古诗词

送别

王维

下马饮君酒,问君何所之。xià mǎ yǐn jūn jiǔ,wèn jūn hé suǒ zhī。
君言不得意,归卧南山陲。jūn yán bù dé yì,guī wò nán shān chuí。
但去莫复问,白云无尽时。dàn qù mò fù wèn,bái yún wú jǐn shí。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

和太常韦主簿五郎温汤寓目之作

王维

汉主离宫接露台,秦川一半夕阳开。hàn zhǔ lí gōng jiē lù tái,qín chuān yī bàn xī yáng kāi。
青山尽是朱旗绕,碧涧翻从玉殿来。qīng shān jǐn shì zhū qí rào,bì jiàn fān cóng yù diàn lái。
新丰树里行人度,小苑城边猎骑回。xīn fēng shù lǐ xíng rén dù,xiǎo yuàn chéng biān liè qí huí。
闻道甘泉能献赋,悬知独有子云才。wén dào gān quán néng xiàn fù,xuán zhī dú yǒu zi yún cái。

苑舍人能书梵字兼达梵音皆曲尽其妙戏为之赠

王维

名儒待诏满公车,才子为郎典石渠。míng rú dài zhào mǎn gōng chē,cái zi wèi láng diǎn shí qú。
莲花法藏心悬悟,贝叶经文手自书。lián huā fǎ cáng xīn xuán wù,bèi yè jīng wén shǒu zì shū。
楚词共许胜扬马,梵字何人辨鲁鱼。chǔ cí gòng xǔ shèng yáng mǎ,fàn zì hé rén biàn lǔ yú。
故旧相望在三事,愿君莫厌承明庐。gù jiù xiāng wàng zài sān shì,yuàn jūn mò yàn chéng míng lú。

重酬苑郎中

王维

何幸含香奉至尊,多惭未报主人恩。hé xìng hán xiāng fèng zhì zūn,duō cán wèi bào zhǔ rén ēn。
草木尽能酬雨露,荣枯安敢问乾坤。cǎo mù jǐn néng chóu yǔ lù,róng kū ān gǎn wèn qián kūn。
仙郎有意怜同舍,丞相无私断扫门。xiān láng yǒu yì lián tóng shě,chéng xiāng wú sī duàn sǎo mén。
扬子解嘲徒自遣,冯唐已老复何论。yáng zi jiě cháo tú zì qiǎn,féng táng yǐ lǎo fù hé lùn。

酬郭给事

王维

洞门高阁霭馀辉,桃李阴阴柳絮飞。dòng mén gāo gé ǎi yú huī,táo lǐ yīn yīn liǔ xù fēi。
禁里疏钟官舍晚,省中啼鸟吏人稀。jìn lǐ shū zhōng guān shě wǎn,shěng zhōng tí niǎo lì rén xī。
晨摇玉佩趋金殿,夕奉天书拜琐闱。chén yáo yù pèi qū jīn diàn,xī fèng tiān shū bài suǒ wéi。
强欲从君无那老,将因卧病解朝衣。qiáng yù cóng jūn wú nà lǎo,jiāng yīn wò bìng jiě cháo yī。

既蒙宥罪旋复拜官伏感圣恩窃书鄙意兼奉简新除使君等诸公

王维

忽蒙汉诏还冠冕,始觉殷王解网罗。hū méng hàn zhào hái guān miǎn,shǐ jué yīn wáng jiě wǎng luó。
日比皇明犹自暗,天齐圣寿未云多。rì bǐ huáng míng yóu zì àn,tiān qí shèng shòu wèi yún duō。
花迎喜气皆知笑,鸟识欢心亦解歌。huā yíng xǐ qì jiē zhī xiào,niǎo shí huān xīn yì jiě gē。
闻道百城新佩印,还来双阙共鸣珂。wén dào bǎi chéng xīn pèi yìn,hái lái shuāng quē gòng míng kē。

送方尊师归嵩山

王维

仙官欲往九龙潭,旄节朱幡倚石龛。xiān guān yù wǎng jiǔ lóng tán,máo jié zhū fān yǐ shí kān。
山压天中半天上,洞穿江底出江南。shān yā tiān zhōng bàn tiān shàng,dòng chuān jiāng dǐ chū jiāng nán。
瀑布杉松常带雨,夕阳苍翠忽成岚。pù bù shān sōng cháng dài yǔ,xī yáng cāng cuì hū chéng lán。
借问迎来双白鹤,已曾衡岳送苏耽。jiè wèn yíng lái shuāng bái hè,yǐ céng héng yuè sòng sū dān。

送杨少府贬郴州

王维

明到衡山与洞庭,若为秋月听猿声。míng dào héng shān yǔ dòng tíng,ruò wèi qiū yuè tīng yuán shēng。
愁看北渚三湘远,恶说南风五两轻。chóu kàn běi zhǔ sān xiāng yuǎn,è shuō nán fēng wǔ liǎng qīng。
青草瘴时过夏口,白头浪里出湓城。qīng cǎo zhàng shí guò xià kǒu,bái tóu làng lǐ chū pén chéng。
长沙不久留才子,贾谊何须吊屈平。zhǎng shā bù jiǔ liú cái zi,jiǎ yì hé xū diào qū píng。

过乘如禅师萧居士嵩丘兰若

王维

无着天亲弟与兄,嵩丘兰若一峰晴。wú zhe tiān qīn dì yǔ xiōng,sōng qiū lán ruò yī fēng qíng。
食随鸣磬巢乌下,行踏空林落叶声。shí suí míng qìng cháo wū xià,xíng tà kōng lín luò yè shēng。
迸水定侵香案湿,雨花应共石床平。bèng shuǐ dìng qīn xiāng àn shī,yǔ huā yīng gòng shí chuáng píng。
深洞长松何所有,俨然天竺古先生。shēn dòng zhǎng sōng hé suǒ yǒu,yǎn rán tiān zhú gǔ xiān shēng。

春日与裴迪过新昌里访吕逸人不遇

王维

桃源一向绝风尘,柳市南头访隐沦。táo yuán yī xiàng jué fēng chén,liǔ shì nán tóu fǎng yǐn lún。
到门不敢题凡鸟,看竹何须问主人。dào mén bù gǎn tí fán niǎo,kàn zhú hé xū wèn zhǔ rén。
城上青山如屋里,东家流水入西邻。chéng shàng qīng shān rú wū lǐ,dōng jiā liú shuǐ rù xī lín。
闭户著书多岁月,种松皆老作龙鳞。bì hù zhù shū duō suì yuè,zhǒng sōng jiē lǎo zuò lóng lín。

辋川别业

王维

不到东山向一年,归来才及种春田。bù dào dōng shān xiàng yī nián,guī lái cái jí zhǒng chūn tián。
雨中草色绿堪染,水上桃花红欲然。yǔ zhōng cǎo sè lǜ kān rǎn,shuǐ shàng táo huā hóng yù rán。
优娄比丘经论学,伛偻丈人乡里贤。yōu lóu bǐ qiū jīng lùn xué,yǔ lóu zhàng rén xiāng lǐ xián。
披衣倒屣且相见,相欢语笑衡门前。pī yī dào xǐ qiě xiāng jiàn,xiāng huān yǔ xiào héng mén qián。

早秋山中

王维

无才不敢累明时,思向东溪守故篱。wú cái bù gǎn lèi míng shí,sī xiàng dōng xī shǒu gù lí。
岂厌尚平婚嫁早,却嫌陶令去官迟。qǐ yàn shàng píng hūn jià zǎo,què xián táo lìng qù guān chí。
草间蛩响临秋急,山里蝉声薄暮悲。cǎo jiān qióng xiǎng lín qiū jí,shān lǐ chán shēng báo mù bēi。
寂寞柴门人不到,空林独与白云期。jì mò chái mén rén bù dào,kōng lín dú yǔ bái yún qī。

息夫人

王维

莫以今时宠,能忘旧日恩。mò yǐ jīn shí chǒng,néng wàng jiù rì ēn。
看花满眼泪,不共楚王言。kàn huā mǎn yǎn lèi,bù gòng chǔ wáng yán。

班婕妤三首

王维

【其一】
玉窗萤影度,金殿人声绝。yù chuāng yíng yǐng dù,jīn diàn rén shēng jué。
秋夜守罗帷,孤灯耿不灭。qiū yè shǒu luó wéi,gū dēng gěng bù miè。
【其二】
宫殿生秋草,君王恩幸疏。gōng diàn shēng qiū cǎo,jūn wáng ēn xìng shū。
那堪闻凤吹,门外度金舆。nà kān wén fèng chuī,mén wài dù jīn yú。
【其三】
怪来妆阁闭,朝下不相迎。guài lái zhuāng gé bì,cháo xià bù xiāng yíng。
总向春园里,花间笑语声。zǒng xiàng chūn yuán lǐ,huā jiān xiào yǔ shēng。

班婕妤三首

王维

宫殿生秋草,君王恩幸疏。gōng diàn shēng qiū cǎo,jūn wáng ēn xìng shū。
那堪闻凤吹,门外度金舆。nà kān wén fèng chuī,mén wài dù jīn yú。

班婕妤三首

王维

怪来妆阁闭,朝下不相迎。guài lái zhuāng gé bì,cháo xià bù xiāng yíng。
总向春园里,花间笑语声。zǒng xiàng chūn yuán lǐ,huā jiān xiào yǔ shēng。