古诗词

奉和兴庆池戏竞渡应制

徐彦伯

夹道传呼翊翠虬,天回日转御芳洲。jiā dào chuán hū yì cuì qiú,tiān huí rì zhuǎn yù fāng zhōu。
青潭晓霭笼仙跸,红屿晴花隔彩旒。qīng tán xiǎo ǎi lóng xiān bì,hóng yǔ qíng huā gé cǎi liú。
香溢金杯环广坐,声传妓舸匝中流。xiāng yì jīn bēi huán guǎng zuò,shēng chuán jì gě zā zhōng liú。
群臣相庆嘉鱼乐,共哂横汾歌吹秋。qún chén xiāng qìng jiā yú lè,gòng shěn héng fén gē chuī qiū。

徐彦伯

徐彦伯(?—714),名洪,以字行,兖州瑕丘人。七岁能为文,对策高第。调永寿尉,蒲州司兵参军。时司户韦暠善判,司士李亘工书,而彦伯属辞,称河东三绝。屡迁给事中,预修《三教珠英》。由宗正卿出为齐州刺史,移蒲州,擢修文馆学士、工部侍郎,历太子宾客卒。 徐彦伯的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞班倢伃

徐彦伯

君恩忽断绝,妾思终未央。jūn ēn hū duàn jué,qiè sī zhōng wèi yāng。
巾栉不可见,枕席空馀香。jīn zhì bù kě jiàn,zhěn xí kōng yú xiāng。
窗暗网罗白,阶秋苔藓黄。chuāng àn wǎng luó bái,jiē qiū tái xiǎn huáng。
应门寂已闭,流涕向昭阳。yīng mén jì yǐ bì,liú tì xiàng zhāo yáng。
31123