古诗词

拟古三首

徐彦伯

遥裔烟屿鸿,双影旦夕同。yáo yì yān yǔ hóng,shuāng yǐng dàn xī tóng。
交翰倚沙月,和鸣弄江风。jiāo hàn yǐ shā yuè,hé míng nòng jiāng fēng。
?若茂芳序,君子从远戎。ruò mào fāng xù,jūn zi cóng yuǎn róng。
云生阴海没,花落春潭空。yún shēng yīn hǎi méi,huā luò chūn tán kōng。
红泪掩促柱,锦衾罗薰笼。hóng lèi yǎn cù zhù,jǐn qīn luó xūn lóng。
自伤琼草绿,讵惜铅粉红。zì shāng qióng cǎo lǜ,jù xī qiān fěn hóng。
裂帛附双燕,为予向辽东。liè bó fù shuāng yàn,wèi yǔ xiàng liáo dōng。

徐彦伯

徐彦伯(?—714),名洪,以字行,兖州瑕丘人。七岁能为文,对策高第。调永寿尉,蒲州司兵参军。时司户韦暠善判,司士李亘工书,而彦伯属辞,称河东三绝。屡迁给事中,预修《三教珠英》。由宗正卿出为齐州刺史,移蒲州,擢修文馆学士、工部侍郎,历太子宾客卒。 徐彦伯的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞班倢伃

徐彦伯

君恩忽断绝,妾思终未央。jūn ēn hū duàn jué,qiè sī zhōng wèi yāng。
巾栉不可见,枕席空馀香。jīn zhì bù kě jiàn,zhěn xí kōng yú xiāng。
窗暗网罗白,阶秋苔藓黄。chuāng àn wǎng luó bái,jiē qiū tái xiǎn huáng。
应门寂已闭,流涕向昭阳。yīng mén jì yǐ bì,liú tì xiàng zhāo yáng。
31123