古诗词

燕子龛禅师

王维

山中燕子龛,路剧羊肠恶。shān zhōng yàn zi kān,lù jù yáng cháng è。
裂地竞盘屈,插天多峭崿。liè dì jìng pán qū,chā tiān duō qiào è。
瀑泉吼而喷,怪石看欲落。pù quán hǒu ér pēn,guài shí kàn yù luò。
伯禹访未知,五丁愁不凿。bó yǔ fǎng wèi zhī,wǔ dīng chóu bù záo。
上人无生缘,生长居紫阁。shàng rén wú shēng yuán,shēng zhǎng jū zǐ gé。
六时自捶磬,一饮常带索。liù shí zì chuí qìng,yī yǐn cháng dài suǒ。
种田烧白云,斫漆响丹壑。zhǒng tián shāo bái yún,zhuó qī xiǎng dān hè。
行随拾栗猿,归对巢松鹤。xíng suí shí lì yuán,guī duì cháo sōng hè。
时许山神请,偶逢洞仙博。shí xǔ shān shén qǐng,ǒu féng dòng xiān bó。
救世多慈悲,即心无行作。jiù shì duō cí bēi,jí xīn wú xíng zuò。
周商倦积阻,蜀物多淹泊。zhōu shāng juàn jī zǔ,shǔ wù duō yān pō。
岩腹乍旁穿,涧唇时外拓。yán fù zhà páng chuān,jiàn chún shí wài tuò。
桥因倒树架,栅值垂藤缚。qiáo yīn dào shù jià,zhà zhí chuí téng fù。
鸟道悉已平,龙宫为之涸。niǎo dào xī yǐ píng,lóng gōng wèi zhī hé。
跳波谁揭厉,绝壁免扪摸。tiào bō shuí jiē lì,jué bì miǎn mén mō。
山木日阴阴,结跏归旧林。shān mù rì yīn yīn,jié jiā guī jiù lín。
一向石门里,任君春草深。yī xiàng shí mén lǐ,rèn jūn chūn cǎo shēn。
王维

王维

王维(701年-761年,一说699年—761年),字摩诘,汉族,河东蒲州(今山西运城)人,祖籍山西祁县,唐朝诗人,有“诗佛”之称。苏轼评价其:“味摩诘之诗,诗中有画;观摩诘之画,画中有诗。”开元九年(721年)中进士,任太乐丞。王维是盛唐诗人的代表,今存诗400余首,重要诗作有《相思》《山居秋暝》等。王维精通佛学,受禅宗影响很大。佛教有一部《维摩诘经》,是王维名和字的由来。王维诗书画都很有名,非常多才多艺,音乐也很精通。与孟浩然合称“王孟”。 王维的作品>>

猜您喜欢

辋川集·白石滩

王维

清浅白石滩,绿蒲向堪把。qīng qiǎn bái shí tān,lǜ pú xiàng kān bǎ。
家住水东西,浣纱明月下。jiā zhù shuǐ dōng xī,huàn shā míng yuè xià。

杂曲歌辞少年行四首

王维

出身仕汉羽林郎,初随骠骑战渔阳。chū shēn shì hàn yǔ lín láng,chū suí biāo qí zhàn yú yáng。
孰知不向边庭苦,纵死犹闻侠骨香。shú zhī bù xiàng biān tíng kǔ,zòng sǐ yóu wén xiá gǔ xiāng。

杂曲歌辞少年行四首

王维

一身能擘两雕弧,虏骑千重只似无。yī shēn néng bāi liǎng diāo hú,lǔ qí qiān zhòng zhǐ shì wú。
偏坐金鞍调白羽,纷纷射杀五单于。piān zuò jīn ān diào bái yǔ,fēn fēn shè shā wǔ dān yú。

杂曲歌辞少年行四首

王维

汉家君臣欢宴终,高议云台论战功。hàn jiā jūn chén huān yàn zhōng,gāo yì yún tái lùn zhàn gōng。
天子临轩赐侯印,将军佩出明光宫。tiān zi lín xuān cì hóu yìn,jiāng jūn pèi chū míng guāng gōng。

寄河上段十六

王维

与君相见即相亲,闻道君家在孟津。yǔ jūn xiāng jiàn jí xiāng qīn,wén dào jūn jiā zài mèng jīn。
为见行舟试借问,客中时有洛阳人。wèi jiàn xíng zhōu shì jiè wèn,kè zhōng shí yǒu luò yáng rén。

赠裴旻将军

王维

腰间宝剑七星文,臂上雕弓百战勋。yāo jiān bǎo jiàn qī xīng wén,bì shàng diāo gōng bǎi zhàn xūn。
见说云中擒黠虏,始知天上有将军。jiàn shuō yún zhōng qín xiá lǔ,shǐ zhī tiān shàng yǒu jiāng jūn。

送王尊师归蜀中拜扫

王维

大罗天上神仙客,濯锦江头花柳春。dà luó tiān shàng shén xiān kè,zhuó jǐn jiāng tóu huā liǔ chūn。
不为碧鸡称使者,唯令白鹤报乡人。bù wèi bì jī chēng shǐ zhě,wéi lìng bái hè bào xiāng rén。

齐州送祖二

王维

送君南浦泪如丝,君向东州使我悲。sòng jūn nán pǔ lèi rú sī,jūn xiàng dōng zhōu shǐ wǒ bēi。
为报故人憔悴尽,如今不似洛阳时。wèi bào gù rén qiáo cuì jǐn,rú jīn bù shì luò yáng shí。

送韦评事

王维

欲逐将军取右贤,沙场走马向居延。yù zhú jiāng jūn qǔ yòu xián,shā chǎng zǒu mǎ xiàng jū yán。
遥知汉使萧关外,愁见孤城落日边。yáo zhī hàn shǐ xiāo guān wài,chóu jiàn gū chéng luò rì biān。

灵云池送从弟

王维

金杯缓酌清歌转,画舸轻移艳舞回。jīn bēi huǎn zhuó qīng gē zhuǎn,huà gě qīng yí yàn wǔ huí。
自叹鹡鸰临水别,不同鸿雁向池来。zì tàn jí líng lín shuǐ bié,bù tóng hóng yàn xiàng chí lái。

送沈子归江东 / 送沈子福归江东

王维

杨柳渡头行客稀,罟师荡桨向临圻。yáng liǔ dù tóu xíng kè xī,gǔ shī dàng jiǎng xiàng lín qí。
唯有相思似春色,江南江北送君归。wéi yǒu xiāng sī shì chūn sè,jiāng nán jiāng běi sòng jūn guī。

与卢员外象过崔处士兴宗林亭

王维

绿树重阴盖四邻,青苔日厚自无尘。lǜ shù zhòng yīn gài sì lín,qīng tái rì hòu zì wú chén。
科头箕踞长松下,白眼看他世上人。kē tóu jī jù zhǎng sōng xià,bái yǎn kàn tā shì shàng rén。

寒食汜上作

王维

广武城边逢暮春,汶阳归客泪沾巾。guǎng wǔ chéng biān féng mù chūn,wèn yáng guī kè lèi zhān jīn。
落花寂寂啼山鸟,杨柳青青渡水人。luò huā jì jì tí shān niǎo,yáng liǔ qīng qīng dù shuǐ rén。

戏题辋川别业

王维

柳条拂地不须折,松树披云从更长。liǔ tiáo fú dì bù xū zhé,sōng shù pī yún cóng gèng zhǎng。
藤花欲暗藏猱子,柏叶初齐养麝香。téng huā yù àn cáng náo zi,bǎi yè chū qí yǎng shè xiāng。

戏题盘石

王维

可怜盘石临泉水,复有垂杨拂酒杯。kě lián pán shí lín quán shuǐ,fù yǒu chuí yáng fú jiǔ bēi。
若道春风不解意,何因吹送落花来。ruò dào chūn fēng bù jiě yì,hé yīn chuī sòng luò huā lái。