古诗词

鼓吹曲辞芳树

徐彦伯

玉花珍簟上,金缕画屏开。yù huā zhēn diàn shàng,jīn lǚ huà píng kāi。
晓月怜筝柱,春风忆镜台。xiǎo yuè lián zhēng zhù,chūn fēng yì jìng tái。
筝柱春风吹晓月,芳树落花朝暝歇。zhēng zhù chūn fēng chuī xiǎo yuè,fāng shù luò huā cháo míng xiē。
稿砧刀头未有期,攀条拭泪坐相思。gǎo zhēn dāo tóu wèi yǒu qī,pān tiáo shì lèi zuò xiāng sī。

徐彦伯

徐彦伯(?—714),名洪,以字行,兖州瑕丘人。七岁能为文,对策高第。调永寿尉,蒲州司兵参军。时司户韦暠善判,司士李亘工书,而彦伯属辞,称河东三绝。屡迁给事中,预修《三教珠英》。由宗正卿出为齐州刺史,移蒲州,擢修文馆学士、工部侍郎,历太子宾客卒。 徐彦伯的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞班倢伃

徐彦伯

君恩忽断绝,妾思终未央。jūn ēn hū duàn jué,qiè sī zhōng wèi yāng。
巾栉不可见,枕席空馀香。jīn zhì bù kě jiàn,zhěn xí kōng yú xiāng。
窗暗网罗白,阶秋苔藓黄。chuāng àn wǎng luó bái,jiē qiū tái xiǎn huáng。
应门寂已闭,流涕向昭阳。yīng mén jì yǐ bì,liú tì xiàng zhāo yáng。
31123