古诗词

青溪

王维

言入黄花川,每逐青溪水。yán rù huáng huā chuān,měi zhú qīng xī shuǐ。
随山将万转,趣途无百里。suí shān jiāng wàn zhuǎn,qù tú wú bǎi lǐ。
声喧乱石中,色静深松里。shēng xuān luàn shí zhōng,sè jìng shēn sōng lǐ。
漾漾泛菱荇,澄澄映葭苇。yàng yàng fàn líng xìng,chéng chéng yìng jiā wěi。
我心素已闲,清川澹如此。wǒ xīn sù yǐ xián,qīng chuān dàn rú cǐ。
请留磐石上,垂钓将已矣。qǐng liú pán shí shàng,chuí diào jiāng yǐ yǐ。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

崔濮阳兄季重前山兴

王维

秋色有佳兴,况君池上闲。qiū sè yǒu jiā xīng,kuàng jūn chí shàng xián。
悠悠西林下,自识门前山。yōu yōu xī lín xià,zì shí mén qián shān。
千里横黛色,数峰出云间。qiān lǐ héng dài sè,shù fēng chū yún jiān。
嵯峨对秦国,合沓藏荆关。cuó é duì qín guó,hé dá cáng jīng guān。
残雨斜日照,夕岚飞鸟还。cán yǔ xié rì zhào,xī lán fēi niǎo hái。
故人今尚尔,叹息此颓颜。gù rén jīn shàng ěr,tàn xī cǐ tuí yán。

王维

君子盈天阶,小人甘自免。jūn zi yíng tiān jiē,xiǎo rén gān zì miǎn。
方随炼金客,林上家绝巘。fāng suí liàn jīn kè,lín shàng jiā jué yǎn。
背岭花未开,入云树深浅。bèi lǐng huā wèi kāi,rù yún shù shēn qiǎn。
清昼犹自眠,山鸟时一啭。qīng zhòu yóu zì mián,shān niǎo shí yī zhuàn。

丁宇田家有赠

王维

君心尚栖隐,久欲傍归路。jūn xīn shàng qī yǐn,jiǔ yù bàng guī lù。
在朝每为言,解印果成趣。zài cháo měi wèi yán,jiě yìn guǒ chéng qù。
晨鸡鸣邻里,群动从所务。chén jī míng lín lǐ,qún dòng cóng suǒ wù。
农夫行饷田,闺妾起缝素。nóng fū xíng xiǎng tián,guī qiè qǐ fèng sù。
开轩御衣服,散帙理章句。kāi xuān yù yī fú,sàn zhì lǐ zhāng jù。
时吟招隐诗,或制闲居赋。shí yín zhāo yǐn shī,huò zhì xián jū fù。
新晴望郊郭,日映桑榆暮。xīn qíng wàng jiāo guō,rì yìng sāng yú mù。
阴昼小苑城,微明渭川树。yīn zhòu xiǎo yuàn chéng,wēi míng wèi chuān shù。
揆予宅闾井,幽赏何由屡。kuí yǔ zhái lǘ jǐng,yōu shǎng hé yóu lǚ。
道存终不忘,迹异难相遇。dào cún zhōng bù wàng,jì yì nán xiāng yù。
此时惜离别,再来芳菲度。cǐ shí xī lí bié,zài lái fāng fēi dù。

春中田园作

王维

屋上春鸠鸣,村边杏花白。wū shàng chūn jiū míng,cūn biān xìng huā bái。
持斧伐远扬,荷锄觇泉脉。chí fǔ fá yuǎn yáng,hé chú chān quán mài。
归燕识故巢,旧人看新历。guī yàn shí gù cháo,jiù rén kàn xīn lì。
临觞忽不御,惆怅远行客。lín shāng hū bù yù,chóu chàng yuǎn xíng kè。

过李楫宅

王维

闲门秋草色,终日无车马。xián mén qiū cǎo sè,zhōng rì wú chē mǎ。
客来深巷中,犬吠寒林下。kè lái shēn xiàng zhōng,quǎn fèi hán lín xià。
散发时未簪,道书行尚把。sàn fā shí wèi zān,dào shū xíng shàng bǎ。
与我同心人,乐道安贫者。yǔ wǒ tóng xīn rén,lè dào ān pín zhě。
一罢宜城酌,还归洛阳社。yī bà yí chéng zhuó,hái guī luò yáng shè。

饭覆釜山僧

王维

晚知清净理,日与人群疏。wǎn zhī qīng jìng lǐ,rì yǔ rén qún shū。
将候远山僧,先期扫弊庐。jiāng hòu yuǎn shān sēng,xiān qī sǎo bì lú。
果从云峰里,顾我蓬蒿居。guǒ cóng yún fēng lǐ,gù wǒ péng hāo jū。
藉草饭松屑,焚香看道书。jí cǎo fàn sōng xiè,fén xiāng kàn dào shū。
燃灯昼欲尽,鸣磬夜方初。rán dēng zhòu yù jǐn,míng qìng yè fāng chū。
一悟寂为乐,此日闲有馀。yī wù jì wèi lè,cǐ rì xián yǒu yú。
思归何必深,身世犹空虚。sī guī hé bì shēn,shēn shì yóu kōng xū。

谒璿上人

王维

少年不足言,识道年已长。shǎo nián bù zú yán,shí dào nián yǐ zhǎng。
事往安可悔,馀生幸能养。shì wǎng ān kě huǐ,yú shēng xìng néng yǎng。
誓从断臂血,不复婴世网。shì cóng duàn bì xuè,bù fù yīng shì wǎng。
浮名寄缨佩,空性无羁鞅。fú míng jì yīng pèi,kōng xìng wú jī yāng。
夙承大导师,焚香此瞻仰。sù chéng dà dǎo shī,fén xiāng cǐ zhān yǎng。
颓然居一室,覆载纷万象。tuí rán jū yī shì,fù zài fēn wàn xiàng。
高柳早莺啼,长廊春雨响。gāo liǔ zǎo yīng tí,zhǎng láng chūn yǔ xiǎng。
床下阮家屐,窗前筇竹杖。chuáng xià ruǎn jiā jī,chuāng qián qióng zhú zhàng。
方将见身云,陋彼示天壤。fāng jiāng jiàn shēn yún,lòu bǐ shì tiān rǎng。
一心在法要,愿以无生奖。yī xīn zài fǎ yào,yuàn yǐ wú shēng jiǎng。

瓜园诗

王维

余适欲锄瓜,倚锄听叩门。yú shì yù chú guā,yǐ chú tīng kòu mén。
鸣驺导骢马,常从夹朱轩。míng zōu dǎo cōng mǎ,cháng cóng jiā zhū xuān。
穷巷正传呼,故人傥相存。qióng xiàng zhèng chuán hū,gù rén tǎng xiāng cún。
携手追凉风,放心望乾坤。xié shǒu zhuī liáng fēng,fàng xīn wàng qián kūn。
蔼蔼帝王州,宫观一何繁。ǎi ǎi dì wáng zhōu,gōng guān yī hé fán。
林端出绮道,殿顶摇华幡。lín duān chū qǐ dào,diàn dǐng yáo huá fān。
素怀在青山,若值白云屯。sù huái zài qīng shān,ruò zhí bái yún tún。
回风城西雨,返景原上村。huí fēng chéng xī yǔ,fǎn jǐng yuán shàng cūn。
前酌盈尊酒,往往闻清言。qián zhuó yíng zūn jiǔ,wǎng wǎng wén qīng yán。
黄鹂啭深木,朱槿照中园。huáng lí zhuàn shēn mù,zhū jǐn zhào zhōng yuán。
犹羡松下客,石上闻清猿。yóu xiàn sōng xià kè,shí shàng wén qīng yuán。

自大散以往深林密竹磴道盘曲四五十里至黄牛岭见黄花川

王维

危径几万转,数里将三休。wēi jìng jǐ wàn zhuǎn,shù lǐ jiāng sān xiū。
回环见徒侣,隐映隔林丘。huí huán jiàn tú lǚ,yǐn yìng gé lín qiū。
飒飒松上雨,潺潺石中流。sà sà sōng shàng yǔ,chán chán shí zhōng liú。
静言深溪里,长啸高山头。jìng yán shēn xī lǐ,zhǎng xiào gāo shān tóu。
望见南山阳,白露霭悠悠。wàng jiàn nán shān yáng,bái lù ǎi yōu yōu。
青皋丽已净,绿树郁如浮。qīng gāo lì yǐ jìng,lǜ shù yù rú fú。
曾是厌蒙密,旷然销人忧。céng shì yàn méng mì,kuàng rán xiāo rén yōu。

新晴野望

王维

新晴原野旷,极目无氛垢。xīn qíng yuán yě kuàng,jí mù wú fēn gòu。
郭门临渡头,村树连溪口。guō mén lín dù tóu,cūn shù lián xī kǒu。
白水明田外,碧峰出山后。bái shuǐ míng tián wài,bì fēng chū shān hòu。
农月无闲人,倾家事南亩。nóng yuè wú xián rén,qīng jiā shì nán mǔ。

宿郑州

王维

朝与周人辞,暮投郑人宿。cháo yǔ zhōu rén cí,mù tóu zhèng rén sù。
他乡绝俦侣,孤客亲僮仆。tā xiāng jué chóu lǚ,gū kè qīn tóng pū。
宛洛望不见,秋霖晦平陆。wǎn luò wàng bù jiàn,qiū lín huì píng lù。
田父草际归,村童雨中牧。tián fù cǎo jì guī,cūn tóng yǔ zhōng mù。
主人东皋上,时稼绕茅屋。zhǔ rén dōng gāo shàng,shí jià rào máo wū。
虫思机杼悲,雀喧禾黍熟。chóng sī jī zhù bēi,què xuān hé shǔ shú。
明当渡京水,昨晚犹金谷。míng dāng dù jīng shuǐ,zuó wǎn yóu jīn gǔ。
此去欲何言,穷边徇微禄。cǐ qù yù hé yán,qióng biān xùn wēi lù。

渡河到清河作

王维

泛舟大河里,积水穷天涯。fàn zhōu dà hé lǐ,jī shuǐ qióng tiān yá。
天波忽开拆,郡邑千万家。tiān bō hū kāi chāi,jùn yì qiān wàn jiā。
行复见城市,宛然有桑麻。xíng fù jiàn chéng shì,wǎn rán yǒu sāng má。
回瞻旧乡国,淼漫连云霞。huí zhān jiù xiāng guó,miǎo màn lián yún xiá。

纳凉

王维

乔木万馀株,清流贯其中。qiáo mù wàn yú zhū,qīng liú guàn qí zhōng。
前临大川口,豁达来长风。qián lín dà chuān kǒu,huō dá lái zhǎng fēng。
涟漪涵白沙,素鲔如游空。lián yī hán bái shā,sù wěi rú yóu kōng。
偃卧盘石上,翻涛沃微躬。yǎn wò pán shí shàng,fān tāo wò wēi gōng。
漱流复濯足,前对钓鱼翁。shù liú fù zhuó zú,qián duì diào yú wēng。
贪饵凡几许,徒思莲叶东。tān ěr fán jǐ xǔ,tú sī lián yè dōng。

李陵咏

王维

汉家李将军,三代将门子。hàn jiā lǐ jiāng jūn,sān dài jiāng mén zi。
结发有奇策,少年成壮士。jié fā yǒu qí cè,shǎo nián chéng zhuàng shì。
长驱塞上儿,深入单于垒。zhǎng qū sāi shàng ér,shēn rù dān yú lěi。
旌旗列相向,箫鼓悲何已。jīng qí liè xiāng xiàng,xiāo gǔ bēi hé yǐ。
日暮沙漠陲,战声烟尘里。rì mù shā mò chuí,zhàn shēng yān chén lǐ。
将令骄虏灭,岂独名王侍。jiāng lìng jiāo lǔ miè,qǐ dú míng wáng shì。
既失大军援,遂婴穹庐耻。jì shī dà jūn yuán,suì yīng qióng lú chǐ。
少小蒙汉恩,何堪坐思此。shǎo xiǎo méng hàn ēn,hé kān zuò sī cǐ。
深衷欲有报,投躯未能死。shēn zhōng yù yǒu bào,tóu qū wèi néng sǐ。
引领望子卿,非君谁相理。yǐn lǐng wàng zi qīng,fēi jūn shuí xiāng lǐ。

济上四贤咏郑霍二山人

王维

翩翩繁华子,多出金张门。piān piān fán huá zi,duō chū jīn zhāng mén。
幸有先人业,早蒙明主恩。xìng yǒu xiān rén yè,zǎo méng míng zhǔ ēn。
童年且未学,肉食骛华轩。tóng nián qiě wèi xué,ròu shí wù huá xuān。
岂乏中林士,无人荐至尊。qǐ fá zhōng lín shì,wú rén jiàn zhì zūn。
郑公老泉石,霍子安丘樊。zhèng gōng lǎo quán shí,huò zi ān qiū fán。
卖药不二价,著书盈万言。mài yào bù èr jià,zhù shū yíng wàn yán。
息阴无恶木,饮水必清源。xī yīn wú è mù,yǐn shuǐ bì qīng yuán。
吾贱不及议,斯人竟谁论。wú jiàn bù jí yì,sī rén jìng shuí lùn。