古诗词

引极三首思元极

元结

天旷莽兮杳泱茫,气浩浩兮色苍苍。tiān kuàng mǎng xī yǎo yāng máng,qì hào hào xī sè cāng cāng。
上何有兮人不测,积清寥兮成元极。shàng hé yǒu xī rén bù cè,jī qīng liáo xī chéng yuán jí。
彼元极兮灵且异,思一见兮藐难至。bǐ yuán jí xī líng qiě yì,sī yī jiàn xī miǎo nán zhì。
思不从兮空自伤,心慅?兮意惶懹。sī bù cóng xī kōng zì shāng,xīn sāo qì xī yì huáng ràng。
思假翼兮鸾凤,乘长风兮上羾。sī jiǎ yì xī luán fèng,chéng zhǎng fēng xī shàng gòng。
揖元气兮本深实,餐至和兮永终日。yī yuán qì xī běn shēn shí,cān zhì hé xī yǒng zhōng rì。
元结

元结

元结(719~772年),中国唐代文学家。字次山,号漫叟 、聱叟 。河南鲁山人。天宝六载(747)应举落第后,归隐商余山。天宝十二载进士及第。安禄山反,曾率族人避难猗玗洞 (今湖北大冶境内),因号猗玗子。乾元二年(759),任山南东道节度使史翙幕参谋,招募义兵,抗击史思明叛军,保全十五城。代宗时,任道州刺史,调容州,加封容州都督充本管经略守捉使,政绩颇丰。大历七年(772)入朝,同年卒于长安。 元结的作品>>

猜您喜欢

系乐府十二首·其十二·下客谣

元结

下客无黄金,岂思主人怜。xià kè wú huáng jīn,qǐ sī zhǔ rén lián。
客言胜黄金,主人然不然。kè yán shèng huáng jīn,zhǔ rén rán bù rán。
珠玉成彩翠,绮罗如婵娟。zhū yù chéng cǎi cuì,qǐ luó rú chán juān。
终恐见斯好,有时去君前。zhōng kǒng jiàn sī hǎo,yǒu shí qù jūn qián。
岂知保忠信,长使令德全。qǐ zhī bǎo zhōng xìn,zhǎng shǐ lìng dé quán。
风声与时茂,歌颂万千年。fēng shēng yǔ shí mào,gē sòng wàn qiān nián。

刘侍御月夜宴会

元结

我从苍梧来,将耕旧山田。wǒ cóng cāng wú lái,jiāng gēng jiù shān tián。
踟蹰为故人,且复停归船。chí chú wèi gù rén,qiě fù tíng guī chuán。
日夕得相从,转觉和乐全。rì xī dé xiāng cóng,zhuǎn jué hé lè quán。
愚爱凉风来,明月正满天。yú ài liáng fēng lái,míng yuè zhèng mǎn tiān。
河汉望不见,几星犹粲然。hé hàn wàng bù jiàn,jǐ xīng yóu càn rán。
中夜兴欲酣,改坐临清川。zhōng yè xīng yù hān,gǎi zuò lín qīng chuān。
未醉恐天旦,更歌促繁弦。wèi zuì kǒng tiān dàn,gèng gē cù fán xián。
欢娱不可逢,请君莫言旋。huān yú bù kě féng,qǐng jūn mò yán xuán。
77123456