古诗词

经宣城元员外山居

张乔

无人袭仙隐,石室闭空山。wú rén xí xiān yǐn,shí shì bì kōng shān。
避烧猿犹到,随云鹤不还。bì shāo yuán yóu dào,suí yún hè bù hái。
涧荒岩影在,桥断树阴闲。jiàn huāng yán yǐng zài,qiáo duàn shù yīn xián。
但有黄河赋,长留在世间。dàn yǒu huáng hé fù,zhǎng liú zài shì jiān。
张乔

张乔

(生卒年不详),今安徽贵池人,懿宗咸通中年进士,当时与许棠、郑谷、张宾等东南才子称“咸通十哲”黄巢起义时,隐居九华山以终。其诗多写山水自然,不乏清新之作诗清雅巧思,风格也似贾岛。 张乔的作品>>

猜您喜欢

望巫山

张乔

溪叠云深转谷迟,暝投孤店草虫悲。xī dié yún shēn zhuǎn gǔ chí,míng tóu gū diàn cǎo chóng bēi。
愁连远水波涛夜,梦断空山雨雹时。chóu lián yuǎn shuǐ bō tāo yè,mèng duàn kōng shān yǔ báo shí。
边海故园荒后买,入关玄发夜来衰。biān hǎi gù yuán huāng hòu mǎi,rù guān xuán fā yè lái shuāi。
东归未必胜羁旅,况是东归未有期。dōng guī wèi bì shèng jī lǚ,kuàng shì dōng guī wèi yǒu qī。

省中偶作

张乔

二转郎曹自勉旃,莎阶吟步想前贤。èr zhuǎn láng cáo zì miǎn zhān,shā jiē yín bù xiǎng qián xián。
不如何逊无佳句,若比冯唐是壮年。bù rú hé xùn wú jiā jù,ruò bǐ féng táng shì zhuàng nián。
捧制名题黄纸尾,约僧心在白云边。pěng zhì míng tí huáng zhǐ wěi,yuē sēng xīn zài bái yún biān。
乳毛松雪春来好,直夜清闲且学禅。rǔ máo sōng xuě chūn lái hǎo,zhí yè qīng xián qiě xué chán。

归旧山

张乔

昔年山下结茅茨,村落重来野径移。xī nián shān xià jié máo cí,cūn luò zhòng lái yě jìng yí。
樵客相逢悲往事,林僧闲坐问归期。qiáo kè xiāng féng bēi wǎng shì,lín sēng xián zuò wèn guī qī。
异藤遍树无空处,幽草缘溪少歇时。yì téng biàn shù wú kōng chù,yōu cǎo yuán xī shǎo xiē shí。
此景一抛吟欲老,可能文字圣朝知。cǐ jǐng yī pāo yín yù lǎo,kě néng wén zì shèng cháo zhī。

渔家

张乔

拥棹思悠悠,更深泛积流。yōng zhào sī yōu yōu,gèng shēn fàn jī liú。
唯将一星火,何处宿芦洲。wéi jiāng yī xīng huǒ,hé chù sù lú zhōu。

送人及第归海东

张乔

东风日边起,草木一时春。dōng fēng rì biān qǐ,cǎo mù yī shí chūn。
自笑中华路,年年送远人。zì xiào zhōng huá lù,nián nián sòng yuǎn rén。

宴边将

张乔

一曲梁州金石清,边风萧飒动江城。yī qū liáng zhōu jīn shí qīng,biān fēng xiāo sà dòng jiāng chéng。
座中有老沙场客,横笛休吹塞上声。zuò zhōng yǒu lǎo shā chǎng kè,héng dí xiū chuī sāi shàng shēng。

游边感怀二首

张乔

贫游缭绕困边沙,却被辽阳战士嗟。pín yóu liáo rào kùn biān shā,què bèi liáo yáng zhàn shì jiē。
不是无家归不得,有家归去似无家。bù shì wú jiā guī bù dé,yǒu jiā guī qù shì wú jiā。

游边感怀二首

张乔

兄弟江南身塞北,雁飞犹自半年馀。xiōng dì jiāng nán shēn sāi běi,yàn fēi yóu zì bàn nián yú。
夜来因得思乡梦,重读前秋转海书。yè lái yīn dé sī xiāng mèng,zhòng dú qián qiū zhuǎn hǎi shū。

河湟旧卒

张乔

少年随将讨河湟,头白时清返故乡。shǎo nián suí jiāng tǎo hé huáng,tóu bái shí qīng fǎn gù xiāng。
十万汉军零落尽,独吹边曲向残阳。shí wàn hàn jūn líng luò jǐn,dú chuī biān qū xiàng cán yáng。

促织

张乔

念尔无机自有情,迎寒辛苦弄梭声。niàn ěr wú jī zì yǒu qíng,yíng hán xīn kǔ nòng suō shēng。
椒房金屋何曾识,偏向贫家壁下鸣。jiāo fáng jīn wū hé céng shí,piān xiàng pín jiā bì xià míng。

张乔

挂月栖云向楚林,取来全是为清音。guà yuè qī yún xiàng chǔ lín,qǔ lái quán shì wèi qīng yīn。
谁知系在黄金索,翻畏侯家不敢吟。shuí zhī xì zài huáng jīn suǒ,fān wèi hóu jiā bù gǎn yín。

寄荐福寺栖白大师

张乔

高塔六街无不见,塔边名出只吾师。gāo tǎ liù jiē wú bù jiàn,tǎ biān míng chū zhǐ wú shī。
尝闻朝客多相□,记得□□数句诗。cháng wén cháo kè duō xiāng,jì dé shù jù shī。

越中赠别

张乔

东越相逢几醉眠,满楼明月镜湖边。dōng yuè xiāng féng jǐ zuì mián,mǎn lóu míng yuè jìng hú biān。
别离吟断西陵渡,杨柳秋风两岸蝉。bié lí yín duàn xī líng dù,yáng liǔ qiū fēng liǎng àn chán。

寄清越上人

张乔

大道本来无所染,白云那得有心期。dà dào běn lái wú suǒ rǎn,bái yún nà dé yǒu xīn qī。
远公独刻莲花漏,犹向空山礼六时。yuǎn gōng dú kè lián huā lòu,yóu xiàng kōng shān lǐ liù shí。

宿齐山僧舍

张乔

一宿经窗卧白波,万重归梦隔烟萝。yī sù jīng chuāng wò bái bō,wàn zhòng guī mèng gé yān luó。
若言不得南宗要,长在禅妆事更多。ruò yán bù dé nán zōng yào,zhǎng zài chán zhuāng shì gèng duō。
137«45678910