóu wèi fēn,gōng chéng shā jiāng hé fēn fēn。
秦兵益围邯郸急,魏王不救平原君。qín bīng yì wéi hán dān jí,wèi wáng bù jiù píng yuán jūn。
公子为嬴停驷马,执辔愈恭意愈下。gōng zi wèi yíng tíng sì mǎ,zhí pèi yù gōng yì yù xià。
亥为屠肆鼓刀人,嬴乃夷门抱关者。hài wèi tú sì gǔ dāo rén,yíng nǎi yí mén bào guān zhě。
非但慷慨献良谋,意气兼将身命酬。fēi dàn kāng kǎi xiàn liáng móu,yì qì jiān jiāng shēn mìng chóu。
向风刎颈送公子,七十老翁何所求。xiàng fēng wěn jǐng sòng gōng zi,qī shí lǎo wēng hé suǒ qiú。

陇头吟

王维

长安少年游侠客,夜上戍楼看太白。zhǎng ān shǎo nián yóu xiá kè,yè shàng shù lóu kàn tài bái。
陇头明月迥临关,陇上行人夜吹笛。lǒng tóu míng yuè jiǒng lín guān,lǒng shàng xíng rén yè chuī dí。
关西老将不胜愁,驻马听之双泪流。guān xī lǎo jiāng bù shèng chóu,zhù mǎ tīng zhī shuāng lèi liú。
身经大小百馀战,麾下偏裨万户侯。shēn jīng dà xiǎo bǎi yú zhàn,huī xià piān bì wàn hù hóu。
苏武才为典属国,节旄落尽海西头。sū wǔ cái wèi diǎn shǔ guó,jié máo luò jǐn hǎi xī tóu。