古诗词

河传·以石曼卿诗为之

赵鼎

年年桃李。nián nián táo lǐ。
渺关河一梦,飞花空委。miǎo guān hé yī mèng,fēi huā kōng wěi。
鸿去燕来,锦字参差难寄。hóng qù yàn lái,jǐn zì cān chà nán jì。
敛双眉、山对起。liǎn shuāng méi shān duì qǐ。
娇波泪落妆如洗。jiāo bō lèi luò zhuāng rú xǐ。
独倚高楼,日日春风里。dú yǐ gāo lóu,rì rì chūn fēng lǐ。
江水际。jiāng shuǐ jì。
天色无情,似送离怀千里。tiān sè wú qíng,shì sòng lí huái qiān lǐ。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

别张德远诗

赵鼎

残蟾衰柳伴牢愁,把酒悲歌汴水秋。cán chán shuāi liǔ bàn láo chóu,bǎ jiǔ bēi gē biàn shuǐ qiū。
契阔死生俱泪下,功名富贵此心休。qì kuò sǐ shēng jù lèi xià,gōng míng fù guì cǐ xīn xiū。
杀鸡为黍思前约,问舍求田愧本谋。shā jī wèi shǔ sī qián yuē,wèn shě qiú tián kuì běn móu。
又向春风话离别,此生生计日悠悠。yòu xiàng chūn fēng huà lí bié,cǐ shēng shēng jì rì yōu yōu。

清凉寺

赵鼎

数垒小山松桂幽,能令盛暑作凉秋。shù lěi xiǎo shān sōng guì yōu,néng lìng shèng shǔ zuò liáng qiū。
故宫于此有遗迹,客子暂来生许愁。gù gōng yú cǐ yǒu yí jì,kè zi zàn lái shēng xǔ chóu。
万顷云波朝古堞,一蓑寒雨送扁舟。wàn qǐng yún bō cháo gǔ dié,yī suō hán yǔ sòng biǎn zhōu。
他年图画归携取,要使北人清两眸。tā nián tú huà guī xié qǔ,yào shǐ běi rén qīng liǎng móu。

将发泗上

赵鼎

客里寻欢岂易谋,牢歌谁与散幽忧。kè lǐ xún huān qǐ yì móu,láo gē shuí yǔ sàn yōu yōu。
可怜伧父双蓬鬓,长寄吴侬一叶舟。kě lián cāng fù shuāng péng bìn,zhǎng jì wú nóng yī yè zhōu。
陶令早知今日是,庾郎能赋此生愁。táo lìng zǎo zhī jīn rì shì,yǔ láng néng fù cǐ shēng chóu。
残年流荡归无处,兰芷潇潇江上秋。cán nián liú dàng guī wú chù,lán zhǐ xiāo xiāo jiāng shàng qiū。

至宿闻陆昭中病痁

赵鼎

伟干亭亭叹辙鳞,弊裘破帽厌京尘。wěi gàn tíng tíng tàn zhé lín,bì qiú pò mào yàn jīng chén。
一官耻作儿女态,扁舟去卜渔樵邻。yī guān chǐ zuò ér nǚ tài,biǎn zhōu qù bo yú qiáo lín。
他乡未办饘粥计,何物更能寒热人。tā xiāng wèi bàn zhān zhōu jì,hé wù gèng néng hán rè rén。
努力扶持饱吃饭,秋风江上正鲈莼。nǔ lì fú chí bǎo chī fàn,qiū fēng jiāng shàng zhèng lú chún。

示陆昭中

赵鼎

执耒田园正所图,无心重整少时书。zhí lěi tián yuán zhèng suǒ tú,wú xīn zhòng zhěng shǎo shí shū。
功名常若归难必,拙直悬知退有馀。gōng míng cháng ruò guī nán bì,zhuō zhí xuán zhī tuì yǒu yú。
避谤杜门宾客绝,病痰妨饮酒杯疏。bì bàng dù mén bīn kè jué,bìng tán fáng yǐn jiǔ bēi shū。
平生刚笑孔文举,老我年来百不如。píng shēng gāng xiào kǒng wén jǔ,lǎo wǒ nián lái bǎi bù rú。

六月十三日书呈元长

赵鼎

心远由来绝世纷,更寻丘壑避嚣尘。xīn yuǎn yóu lái jué shì fēn,gèng xún qiū hè bì xiāo chén。
门阑已觉贫无事,宾客应怜老畏人。mén lán yǐ jué pín wú shì,bīn kè yīng lián lǎo wèi rén。
诗不名家免招谤,酒虽作病要全身。shī bù míng jiā miǎn zhāo bàng,jiǔ suī zuò bìng yào quán shēn。
香山千载流风在,鸡黍他年早卜邻。xiāng shān qiān zài liú fēng zài,jī shǔ tā nián zǎo bo lín。

用元长韵赠空老

赵鼎

虚怀无地著纤尘,独鹤孤云寄此身。xū huái wú dì zhù xiān chén,dú hè gū yún jì cǐ shēn。
琴发清弹庐阜月,诗探妙意武林春。qín fā qīng dàn lú fù yuè,shī tàn miào yì wǔ lín chūn。
少陵深契赞公语,惠远能知陶令真。shǎo líng shēn qì zàn gōng yǔ,huì yuǎn néng zhī táo lìng zhēn。
扰扰今谁同此趣,容车山下两闲人。rǎo rǎo jīn shuí tóng cǐ qù,róng chē shān xià liǎng xián rén。

夜坐

赵鼎

寺楼钟断锁长廊,谁共萧斋一炷香。sì lóu zhōng duàn suǒ zhǎng láng,shuí gòng xiāo zhāi yī zhù xiāng。
书册自能留久坐,灯花还解劝馀觞。shū cè zì néng liú jiǔ zuò,dēng huā hái jiě quàn yú shāng。
风回绝壑沉虚籁,雨入幽林送嫩凉。fēng huí jué hè chén xū lài,yǔ rù yōu lín sòng nèn liáng。
老懒由来贪睡美,秋衾不怕夜初长。lǎo lǎn yóu lái tān shuì měi,qiū qīn bù pà yè chū zhǎng。

泊真州闸外诗

赵鼎

南来系缆楚江皋,孤客羁心正郁陶。nán lái xì lǎn chǔ jiāng gāo,gū kè jī xīn zhèng yù táo。
海气连空山色暗,秋阴覆地水风高。hǎi qì lián kōng shān sè àn,qiū yīn fù dì shuǐ fēng gāo。
屋头冰雹敲寒雨,枕底春雷簸怒涛。wū tóu bīng báo qiāo hán yǔ,zhěn dǐ chūn léi bǒ nù tāo。
一点青灯双白鬓,可无樽酒伴离骚。yī diǎn qīng dēng shuāng bái bìn,kě wú zūn jiǔ bàn lí sāo。

过高邮饮张才甫家作诗为别

赵鼎

短棹人谁识姓名,相逢况是十年兄。duǎn zhào rén shuí shí xìng míng,xiāng féng kuàng shì shí nián xiōng。
江关契阔秋来恨,兵火流离别后情。jiāng guān qì kuò qiū lái hèn,bīng huǒ liú lí bié hòu qíng。
高论看君挥麈柄,雄图怜我付楸枰。gāo lùn kàn jūn huī zhǔ bǐng,xióng tú lián wǒ fù qiū píng。
酒阑月落孤舟起,便是江湖万里行。jiǔ lán yuè luò gū zhōu qǐ,biàn shì jiāng hú wàn lǐ xíng。

和郑有功次范元长韵

赵鼎

凭陵风雪不相贷,逋客向来生事寒。píng líng fēng xuě bù xiāng dài,bū kè xiàng lái shēng shì hán。
京国回头九关隔,江湖吊影一身单。jīng guó huí tóu jiǔ guān gé,jiāng hú diào yǐng yī shēn dān。
著鞭意气初非浅,唾手功名不作难。zhù biān yì qì chū fēi qiǎn,tuò shǒu gōng míng bù zuò nán。
老矣收心定何许,莼鲈聊馔腐儒餐。lǎo yǐ shōu xīn dìng hé xǔ,chún lú liáo zhuàn fǔ rú cān。

岁晏感怀

赵鼎

欲雪浓云冻不收,凄寒偏著敝貂裘。yù xuě nóng yún dòng bù shōu,qī hán piān zhù bì diāo qiú。
客愁有许要排逐,岁事无多难挽留。kè chóu yǒu xǔ yào pái zhú,suì shì wú duō nán wǎn liú。
畴昔谩怀三径约,飘零聊用一樽酬。chóu xī mán huái sān jìng yuē,piāo líng liáo yòng yī zūn chóu。
即看瑶草光风转,作意湖山汗漫游。jí kàn yáo cǎo guāng fēng zhuǎn,zuò yì hú shān hàn màn yóu。

岁晏感怀

赵鼎

扫荡边氛渐有期,此生已复叹差池。sǎo dàng biān fēn jiàn yǒu qī,cǐ shēng yǐ fù tàn chà chí。
眼中种种无聊赖,身外悠悠徒尔为。yǎn zhōng zhǒng zhǒng wú liáo lài,shēn wài yōu yōu tú ěr wèi。
彭泽归来那得酒,少陵穷甚但哦诗。péng zé guī lái nà dé jiǔ,shǎo líng qióng shén dàn ó shī。
卑栖傥遂桑榆晚,敢并鸳鸿接羽仪。bēi qī tǎng suì sāng yú wǎn,gǎn bìng yuān hóng jiē yǔ yí。

卧病一首

赵鼎

此生已复外升沉,出处由来着意深。cǐ shēng yǐ fù wài shēng chén,chū chù yóu lái zhe yì shēn。
拙甚但知闲可乐,灾馀犹有病相寻。zhuō shén dàn zhī xián kě lè,zāi yú yóu yǒu bìng xiāng xún。
贫难调护漳滨卧,老自消除魏阙心。pín nán diào hù zhāng bīn wò,lǎo zì xiāo chú wèi quē xīn。
庄舄钟离各怀土,吴儿莫笑作秦音。zhuāng xì zhōng lí gè huái tǔ,wú ér mò xiào zuò qín yīn。

次韵子苍诸公韵

赵鼎

乱来那复较升沉,愁极仍嗟病骨侵。luàn lái nà fù jiào shēng chén,chóu jí réng jiē bìng gǔ qīn。
双袖龙钟羁客泪,一樽倾倒故人心。shuāng xiù lóng zhōng jī kè lèi,yī zūn qīng dào gù rén xīn。
沙寒独雁难求侣,山近浮云易作阴。shā hán dú yàn nán qiú lǚ,shān jìn fú yún yì zuò yīn。
落轸断弦非众听,暮年淮海叹知音。luò zhěn duàn xián fēi zhòng tīng,mù nián huái hǎi tàn zhī yīn。