古诗词

宿洛都门

张乔

山川马上度边禽,一宿都门永夜吟。shān chuān mǎ shàng dù biān qín,yī sù dōu mén yǒng yè yín。
客路不归秋又晚,西风吹动洛阳砧。kè lù bù guī qiū yòu wǎn,xī fēng chuī dòng luò yáng zhēn。
张乔

张乔

(生卒年不详),今安徽贵池人,懿宗咸通中年进士,当时与许棠、郑谷、张宾等东南才子称“咸通十哲”黄巢起义时,隐居九华山以终。其诗多写山水自然,不乏清新之作诗清雅巧思,风格也似贾岛。 张乔的作品>>

猜您喜欢

游南岳

张乔

入岩仙境清,行尽复重行。rù yán xiān jìng qīng,xíng jǐn fù zhòng xíng。
若得闲无事,长来寄此生。ruò dé xián wú shì,zhǎng lái jì cǐ shēng。
涧松闲易老,笼烛晚生明。jiàn sōng xián yì lǎo,lóng zhú wǎn shēng míng。
一宿泉声里,思乡梦不成。yī sù quán shēng lǐ,sī xiāng mèng bù chéng。

寻桃源

张乔

武林春草齐,花影隔澄溪。wǔ lín chūn cǎo qí,huā yǐng gé chéng xī。
路远无人去,山空有鸟啼。lù yuǎn wú rén qù,shān kōng yǒu niǎo tí。
水垂青霭断,松偃绿萝低。shuǐ chuí qīng ǎi duàn,sōng yǎn lǜ luó dī。
世上迷途客,经兹尽不迷。shì shàng mí tú kè,jīng zī jǐn bù mí。

青鸟泉

张乔

只此沉仙翼,瑶池似不遥。zhǐ cǐ chén xiān yì,yáo chí shì bù yáo。
有声悬翠壁,无势下丹霄。yǒu shēng xuán cuì bì,wú shì xià dān xiāo。
净濑烟霞古,寒原草木凋。jìng lài yān xiá gǔ,hán yuán cǎo mù diāo。
山河几更变,幽咽到唐朝。shān hé jǐ gèng biàn,yōu yàn dào táng cháo。

秋夕

张乔

春恨复秋悲,秋悲难到时。chūn hèn fù qiū bēi,qiū bēi nán dào shí。
每逢明月夜,长起故山思。měi féng míng yuè yè,zhǎng qǐ gù shān sī。
巷僻行吟远,蛩多独卧迟。xiàng pì xíng yín yuǎn,qióng duō dú wò chí。
溪僧与樵客,动别十年期。xī sēng yǔ qiáo kè,dòng bié shí nián qī。

山中冬夜

张乔

寒叶风摇尽,空林鸟宿稀。hán yè fēng yáo jǐn,kōng lín niǎo sù xī。
涧冰妨鹿饮,山雪阻僧归。jiàn bīng fáng lù yǐn,shān xuě zǔ sēng guī。
夜坐尘心定,长吟语力微。yè zuò chén xīn dìng,zhǎng yín yǔ lì wēi。
人间去多事,何处梦柴扉。rén jiān qù duō shì,hé chù mèng chái fēi。

宿刘温书斋

张乔

不掩盈窗月,天然格调高。bù yǎn yíng chuāng yuè,tiān rán gé diào gāo。
凉风移蟋蟀,落叶在离骚。liáng fēng yí xī shuài,luò yè zài lí sāo。
回笔挑灯烬,悬图见海涛。huí bǐ tiāo dēng jìn,xuán tú jiàn hǎi tāo。
因论三国志,空载几英豪。yīn lùn sān guó zhì,kōng zài jǐ yīng háo。

终南山

张乔

带雪复衔春,横天占半秦。dài xuě fù xián chūn,héng tiān zhàn bàn qín。
势奇看不定,景变写难真。shì qí kàn bù dìng,jǐng biàn xiě nán zhēn。
洞远皆通岳,川多更有神。dòng yuǎn jiē tōng yuè,chuān duō gèng yǒu shén。
白云幽绝处,自古属樵人。bái yún yōu jué chù,zì gǔ shǔ qiáo rén。

送何道士归山

张乔

身非绝粒本清羸,束挂仙经杖一枝。shēn fēi jué lì běn qīng léi,shù guà xiān jīng zhàng yī zhī。
落叶独寻流水去,深山长与白云期。luò yè dú xún liú shuǐ qù,shēn shān zhǎng yǔ bái yún qī。
树临丹灶寒花疾,坛近清岚夜月迟。shù lín dān zào hán huā jí,tán jìn qīng lán yè yuè chí。
樵客若能随洞里,回归人世始应悲。qiáo kè ruò néng suí dòng lǐ,huí guī rén shì shǐ yīng bēi。

城东寓居寄知己

张乔

花木闲门苔藓生,浐川特去得吟情。huā mù xián mén tái xiǎn shēng,chǎn chuān tè qù dé yín qíng。
病来久绝洞庭信,年长却思庐岳耕。bìng lái jiǔ jué dòng tíng xìn,nián zhǎng què sī lú yuè gēng。
落日独归林下宿,暮云多绕水边行。luò rì dú guī lín xià sù,mù yún duō rào shuǐ biān xíng。
干时退出长如此,频愧相忧道姓名。gàn shí tuì chū zhǎng rú cǐ,pín kuì xiāng yōu dào xìng míng。

再书边事

张乔

万里沙西寇已平,犬羊群外筑空城。wàn lǐ shā xī kòu yǐ píng,quǎn yáng qún wài zhù kōng chéng。
分营夜火烧云远,校猎秋雕掠草轻。fēn yíng yè huǒ shāo yún yuǎn,xiào liè qiū diāo lüè cǎo qīng。
秦将力随胡马竭,蕃河流入汉家清。qín jiāng lì suí hú mǎ jié,fān hé liú rù hàn jiā qīng。
羌戎不识干戈老,须贺当时圣主明。qiāng róng bù shí gàn gē lǎo,xū hè dāng shí shèng zhǔ míng。

题河中鹳雀楼

张乔

高楼怀古动悲歌,鹳雀今无野燕过。gāo lóu huái gǔ dòng bēi gē,guàn què jīn wú yě yàn guò。
树隔五陵秋色早,水连三晋夕阳多。shù gé wǔ líng qiū sè zǎo,shuǐ lián sān jìn xī yáng duō。
渔人遗火成寒烧,牧笛吹风起夜波。yú rén yí huǒ chéng hán shāo,mù dí chuī fēng qǐ yè bō。
十载重来值摇落,天涯归计欲如何。shí zài zhòng lái zhí yáo luò,tiān yá guī jì yù rú hé。

赠友人

张乔

自说安贫归未得,竹边门掩小池冰。zì shuō ān pín guī wèi dé,zhú biān mén yǎn xiǎo chí bīng。
典琴赊酒吟过寺,送客思乡上灞陵。diǎn qín shē jiǔ yín guò sì,sòng kè sī xiāng shàng bà líng。
待月夜留烟岛客,忆云闲访翠微僧。dài yuè yè liú yān dǎo kè,yì yún xián fǎng cuì wēi sēng。
几时献了相如赋,共向嵩山采茯苓。jǐ shí xiàn le xiāng rú fù,gòng xiàng sōng shān cǎi fú líng。

赠进士顾云

张乔

潮槛烟波别钓津,西京同□荻□贫。cháo kǎn yān bō bié diào jīn,xī jīng tóng dí pín。
不知守道归何日,相对无言尽几春。bù zhī shǒu dào guī hé rì,xiāng duì wú yán jǐn jǐ chūn。
晴景远山花外暮,云边高盖水边□。qíng jǐng yuǎn shān huā wài mù,yún biān gāo gài shuǐ biān。
与君愁寂无消处,赊酒青门送楚人。yǔ jūn chóu jì wú xiāo chù,shē jiǔ qīng mén sòng chǔ rén。

赠头陀僧

张乔

自说年深别石桥,遍游灵迹熟南朝。zì shuō nián shēn bié shí qiáo,biàn yóu líng jì shú nán cháo。
已知世路皆虚幻,不觉空门是寂寥。yǐ zhī shì lù jiē xū huàn,bù jué kōng mén shì jì liáo。
沧海附船浮浪久,碧山寻塔上云遥。cāng hǎi fù chuán fú làng jiǔ,bì shān xún tǎ shàng yún yáo。
如今竹院藏衰老,一点寒灯弟子烧。rú jīn zhú yuàn cáng shuāi lǎo,yī diǎn hán dēng dì zi shāo。

题宣州开元寺

张乔

谁家烟径长莓苔,金碧虚栏竹上开。shuí jiā yān jìng zhǎng méi tái,jīn bì xū lán zhú shàng kāi。
流水远分山色断,清猿时带角声来。liú shuǐ yuǎn fēn shān sè duàn,qīng yuán shí dài jiǎo shēng lái。
六朝明月唯诗在,三楚空山有雁回。liù cháo míng yuè wéi shī zài,sān chǔ kōng shān yǒu yàn huí。
达理始应尽惆怅,僧闲应得话天台。dá lǐ shǐ yīng jǐn chóu chàng,sēng xián yīng dé huà tiān tái。
137«45678910