古诗词

奉和圣制从蓬莱向兴庆阁道中留春雨中春望之作应制

王维

渭水自萦秦塞曲,黄山旧绕汉宫斜。wèi shuǐ zì yíng qín sāi qū,huáng shān jiù rào hàn gōng xié。
銮舆迥出千门柳,阁道回看上苑花。luán yú jiǒng chū qiān mén liǔ,gé dào huí kàn shàng yuàn huā。
云里帝城双凤阙,雨中春树万人家。yún lǐ dì chéng shuāng fèng quē,yǔ zhōng chūn shù wàn rén jiā。
为乘阳气行时令,不是宸游玩物华。wèi chéng yáng qì xíng shí lìng,bù shì chén yóu wán wù huá。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

赋得清如玉壶冰

王维

玉壶何用好,偏许素冰居。yù hú hé yòng hǎo,piān xǔ sù bīng jū。
未共销丹日,还同照绮疏。wèi gòng xiāo dān rì,hái tóng zhào qǐ shū。
抱明中不隐,含净外疑虚。bào míng zhōng bù yǐn,hán jìng wài yí xū。
气似庭霜积,光言砌月馀。qì shì tíng shuāng jī,guāng yán qì yuè yú。
晓凌飞鹊镜,宵映聚萤书。xiǎo líng fēi què jìng,xiāo yìng jù yíng shū。
若向夫君比,清心尚不如。ruò xiàng fū jūn bǐ,qīng xīn shàng bù rú。

鸕鶿堰

王维

乍向红莲没,复出清蒲扬。zhà xiàng hóng lián méi,fù chū qīng pú yáng。
独立何䙰褷,衔鱼古查上。dú lì hé lí shī,xián yú gǔ chá shàng。

皇甫岳云溪杂题五首鸬鹚堰

王维

乍向红莲没,复出清蒲扬。zhà xiàng hóng lián méi,fù chū qīng pú yáng。
独立何褵褷,衔鱼古查上。dú lì hé lí shī,xián yú gǔ chá shàng。

山中寄诸弟妹

王维

山中多法侣,禅诵自为群。shān zhōng duō fǎ lǚ,chán sòng zì wèi qún。
城郭遥相望,唯应见白云。chéng guō yáo xiāng wàng,wéi yīng jiàn bái yún。

和使君五郎西楼望远思归

王维

高楼望所思,目极情未毕。gāo lóu wàng suǒ sī,mù jí qíng wèi bì。
枕上见千里,窗中窥万室。zhěn shàng jiàn qiān lǐ,chuāng zhōng kuī wàn shì。
悠悠长路人,暧暧远郊日。yōu yōu zhǎng lù rén,ài ài yuǎn jiāo rì。
惆怅极浦外,迢递孤烟出。chóu chàng jí pǔ wài,tiáo dì gū yān chū。
能赋属上才,思归同下秩。néng fù shǔ shàng cái,sī guī tóng xià zhì。
故乡不可见,云水空如一。gù xiāng bù kě jiàn,yún shuǐ kōng rú yī。

送韦大夫东京留守

王维

人外遗世虑,空端结遐心。rén wài yí shì lǜ,kōng duān jié xiá xīn。
曾是巢许浅,始知尧舜深。céng shì cháo xǔ qiǎn,shǐ zhī yáo shùn shēn。
苍生讵有物,黄屋如乔林。cāng shēng jù yǒu wù,huáng wū rú qiáo lín。
上德抚神运,冲和穆宸襟。shàng dé fǔ shén yùn,chōng hé mù chén jīn。
云雷康屯难,江海遂飞沉。yún léi kāng tún nán,jiāng hǎi suì fēi chén。
天工寄人英,龙衮瞻君临。tiān gōng jì rén yīng,lóng gǔn zhān jūn lín。
名器苟不假,保釐固其任。míng qì gǒu bù jiǎ,bǎo lí gù qí rèn。
素质贯方领,清景照华簪。sù zhì guàn fāng lǐng,qīng jǐng zhào huá zān。
慷慨念王室,从容献官箴。kāng kǎi niàn wáng shì,cóng róng xiàn guān zhēn。
云旗蔽三川,画角发龙吟。yún qí bì sān chuān,huà jiǎo fā lóng yín。
晨扬天汉声,夕卷大河阴。chén yáng tiān hàn shēng,xī juǎn dà hé yīn。
穷人业已宁,逆虏遗之擒。qióng rén yè yǐ níng,nì lǔ yí zhī qín。
然后解金组,拂衣东山岑。rán hòu jiě jīn zǔ,fú yī dōng shān cén。
给事黄门省,秋光正沉沉。gěi shì huáng mén shěng,qiū guāng zhèng chén chén。
壮心与身退,老病随年侵。zhuàng xīn yǔ shēn tuì,lǎo bìng suí nián qīn。
君子从相访,重玄其可寻。jūn zi cóng xiāng fǎng,zhòng xuán qí kě xún。

送高适(一作道非)弟耽归临淮作

王维

少年客淮泗,落魄居下邳。shǎo nián kè huái sì,luò pò jū xià pī。
遨游向燕赵,结客过临淄。áo yóu xiàng yàn zhào,jié kè guò lín zī。
山东诸侯国,迎送纷交驰。shān dōng zhū hóu guó,yíng sòng fēn jiāo chí。
自尔厌游侠,闭户方垂帷。zì ěr yàn yóu xiá,bì hù fāng chuí wéi。
深明戴家礼,颇学毛公诗。shēn míng dài jiā lǐ,pǒ xué máo gōng shī。
备知经济道,高卧陶唐时。bèi zhī jīng jì dào,gāo wò táo táng shí。
圣主诏天下,贤人不得遗。shèng zhǔ zhào tiān xià,xián rén bù dé yí。
公吏奉纁组,安车去茅茨。gōng lì fèng xūn zǔ,ān chē qù máo cí。
君王苍龙阙,九门十二逵。jūn wáng cāng lóng quē,jiǔ mén shí èr kuí。
群公朝谒罢,冠剑下丹墀。qún gōng cháo yè bà,guān jiàn xià dān chí。
野鹤终踉跄,威凤徒参差。yě hè zhōng liáng qiāng,wēi fèng tú cān chà。
或问理人术,但致还山词。huò wèn lǐ rén shù,dàn zhì hái shān cí。
天书降北阙,赐帛归东菑。tiān shū jiàng běi quē,cì bó guī dōng zāi。
都门谢亲故,行路日逶迟。dōu mén xiè qīn gù,xíng lù rì wēi chí。
孤帆万里外,淼漫将何之。gū fān wàn lǐ wài,miǎo màn jiāng hé zhī。
江天海陵郡,云日淮南祠。jiāng tiān hǎi líng jùn,yún rì huái nán cí。
杳冥沧洲上,荡漭无人知。yǎo míng cāng zhōu shàng,dàng mǎng wú rén zhī。
纬萧或卖药,出处安能期。wěi xiāo huò mài yào,chū chù ān néng qī。

题友人云母障子

王维

君家云母障,时向野庭开。jūn jiā yún mǔ zhàng,shí xiàng yě tíng kāi。
自有山泉入,非因采画来。zì yǒu shān quán rù,fēi yīn cǎi huà lái。