古诗词

石淙

徐彦伯

碧淀红涔崿嶂间,淙嵌洑岨荐成湾。bì diàn hóng cén è zhàng jiān,cóng qiàn fú qū jiàn chéng wān。
琪树琁娟花未落,银芝窋䆛露初还。qí shù xuán juān huā wèi luò,yín zhī zhú zhà lù chū hái。
八风行殿开仙榜,七景飞舆下石关。bā fēng xíng diàn kāi xiān bǎng,qī jǐng fēi yú xià shí guān。
张茑席云平圃宴,焜煌金记蕴名山。zhāng niǎo xí yún píng pǔ yàn,kūn huáng jīn jì yùn míng shān。

徐彦伯

徐彦伯(?—714),名洪,以字行,兖州瑕丘人。七岁能为文,对策高第。调永寿尉,蒲州司兵参军。时司户韦暠善判,司士李亘工书,而彦伯属辞,称河东三绝。屡迁给事中,预修《三教珠英》。由宗正卿出为齐州刺史,移蒲州,擢修文馆学士、工部侍郎,历太子宾客卒。 徐彦伯的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞班倢伃

徐彦伯

君恩忽断绝,妾思终未央。jūn ēn hū duàn jué,qiè sī zhōng wèi yāng。
巾栉不可见,枕席空馀香。jīn zhì bù kě jiàn,zhěn xí kōng yú xiāng。
窗暗网罗白,阶秋苔藓黄。chuāng àn wǎng luó bái,jiē qiū tái xiǎn huáng。
应门寂已闭,流涕向昭阳。yīng mén jì yǐ bì,liú tì xiàng zhāo yáng。
31123