古诗词

二风诗十篇乱风诗五篇其三至虐

元结

夫为君上兮,慈顺明恕。fū wèi jūn shàng xī,cí shùn míng shù。
可以化人,忍行昏恣。kě yǐ huà rén,rěn xíng hūn zì。
独乐其身,一徇所欲。dú lè qí shēn,yī xùn suǒ yù。
万方悲哀,于斯而喜,当云何哉?wàn fāng bēi āi,yú sī ér xǐ,dāng yún hé zāi?
夫为君上兮,兢慎俭约。fū wèi jūn shàng xī,jīng shèn jiǎn yuē。
可以保身,忍行荒惑。kě yǐ bǎo shēn,rěn xíng huāng huò。
虐暴于人,前世失国。nüè bào yú rén,qián shì shī guó。
如王者多,于斯不寤,当如之何?rú wáng zhě duō,yú sī bù wù,dāng rú zhī hé?
元结

元结

元结(719~772年),中国唐代文学家。字次山,号漫叟 、聱叟 。河南鲁山人。天宝六载(747)应举落第后,归隐商余山。天宝十二载进士及第。安禄山反,曾率族人避难猗玗洞 (今湖北大冶境内),因号猗玗子。乾元二年(759),任山南东道节度使史翙幕参谋,招募义兵,抗击史思明叛军,保全十五城。代宗时,任道州刺史,调容州,加封容州都督充本管经略守捉使,政绩颇丰。大历七年(772)入朝,同年卒于长安。 元结的作品>>

猜您喜欢

招孟武昌

元结

风霜枯万物,退谷如春时。fēng shuāng kū wàn wù,tuì gǔ rú chūn shí。
穷冬涸江海,杯湖澄清漪。qióng dōng hé jiāng hǎi,bēi hú chéng qīng yī。
湖尽到谷口,单船近阶墀。hú jǐn dào gǔ kǒu,dān chuán jìn jiē chí。
湖中更何好,坐见大江水。hú zhōng gèng hé hǎo,zuò jiàn dà jiāng shuǐ。
欹石为水涯,半山在湖里。yī shí wèi shuǐ yá,bàn shān zài hú lǐ。
谷口更何好,绝壑流寒泉。gǔ kǒu gèng hé hǎo,jué hè liú hán quán。
松桂荫茅舍,白云生坐边。sōng guì yīn máo shě,bái yún shēng zuò biān。
武昌不干进,武昌人不厌。wǔ chāng bù gàn jìn,wǔ chāng rén bù yàn。
退谷正可游,杯湖任来泛。tuì gǔ zhèng kě yóu,bēi hú rèn lái fàn。
湖上有水鸟,见人不飞鸣。hú shàng yǒu shuǐ niǎo,jiàn rén bù fēi míng。
谷口有山兽,往往随人行。gǔ kǒu yǒu shān shòu,wǎng wǎng suí rén xíng。
莫将车马来,令我鸟兽惊。mò jiāng chē mǎ lái,lìng wǒ niǎo shòu jīng。

招陶别驾家阳华作

元结

海内厌兵革,骚骚十二年。hǎi nèi yàn bīng gé,sāo sāo shí èr nián。
阳华洞中人,似不知乱焉。yáng huá dòng zhōng rén,shì bù zhī luàn yān。
谁能家此地,终老可自全。shuí néng jiā cǐ dì,zhōng lǎo kě zì quán。
草堂背岩洞,几峰轩户前。cǎo táng bèi yán dòng,jǐ fēng xuān hù qián。
清渠匝庭堂,出门仍灌田。qīng qú zā tíng táng,chū mén réng guàn tián。
半崖盘石径,高亭临极巅。bàn yá pán shí jìng,gāo tíng lín jí diān。
引望见何处,迤逶陇北川。yǐn wàng jiàn hé chù,yí wēi lǒng běi chuān。
杉松几万株,苍苍满前山。shān sōng jǐ wàn zhū,cāng cāng mǎn qián shān。
岩高瞹华阳,飞溜何潺潺。yán gāo ài huá yáng,fēi liū hé chán chán。
洞深迷远近,但觉多洄渊。dòng shēn mí yuǎn jìn,dàn jué duō huí yuān。
昼游兴未尽,日暮不欲眠。zhòu yóu xīng wèi jǐn,rì mù bù yù mián。
探烛饮洞中,醉昏漱寒泉。tàn zhú yǐn dòng zhōng,zuì hūn shù hán quán。
始知天下心,耽爱各有偏。shǐ zhī tiān xià xīn,dān ài gè yǒu piān。
陶家世高逸,公忍不独然。táo jiā shì gāo yì,gōng rěn bù dú rán。
无或毕婚嫁,竟为俗务牵。wú huò bì hūn jià,jìng wèi sú wù qiān。

游石溪示学者

元结

小溪在城下,形胜堪赏爱。xiǎo xī zài chéng xià,xíng shèng kān shǎng ài。
尤宜春水满,水石更殊怪。yóu yí chūn shuǐ mǎn,shuǐ shí gèng shū guài。
长山势回合,井邑相萦带。zhǎng shān shì huí hé,jǐng yì xiāng yíng dài。
石林绕舜祠,西南正相对。shí lín rào shùn cí,xī nán zhèng xiāng duì。
阶庭无争讼,郊境罢守卫。jiē tíng wú zhēng sòng,jiāo jìng bà shǒu wèi。
时时溪上来,劝引辞学辈。shí shí xī shàng lái,quàn yǐn cí xué bèi。
今谁不务武,儒雅道将废。jīn shuí bù wù wǔ,rú yǎ dào jiāng fèi。
岂忘二三子,旦夕相勉励。qǐ wàng èr sān zi,dàn xī xiāng miǎn lì。

游潓泉示泉上学者

元结

顾吾漫浪久,不欲有所拘。gù wú màn làng jiǔ,bù yù yǒu suǒ jū。
每到潓泉上,情性可安舒。měi dào huì quán shàng,qíng xìng kě ān shū。
草堂在山曲,澄澜涵阶除。cǎo táng zài shān qū,chéng lán hán jiē chú。
松竹阴幽径,清源涌坐隅。sōng zhú yīn yōu jìng,qīng yuán yǒng zuò yú。
筑塘列圃畦,引流灌时蔬。zhù táng liè pǔ qí,yǐn liú guàn shí shū。
复在郊郭外,正堪静者居。fù zài jiāo guō wài,zhèng kān jìng zhě jū。
惬心则自适,喜尚人或殊。qiè xīn zé zì shì,xǐ shàng rén huò shū。
此中若可安,不服铜虎符。cǐ zhōng ruò kě ān,bù fú tóng hǔ fú。

喻瀼溪乡旧游

元结

往年在瀼滨,瀼人皆忘情。wǎng nián zài ráng bīn,ráng rén jiē wàng qíng。
今来游瀼乡,瀼人见我惊。jīn lái yóu ráng xiāng,ráng rén jiàn wǒ jīng。
我心与瀼人,岂有辱与荣。wǒ xīn yǔ ráng rén,qǐ yǒu rǔ yǔ róng。
瀼人异其心,应为我冠缨。ráng rén yì qí xīn,yīng wèi wǒ guān yīng。
昔贤恶如此,所以辞公卿。xī xián è rú cǐ,suǒ yǐ cí gōng qīng。
贫穷老乡里,自休还力耕。pín qióng lǎo xiāng lǐ,zì xiū hái lì gēng。
况曾经逆乱,日厌闻战争。kuàng céng jīng nì luàn,rì yàn wén zhàn zhēng。
尤爱一溪水,而能存让名。yóu ài yī xī shuǐ,ér néng cún ràng míng。
终当来其滨,饮啄全此生。zhōng dāng lái qí bīn,yǐn zhuó quán cǐ shēng。

喻旧部曲

元结

漫游樊水阴,忽见旧部曲。màn yóu fán shuǐ yīn,hū jiàn jiù bù qū。
尚言军中好,犹望有所属。shàng yán jūn zhōng hǎo,yóu wàng yǒu suǒ shǔ。
故令争者心,至死终不足。gù lìng zhēng zhě xīn,zhì sǐ zhōng bù zú。
与之一杯酒,喻使烧戎服。yǔ zhī yī bēi jiǔ,yù shǐ shāo róng fú。
兵兴向十年,所见堪叹哭。bīng xīng xiàng shí nián,suǒ jiàn kān tàn kū。
相逢是遗人,当合识荣辱。xiāng féng shì yí rén,dāng hé shí róng rǔ。
劝汝学全生,随我畬退谷。quàn rǔ xué quán shēng,suí wǒ shē tuì gǔ。

无为洞口作

元结

无为洞口春水满,无为洞傍春云白。wú wèi dòng kǒu chūn shuǐ mǎn,wú wèi dòng bàng chūn yún bái。
爱此踟蹰不能去,令人悔作衣冠客。ài cǐ chí chú bù néng qù,lìng rén huǐ zuò yī guān kè。
洞傍山僧皆学禅,无求无欲亦忘年。dòng bàng shān sēng jiē xué chán,wú qiú wú yù yì wàng nián。
欲问其心不能问,我到山中得无闷。yù wèn qí xīn bù néng wèn,wǒ dào shān zhōng dé wú mèn。

宿无为观

元结

九疑山深几千里,峰谷崎岖人不到。jiǔ yí shān shēn jǐ qiān lǐ,fēng gǔ qí qū rén bù dào。
山中旧有仙姥家,十里飞泉绕丹灶。shān zhōng jiù yǒu xiān lǎo jiā,shí lǐ fēi quán rào dān zào。
如今道士三四人,茹芝鍊玉学轻身。rú jīn dào shì sān sì rén,rú zhī liàn yù xué qīng shēn。
霓裳羽盖傍临壑,飘飖似欲来云鹤。ní shang yǔ gài bàng lín hè,piāo yáo shì yù lái yún hè。

宿洄溪翁宅

元结

长松万株绕茅舍,怪石寒泉近岩下。zhǎng sōng wàn zhū rào máo shě,guài shí hán quán jìn yán xià。
老翁八十犹能行,将领儿孙行拾稼。lǎo wēng bā shí yóu néng xíng,jiāng lǐng ér sūn xíng shí jià。
吾羡老翁居处幽,吾爱老翁无所求。wú xiàn lǎo wēng jū chù yōu,wú ài lǎo wēng wú suǒ qiú。
时俗是非何足道,得似老翁吾即休。shí sú shì fēi hé zú dào,dé shì lǎo wēng wú jí xiū。

说洄溪招退者

元结

长松亭亭满四山,山间乳窦流清泉。zhǎng sōng tíng tíng mǎn sì shān,shān jiān rǔ dòu liú qīng quán。
洄溪正在此山里,乳水松膏常灌田。huí xī zhèng zài cǐ shān lǐ,rǔ shuǐ sōng gāo cháng guàn tián。
松膏乳水田肥良,稻苗如蒲米粒长。sōng gāo rǔ shuǐ tián féi liáng,dào miáo rú pú mǐ lì zhǎng。
糜色如珈玉液酒,酒熟犹闻松节香。mí sè rú jiā yù yè jiǔ,jiǔ shú yóu wén sōng jié xiāng。
溪边老翁年几许,长男头白孙嫁女。xī biān lǎo wēng nián jǐ xǔ,zhǎng nán tóu bái sūn jià nǚ。
问言只食松田米,无药无方向人语。wèn yán zhǐ shí sōng tián mǐ,wú yào wú fāng xiàng rén yǔ。
浯溪石下多泉源,盛暑大寒冬大温。wú xī shí xià duō quán yuán,shèng shǔ dà hán dōng dà wēn。
屠苏宜在水中石,洄溪一曲自当门。tú sū yí zài shuǐ zhōng shí,huí xī yī qū zì dāng mén。
吾今欲作洄溪翁,谁能住我舍西东。wú jīn yù zuò huí xī wēng,shuí néng zhù wǒ shě xī dōng。
勿惮山深与地僻,罗浮尚有葛仙翁。wù dàn shān shēn yǔ dì pì,luó fú shàng yǒu gé xiān wēng。

宿丹崖翁宅

元结

扁舟欲到泷口湍,春水湍泷上水难。biǎn zhōu yù dào lóng kǒu tuān,chūn shuǐ tuān lóng shàng shuǐ nán。
投竿来泊丹崖下,得与崖翁尽一欢。tóu gān lái pō dān yá xià,dé yǔ yá wēng jǐn yī huān。
丹崖之亭当石颠,破竹半山引寒泉。dān yá zhī tíng dāng shí diān,pò zhú bàn shān yǐn hán quán。
泉流掩映在木杪,有若白鸟飞林间。quán liú yǎn yìng zài mù miǎo,yǒu ruò bái niǎo fēi lín jiān。
往往随风作雾雨,湿人巾履满庭前。wǎng wǎng suí fēng zuò wù yǔ,shī rén jīn lǚ mǎn tíng qián。
丹崖翁,爱丹崖,弃官几年崖下家。dān yá wēng,ài dān yá,qì guān jǐ nián yá xià jiā。
儿孙棹船抱酒瓮,醉里长歌挥钓车。ér sūn zhào chuán bào jiǔ wèng,zuì lǐ zhǎng gē huī diào chē。
吾将求退与翁游,学翁歌醉在鱼舟。wú jiāng qiú tuì yǔ wēng yóu,xué wēng gē zuì zài yú zhōu。
官吏随人往未得,却望丹崖惭复羞。guān lì suí rén wǎng wèi dé,què wàng dān yá cán fù xiū。

石宫四咏

元结

石宫春云白,白云宜苍苔。shí gōng chūn yún bái,bái yún yí cāng tái。
拂云践石径,俗士谁能来。fú yún jiàn shí jìng,sú shì shuí néng lái。

石宫四咏

元结

石宫夏水寒,寒水宜高林。shí gōng xià shuǐ hán,hán shuǐ yí gāo lín。
远风吹萝蔓,野客熙清阴。yuǎn fēng chuī luó màn,yě kè xī qīng yīn。

石宫四咏

元结

石宫秋气清,清气宜山谷。shí gōng qiū qì qīng,qīng qì yí shān gǔ。
落叶逐霜风,幽人爱松竹。luò yè zhú shuāng fēng,yōu rén ài sōng zhú。

石宫四咏

元结

石宫冬日暖,暖日宜温泉。shí gōng dōng rì nuǎn,nuǎn rì yí wēn quán。
晨光静水雾,逸者犹安眠。chén guāng jìng shuǐ wù,yì zhě yóu ān mián。
77123456