古诗词

补乐歌十首网罟

元结

植植万物兮,滔滔根茎;五德涵柔兮,沨沨而生。zhí zhí wàn wù xī,tāo tāo gēn jīng;wǔ dé hán róu xī,fēng fēng ér shēng。
其生如何兮秞秞,天下皆自我君兮化成。qí shēng rú hé xī yóu yóu,tiān xià jiē zì wǒ jūn xī huà chéng。
元结

元结

元结(719~772年),中国唐代文学家。字次山,号漫叟 、聱叟 。河南鲁山人。天宝六载(747)应举落第后,归隐商余山。天宝十二载进士及第。安禄山反,曾率族人避难猗玗洞 (今湖北大冶境内),因号猗玗子。乾元二年(759),任山南东道节度使史翙幕参谋,招募义兵,抗击史思明叛军,保全十五城。代宗时,任道州刺史,调容州,加封容州都督充本管经略守捉使,政绩颇丰。大历七年(772)入朝,同年卒于长安。 元结的作品>>

猜您喜欢

补乐歌十首网罟

元结

元化油油兮,孰知其然。yuán huà yóu yóu xī,shú zhī qí rán。
至德汩汩兮,顺之以先。zhì dé gǔ gǔ xī,shùn zhī yǐ xiān。
元化浘浘兮,孰知其然。yuán huà wěi wěi xī,shú zhī qí rán。
至道泱泱兮,由之以全。zhì dào yāng yāng xī,yóu zhī yǐ quán。

补乐歌十首网罟

元结

森森群象兮,日见生成。sēn sēn qún xiàng xī,rì jiàn shēng chéng。
欲闻朕初兮,玄封冥冥。yù wén zhèn chū xī,xuán fēng míng míng。
洋洋至化兮,日见深柔。yáng yáng zhì huà xī,rì jiàn shēn róu。
欲闻大濩兮,大渊油油。yù wén dà huò xī,dà yuān yóu yóu。

补乐歌十首网罟

元结

茫茫下土兮,乃生九州。máng máng xià tǔ xī,nǎi shēng jiǔ zhōu。
山有长岑兮,川有深流。shān yǒu zhǎng cén xī,chuān yǒu shēn liú。
茫茫下土兮,乃均四方。máng máng xià tǔ xī,nǎi jūn sì fāng。
国有安乂兮,野有封疆。guó yǒu ān yì xī,yě yǒu fēng jiāng。
茫茫下土兮,乃歌万年。máng máng xià tǔ xī,nǎi gē wàn nián。
上有茂功兮,下戴仁天。shàng yǒu mào gōng xī,xià dài rén tiān。

补乐歌十首网罟

元结

万姓苦兮,怨且哭,不有圣人兮,谁护育。wàn xìng kǔ xī,yuàn qiě kū,bù yǒu shèng rén xī,shuí hù yù。
圣人生兮,天下和。shèng rén shēng xī,tiān xià hé。
万姓熙熙兮,舞且歌。wàn xìng xī xī xī,wǔ qiě gē。

系乐府十二首·其一·思太古

元结

东南三千里,沅湘为太湖。dōng nán sān qiān lǐ,yuán xiāng wèi tài hú。
湖上山谷深,有人多似愚。hú shàng shān gǔ shēn,yǒu rén duō shì yú。
婴孩寄树颠,就水捕鷠鲈。yīng hái jì shù diān,jiù shuǐ bǔ yú lú。
所欢同鸟兽,身意复何拘。suǒ huān tóng niǎo shòu,shēn yì fù hé jū。
吾行遍九州,此风皆已无。wú xíng biàn jiǔ zhōu,cǐ fēng jiē yǐ wú。
吁嗟圣贤教,不觉久踌蹰。xū jiē shèng xián jiào,bù jué jiǔ chóu chú。

系乐府十二首·其二·陇上叹

元结

援车登陇坂,穷高遂停驾。yuán chē dēng lǒng bǎn,qióng gāo suì tíng jià。
延望戎狄乡,巡回复悲咤。yán wàng róng dí xiāng,xún huí fù bēi zhà。
滋移有情教,草木犹可化。zī yí yǒu qíng jiào,cǎo mù yóu kě huà。
圣贤礼让风,何不遍西夏。shèng xián lǐ ràng fēng,hé bù biàn xī xià。
父子忍猜害,君臣敢欺诈。fù zi rěn cāi hài,jūn chén gǎn qī zhà。
所适今若斯,悠悠欲安舍。suǒ shì jīn ruò sī,yōu yōu yù ān shě。

系乐府十二首·其三·颂东夷

元结

尝闻古天子,朝会张新乐。cháng wén gǔ tiān zi,cháo huì zhāng xīn lè。
金石无全声,宫商乱清浊。jīn shí wú quán shēng,gōng shāng luàn qīng zhuó。
东惊且悲叹,节变何烦数。dōng jīng qiě bēi tàn,jié biàn hé fán shù。
始知中国人,耽此亡纯朴。shǐ zhī zhōng guó rén,dān cǐ wáng chún pǔ。
尔为外方客,何为独能觉。ěr wèi wài fāng kè,hé wèi dú néng jué。
其音若或在,蹈海吾将学。qí yīn ruò huò zài,dǎo hǎi wú jiāng xué。

系乐府十二首·其四·贱士吟

元结

南风发天和,和气天下流。nán fēng fā tiān hé,hé qì tiān xià liú。
能使万物荣,不能变羁愁。néng shǐ wàn wù róng,bù néng biàn jī chóu。
为愁亦何尔,自请说此由。wèi chóu yì hé ěr,zì qǐng shuō cǐ yóu。
谄竞实多路,苟邪皆共求。chǎn jìng shí duō lù,gǒu xié jiē gòng qiú。
尝闻古君子,指以为深羞。cháng wén gǔ jūn zi,zhǐ yǐ wèi shēn xiū。
正方终莫可,江海有沧洲。zhèng fāng zhōng mò kě,jiāng hǎi yǒu cāng zhōu。

系乐府十二首·其五·欸乃曲

元结

谁能听欸乃,欸乃感人情。shuí néng tīng āi nǎi,āi nǎi gǎn rén qíng。
不恨湘波深,不怨湘水清。bù hèn xiāng bō shēn,bù yuàn xiāng shuǐ qīng。
所嗟岂敢道,空羡江月明。suǒ jiē qǐ gǎn dào,kōng xiàn jiāng yuè míng。
昔闻扣断舟,引钓歌此声。xī wén kòu duàn zhōu,yǐn diào gē cǐ shēng。
始歌悲风起,歌竟愁云生。shǐ gē bēi fēng qǐ,gē jìng chóu yún shēng。
遗曲今何在,逸为渔父行。yí qū jīn hé zài,yì wèi yú fù xíng。

系乐府十二首·其六·贫妇词

元结

谁知苦贫夫,家有愁怨妻。shuí zhī kǔ pín fū,jiā yǒu chóu yuàn qī。
请君听其词,能不为酸悽。qǐng jūn tīng qí cí,néng bù wèi suān qī。
所怜抱中儿,不如山下麑。suǒ lián bào zhōng ér,bù rú shān xià ní。
空念庭前地,化为人吏蹊。kōng niàn tíng qián dì,huà wèi rén lì qī。
出门望山泽,回头心复迷。chū mén wàng shān zé,huí tóu xīn fù mí。
何时见府主,长跪向之啼。hé shí jiàn fǔ zhǔ,zhǎng guì xiàng zhī tí。

系乐府十二首·其七·去乡悲

元结

踌蹰古塞关,悲歌为谁长。chóu chú gǔ sāi guān,bēi gē wèi shuí zhǎng。
日行见孤老,羸弱相提将。rì xíng jiàn gū lǎo,léi ruò xiāng tí jiāng。
闻其呼怨声,闻声问其方。wén qí hū yuàn shēng,wén shēng wèn qí fāng。
方言无患苦,岂弃父母乡。fāng yán wú huàn kǔ,qǐ qì fù mǔ xiāng。
非不见其心,仁惠诚所望。fēi bù jiàn qí xīn,rén huì chéng suǒ wàng。
念之何可说,独立为悽伤。niàn zhī hé kě shuō,dú lì wèi qī shāng。

系乐府十二首·其八·寿翁兴

元结

借问多寿翁,何方自修育。jiè wèn duō shòu wēng,hé fāng zì xiū yù。
惟云顺所然,忘情学草木。wéi yún shùn suǒ rán,wàng qíng xué cǎo mù。
始知世上术,劳苦化金玉。shǐ zhī shì shàng shù,láo kǔ huà jīn yù。
不见充所求,空闻肆耽欲。bù jiàn chōng suǒ qiú,kōng wén sì dān yù。
清和存王母,潜濩无乱黩。qīng hé cún wáng mǔ,qián huò wú luàn dú。
谁正好长生,此言堪佩服。shuí zhèng hǎo zhǎng shēng,cǐ yán kān pèi fú。

系乐府十二首·其九·农臣怨

元结

农臣何所怨,乃欲干人主。nóng chén hé suǒ yuàn,nǎi yù gàn rén zhǔ。
不识天地心,徒然怨风雨。bù shí tiān dì xīn,tú rán yuàn fēng yǔ。
将论草木患,欲说昆虫苦。jiāng lùn cǎo mù huàn,yù shuō kūn chóng kǔ。
巡回宫阙傍,其意无由吐。xún huí gōng quē bàng,qí yì wú yóu tǔ。
一朝哭都市,泪尽归田亩。yī cháo kū dōu shì,lèi jǐn guī tián mǔ。
谣颂若采之,此言当可取。yáo sòng ruò cǎi zhī,cǐ yán dāng kě qǔ。

系乐府十二首·其十·谢大龟

元结

客来自江汉,云得双大龟。kè lái zì jiāng hàn,yún dé shuāng dà guī。
且言龟甚灵,问我君何疑。qiě yán guī shén líng,wèn wǒ jūn hé yí。
自昔保方正,顾尝无妄私。zì xī bǎo fāng zhèng,gù cháng wú wàng sī。
顺和固鄙分,全守真常规。shùn hé gù bǐ fēn,quán shǒu zhēn cháng guī。
行之恐不及,此外将何为。xíng zhī kǒng bù jí,cǐ wài jiāng hé wèi。
惠恩如可谢,占问敢终辞。huì ēn rú kě xiè,zhàn wèn gǎn zhōng cí。

系乐府十二首·其十一·古遗叹

元结

古昔有遗叹,所叹何所为。gǔ xī yǒu yí tàn,suǒ tàn hé suǒ wèi。
有国遗贤臣,万事为冤悲。yǒu guó yí xián chén,wàn shì wèi yuān bēi。
所遗非遗望,所遗非可遗。suǒ yí fēi yí wàng,suǒ yí fēi kě yí。
所遗非遗用,所遗在遗之。suǒ yí fēi yí yòng,suǒ yí zài yí zhī。
嗟嗟山海客,全独竟何辞。jiē jiē shān hǎi kè,quán dú jìng hé cí。
心非膏濡类,安得无不遗。xīn fēi gāo rú lèi,ān dé wú bù yí。
77123456