古诗词

秦妇吟

韦庄

中和癸卯春三月,洛阳城外花如雪。zhōng hé guǐ mǎo chūn sān yuè,luò yáng chéng wài huā rú xuě。
东西南北路人绝,绿杨悄悄香尘灭。dōng xī nán běi lù rén jué,lǜ yáng qiāo qiāo xiāng chén miè。
路旁忽见如花人,独向绿杨阴下歇。lù páng hū jiàn rú huā rén,dú xiàng lǜ yáng yīn xià xiē。
凤侧鸾欹鬓脚斜,红攒黛敛眉心折。fèng cè luán yī bìn jiǎo xié,hóng zǎn dài liǎn méi xīn zhé。
借问女郎何处来?含颦欲语声先咽。jiè wèn nǚ láng hé chù lái?hán pín yù yǔ shēng xiān yàn。
回头敛袂谢行人,丧乱漂沦何堪说!三年陷贼留秦地,依稀记得秦中事。huí tóu liǎn mèi xiè xíng rén,sàng luàn piāo lún hé kān shuō!sān nián xiàn zéi liú qín dì,yī xī jì dé qín zhōng shì。
君能为妾解金鞍,妾亦与君停玉趾。jūn néng wèi qiè jiě jīn ān,qiè yì yǔ jūn tíng yù zhǐ。
前年庚子腊月五,正闭金笼教鹦鹉。qián nián gēng zi là yuè wǔ,zhèng bì jīn lóng jiào yīng wǔ。
斜开鸾镜懒梳头,闲凭雕栏慵不语。xié kāi luán jìng lǎn shū tóu,xián píng diāo lán yōng bù yǔ。
忽看门外起红尘,已见街中擂金鼓。hū kàn mén wài qǐ hóng chén,yǐ jiàn jiē zhōng léi jīn gǔ。
居人走出半仓惶,朝士归来尚疑误。jū rén zǒu chū bàn cāng huáng,cháo shì guī lái shàng yí wù。
是时西面官军入,拟向潼关为警急。shì shí xī miàn guān jūn rù,nǐ xiàng tóng guān wèi jǐng jí。
皆言博野自相持,尽道贼军来未及。jiē yán bó yě zì xiāng chí,jǐn dào zéi jūn lái wèi jí。
须臾主父乘奔至,下马入门痴似醉。xū yú zhǔ fù chéng bēn zhì,xià mǎ rù mén chī shì zuì。
适逢紫盖去蒙尘,已见白旗来匝地。shì féng zǐ gài qù méng chén,yǐ jiàn bái qí lái zā dì。
扶羸携幼竞相呼,上屋缘墙不知次。fú léi xié yòu jìng xiāng hū,shàng wū yuán qiáng bù zhī cì。
南邻走入北邻藏,东邻走向西邻避。nán lín zǒu rù běi lín cáng,dōng lín zǒu xiàng xī lín bì。
北邻诸妇咸相凑,户外崩腾如走兽。běi lín zhū fù xián xiāng còu,hù wài bēng téng rú zǒu shòu。
轰轰混混乾坤动,万马雷声从地涌。hōng hōng hùn hùn qián kūn dòng,wàn mǎ léi shēng cóng dì yǒng。
火迸金星上九天,十二官街烟烘烔。huǒ bèng jīn xīng shàng jiǔ tiān,shí èr guān jiē yān hōng tóng。
日轮西下寒光白,上帝无言空脉脉。rì lún xī xià hán guāng bái,shàng dì wú yán kōng mài mài。
阴云晕气若重围,宦者流星如血色。yīn yún yūn qì ruò zhòng wéi,huàn zhě liú xīng rú xuè sè。
紫气潜随帝座移,妖光暗射台星拆。zǐ qì qián suí dì zuò yí,yāo guāng àn shè tái xīng chāi。
家家流血如泉沸,处处冤声声动地。jiā jiā liú xuè rú quán fèi,chù chù yuān shēng shēng dòng dì。
舞伎歌姬尽暗捐,婴儿稚女皆生弃。wǔ jì gē jī jǐn àn juān,yīng ér zhì nǚ jiē shēng qì。
东邻有女眉新画,倾国倾城不知价。dōng lín yǒu nǚ méi xīn huà,qīng guó qīng chéng bù zhī jià。
长戈拥得上戎车,回首香闺泪盈把。zhǎng gē yōng dé shàng róng chē,huí shǒu xiāng guī lèi yíng bǎ。
旋抽金线学缝旗,才上雕鞍教走马。xuán chōu jīn xiàn xué fèng qí,cái shàng diāo ān jiào zǒu mǎ。
有时马上见良人,不敢回眸空泪下;西邻有女真仙子,一寸横波剪秋水。yǒu shí mǎ shàng jiàn liáng rén,bù gǎn huí móu kōng lèi xià;xī lín yǒu nǚ zhēn xiān zi,yī cùn héng bō jiǎn qiū shuǐ。
妆成只对镜中春,年幼不知门外事。zhuāng chéng zhǐ duì jìng zhōng chūn,nián yòu bù zhī mén wài shì。
一夫跳跃上金阶,斜袒半肩欲相耻。yī fū tiào yuè shàng jīn jiē,xié tǎn bàn jiān yù xiāng chǐ。
牵衣不肯出朱门,红粉香脂刀下死。qiān yī bù kěn chū zhū mén,hóng fěn xiāng zhī dāo xià sǐ。
南邻有女不记姓,昨日良媒新纳聘。nán lín yǒu nǚ bù jì xìng,zuó rì liáng méi xīn nà pìn。
琉璃阶上不闻行,翡翠帘间空见影。liú lí jiē shàng bù wén xíng,fěi cuì lián jiān kōng jiàn yǐng。
忽看庭际刀刃鸣,身首支离在俄顷。hū kàn tíng jì dāo rèn míng,shēn shǒu zhī lí zài é qǐng。
仰天掩面哭一声,女弟女兄同入井;北邻少妇行相促,旋拆云鬟拭眉绿。yǎng tiān yǎn miàn kū yī shēng,nǚ dì nǚ xiōng tóng rù jǐng;běi lín shǎo fù xíng xiāng cù,xuán chāi yún huán shì méi lǜ。
已闻击托坏高门,不觉攀缘上重屋。yǐ wén jī tuō huài gāo mén,bù jué pān yuán shàng zhòng wū。
须臾四面火光来,欲下回梯梯又摧。xū yú sì miàn huǒ guāng lái,yù xià huí tī tī yòu cuī。
烟中大叫犹求救,梁上悬尸已作灰。yān zhōng dà jiào yóu qiú jiù,liáng shàng xuán shī yǐ zuò huī。
妾身幸得全刀锯,不敢踟蹰久回顾。qiè shēn xìng dé quán dāo jù,bù gǎn chí chú jiǔ huí gù。
旋梳蝉鬓逐军行,强展蛾眉出门去。xuán shū chán bìn zhú jūn xíng,qiáng zhǎn é méi chū mén qù。
旧里从兹不得归,六亲自此无寻处。jiù lǐ cóng zī bù dé guī,liù qīn zì cǐ wú xún chù。
一从陷贼经三载,终日惊忧心胆碎。yī cóng xiàn zéi jīng sān zài,zhōng rì jīng yōu xīn dǎn suì。
夜卧千重剑戟围,朝餐一味人肝脍。yè wò qiān zhòng jiàn jǐ wéi,cháo cān yī wèi rén gān kuài。
鸳帏纵入岂成欢?宝货虽多非所爱。yuān wéi zòng rù qǐ chéng huān?bǎo huò suī duō fēi suǒ ài。
蓬头垢面眉犹赤,几转横波看不得。péng tóu gòu miàn méi yóu chì,jǐ zhuǎn héng bō kàn bù dé。
衣裳颠倒语言异,面上夸功雕作字。yī shang diān dào yǔ yán yì,miàn shàng kuā gōng diāo zuò zì。
柏台多半是狐精,兰省诸郎皆鼠魅。bǎi tái duō bàn shì hú jīng,lán shěng zhū láng jiē shǔ mèi。
还将短发戴华簪,不脱朝衣缠绣被。hái jiāng duǎn fā dài huá zān,bù tuō cháo yī chán xiù bèi。
翻持象笏作三公,倒佩金鱼为两史。fān chí xiàng hù zuò sān gōng,dào pèi jīn yú wèi liǎng shǐ。
朝闻奏对入朝堂,暮见喧呼来酒市。cháo wén zòu duì rù cháo táng,mù jiàn xuān hū lái jiǔ shì。
一朝五鼓人惊起,叫啸喧呼如窃语。yī cháo wǔ gǔ rén jīng qǐ,jiào xiào xuān hū rú qiè yǔ。
夜来探马入皇城,昨日官军收赤水。yè lái tàn mǎ rù huáng chéng,zuó rì guān jūn shōu chì shuǐ。
赤水去城一百里,朝若来兮暮应至。chì shuǐ qù chéng yī bǎi lǐ,cháo ruò lái xī mù yīng zhì。
凶徒马上暗吞声,女伴闺中潜生喜。xiōng tú mǎ shàng àn tūn shēng,nǚ bàn guī zhōng qián shēng xǐ。
皆言冤愤此时销,必谓妖徒今日死。jiē yán yuān fèn cǐ shí xiāo,bì wèi yāo tú jīn rì sǐ。
逡巡走马传声急,又道官军全阵入。qūn xún zǒu mǎ chuán shēng jí,yòu dào guān jūn quán zhèn rù。
大彭小彭相顾忧,二郎四郎抱鞍泣。dà péng xiǎo péng xiāng gù yōu,èr láng sì láng bào ān qì。
沉沉数日无消息,必谓军前已衔璧。chén chén shù rì wú xiāo xī,bì wèi jūn qián yǐ xián bì。
簸旗掉剑却来归,又道官军悉败绩。bǒ qí diào jiàn què lái guī,yòu dào guān jūn xī bài jì。
四面从兹多厄束,一斗黄金一斗粟。sì miàn cóng zī duō è shù,yī dòu huáng jīn yī dòu sù。
尚让厨中食木皮,黄巢机上刲人肉。shàng ràng chú zhōng shí mù pí,huáng cháo jī shàng kuī rén ròu。
东南断绝无粮道,沟壑渐平人渐少。dōng nán duàn jué wú liáng dào,gōu hè jiàn píng rén jiàn shǎo。
六军门外倚僵尸,七寨营中填饿殍。liù jūn mén wài yǐ jiāng shī,qī zhài yíng zhōng tián è piǎo。
长安寂寂今何有?废市荒街麦苗秀。zhǎng ān jì jì jīn hé yǒu?fèi shì huāng jiē mài miáo xiù。
采樵斫尽杏园花,修寨诛残御沟柳。cǎi qiáo zhuó jǐn xìng yuán huā,xiū zhài zhū cán yù gōu liǔ。
华轩绣毂皆销散,甲第朱门无一半。huá xuān xiù gǔ jiē xiāo sàn,jiǎ dì zhū mén wú yī bàn。
含元殿上狐兔行,花萼楼前荆棘满。hán yuán diàn shàng hú tù xíng,huā è lóu qián jīng jí mǎn。
昔时繁盛皆埋没,举目凄凉无故物。xī shí fán shèng jiē mái méi,jǔ mù qī liáng wú gù wù。
内库烧为锦绣灰,天街踏尽公卿骨!nèi kù shāo wèi jǐn xiù huī,tiān jiē tà jǐn gōng qīng gǔ!
来时晓出城东陌,城外风烟如塞色。lái shí xiǎo chū chéng dōng mò,chéng wài fēng yān rú sāi sè。
路旁时见游奕军,坡下寂无迎送客。lù páng shí jiàn yóu yì jūn,pō xià jì wú yíng sòng kè。
霸陵东望人烟绝,树锁骊山金翠灭。bà líng dōng wàng rén yān jué,shù suǒ lí shān jīn cuì miè。
大道俱成棘子林,行人夜宿墙匡月。dà dào jù chéng jí zi lín,xíng rén yè sù qiáng kuāng yuè。
明朝晓至三峰路,百万人家无一户。míng cháo xiǎo zhì sān fēng lù,bǎi wàn rén jiā wú yī hù。
破落田园但有蒿,摧残竹树皆无主。pò luò tián yuán dàn yǒu hāo,cuī cán zhú shù jiē wú zhǔ。
路旁试问金天神,金天无语愁于人。lù páng shì wèn jīn tiān shén,jīn tiān wú yǔ chóu yú rén。
庙前古柏有残枿,殿上金炉生暗尘。miào qián gǔ bǎi yǒu cán niè,diàn shàng jīn lú shēng àn chén。
一从狂寇陷中国,天地晦冥风雨黑。yī cóng kuáng kòu xiàn zhōng guó,tiān dì huì míng fēng yǔ hēi。
案前神水咒不成,壁上阴兵驱不得。àn qián shén shuǐ zhòu bù chéng,bì shàng yīn bīng qū bù dé。
闲日徒歆奠飨恩,危时不助神通力。xián rì tú xīn diàn xiǎng ēn,wēi shí bù zhù shén tōng lì。
我今愧恧拙为神,且向山中深避匿。wǒ jīn kuì nǜ zhuō wèi shén,qiě xiàng shān zhōng shēn bì nì。
寰中箫管不曾闻,筵上牺牲无处觅。huán zhōng xiāo guǎn bù céng wén,yán shàng xī shēng wú chù mì。
旋教魔鬼傍乡村,诛剥生灵过朝夕。xuán jiào mó guǐ bàng xiāng cūn,zhū bō shēng líng guò cháo xī。
妾闻此语愁更愁,天遣时灾非自由。qiè wén cǐ yǔ chóu gèng chóu,tiān qiǎn shí zāi fēi zì yóu。
神在山中犹避难,何须责望东诸侯!shén zài shān zhōng yóu bì nán,hé xū zé wàng dōng zhū hóu!
前年又出扬震关,举头云际见荆山。qián nián yòu chū yáng zhèn guān,jǔ tóu yún jì jiàn jīng shān。
如从地府到人间,顿觉时清天地闲。rú cóng dì fǔ dào rén jiān,dùn jué shí qīng tiān dì xián。
陕州主帅忠且贞,不动干戈唯守城。shǎn zhōu zhǔ shuài zhōng qiě zhēn,bù dòng gàn gē wéi shǒu chéng。
蒲津主帅能戢兵,千里晏然无犬声。pú jīn zhǔ shuài néng jí bīng,qiān lǐ yàn rán wú quǎn shēng。
朝携宝货无人问,暮插金钗唯独行。cháo xié bǎo huò wú rén wèn,mù chā jīn chāi wéi dú xíng。
明朝又过新安东,路上乞浆逢一翁。míng cháo yòu guò xīn ān dōng,lù shàng qǐ jiāng féng yī wēng。
苍苍面带苔藓色,隐隐身藏蓬荻中。cāng cāng miàn dài tái xiǎn sè,yǐn yǐn shēn cáng péng dí zhōng。
问翁本是何乡曲?底事寒天霜露宿?老翁暂起欲陈辞,却坐支颐仰天哭。wèn wēng běn shì hé xiāng qū?dǐ shì hán tiān shuāng lù sù?lǎo wēng zàn qǐ yù chén cí,què zuò zhī yí yǎng tiān kū。
乡园本贯东畿县,岁岁耕桑临近甸。xiāng yuán běn guàn dōng jī xiàn,suì suì gēng sāng lín jìn diān。
岁种良田二百廛,年输户税三千万。suì zhǒng liáng tián èr bǎi chán,nián shū hù shuì sān qiān wàn。
小姑惯织褐絁袍,中妇能炊红黍饭。xiǎo gū guàn zhī hè shī páo,zhōng fù néng chuī hóng shǔ fàn。
千间仓兮万丝箱,黄巢过后犹残半。qiān jiān cāng xī wàn sī xiāng,huáng cháo guò hòu yóu cán bàn。
自从洛下屯师旅,日夜巡兵入村坞。zì cóng luò xià tún shī lǚ,rì yè xún bīng rù cūn wù。
匣中秋水拔青蛇,旗上高风吹白虎。xiá zhōng qiū shuǐ bá qīng shé,qí shàng gāo fēng chuī bái hǔ。
入门下马若旋风,罄室倾囊如卷土。rù mén xià mǎ ruò xuán fēng,qìng shì qīng náng rú juǎn tǔ。
家财既尽骨肉离,今日垂年一身苦。jiā cái jì jǐn gǔ ròu lí,jīn rì chuí nián yī shēn kǔ。
一身苦兮何足嗟,山中更有千万家,朝饥山上寻蓬子,夜宿霜中卧荻花!yī shēn kǔ xī hé zú jiē,shān zhōng gèng yǒu qiān wàn jiā,cháo jī shān shàng xún péng zi,yè sù shuāng zhōng wò dí huā!
妾闻此老伤心语,竟日阑干泪如雨。qiè wén cǐ lǎo shāng xīn yǔ,jìng rì lán gàn lèi rú yǔ。
出门惟见乱枭鸣,更欲东奔何处所?仍闻汴路舟车绝,又道彭门自相杀。chū mén wéi jiàn luàn xiāo míng,gèng yù dōng bēn hé chù suǒ?réng wén biàn lù zhōu chē jué,yòu dào péng mén zì xiāng shā。
野宿徒销战士魂,河津半是冤人血。yě sù tú xiāo zhàn shì hún,hé jīn bàn shì yuān rén xuè。
适闻有客金陵至,见说江南风景异。shì wén yǒu kè jīn líng zhì,jiàn shuō jiāng nán fēng jǐng yì。
自从大寇犯中原,戎马不曾生四鄙。zì cóng dà kòu fàn zhōng yuán,róng mǎ bù céng shēng sì bǐ。
诛锄窃盗若神功,惠爱生灵如赤子。zhū chú qiè dào ruò shén gōng,huì ài shēng líng rú chì zi。
城壕固护教金汤,赋税如云送军垒。chéng háo gù hù jiào jīn tāng,fù shuì rú yún sòng jūn lěi。
奈何四海尽滔滔,湛然一境平如砥。nài hé sì hǎi jǐn tāo tāo,zhàn rán yī jìng píng rú dǐ。
避难徒为阙下人,怀安却羡江南鬼。bì nán tú wèi quē xià rén,huái ān què xiàn jiāng nán guǐ。
愿君举棹东复东,咏此长歌献相公。yuàn jūn jǔ zhào dōng fù dōng,yǒng cǐ zhǎng gē xiàn xiāng gōng。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

绛州过夏留献郑尚书

韦庄

朝朝沉醉引金船,不觉西风满树蝉。cháo cháo chén zuì yǐn jīn chuán,bù jué xī fēng mǎn shù chán。
光景暗消银烛下,梦魂长寄玉轮边。guāng jǐng àn xiāo yín zhú xià,mèng hún zhǎng jì yù lún biān。
因循每被时流诮,奋发须由国士怜。yīn xún měi bèi shí liú qiào,fèn fā xū yóu guó shì lián。
明月客肠何处断,绿槐风里独扬鞭。míng yuè kè cháng hé chù duàn,lǜ huái fēng lǐ dú yáng biān。

绥州作

韦庄

雕阴无树水难流,雉堞连云古帝州。diāo yīn wú shù shuǐ nán liú,zhì dié lián yún gǔ dì zhōu。
带雨晚驼鸣远戍,望乡孤客倚高楼。dài yǔ wǎn tuó míng yuǎn shù,wàng xiāng gū kè yǐ gāo lóu。
明妃去日花应笑,蔡琰归时鬓已秋。míng fēi qù rì huā yīng xiào,cài yǎn guī shí bìn yǐ qiū。
一曲单于暮烽起,扶苏城上月如钩。yī qū dān yú mù fēng qǐ,fú sū chéng shàng yuè rú gōu。

与东吴生相遇

韦庄

十年身事各如萍,白首相逢泪满缨。shí nián shēn shì gè rú píng,bái shǒu xiāng féng lèi mǎn yīng。
老去不知花有态,乱来唯觉酒多情。lǎo qù bù zhī huā yǒu tài,luàn lái wéi jué jiǔ duō qíng。
贫疑陋巷春偏少,贵想豪家月最明。pín yí lòu xiàng chūn piān shǎo,guì xiǎng háo jiā yuè zuì míng。
且对一尊开口笑,未衰应见泰阶平。qiě duì yī zūn kāi kǒu xiào,wèi shuāi yīng jiàn tài jiē píng。

庭前桃

韦庄

曾向桃源烂漫游,也同渔父泛仙舟。céng xiàng táo yuán làn màn yóu,yě tóng yú fù fàn xiān zhōu。
皆言洞里千株好,未胜庭前一树幽。jiē yán dòng lǐ qiān zhū hǎo,wèi shèng tíng qián yī shù yōu。
带露似垂湘女泪,无言如伴息妫愁。dài lù shì chuí xiāng nǚ lèi,wú yán rú bàn xī guī chóu。
五陵公子饶春恨,莫引香风上酒楼。wǔ líng gōng zi ráo chūn hèn,mò yǐn xiāng fēng shàng jiǔ lóu。

鄜州留别张员外

韦庄

江南相送君山下,塞北相逢朔漠中。jiāng nán xiāng sòng jūn shān xià,sāi běi xiāng féng shuò mò zhōng。
三楚故人皆是梦,十年陈事只如风。sān chǔ gù rén jiē shì mèng,shí nián chén shì zhǐ rú fēng。
莫言身世他时异,且喜琴尊数日同。mò yán shēn shì tā shí yì,qiě xǐ qín zūn shù rì tóng。
惆怅却愁明日别,马嘶山店雨蒙蒙。chóu chàng què chóu míng rì bié,mǎ sī shān diàn yǔ méng méng。

病中闻相府夜宴戏赠集贤卢学士

韦庄

满筵红蜡照香钿,一夜歌钟欲沸天。mǎn yán hóng là zhào xiāng diàn,yī yè gē zhōng yù fèi tiān。
花里乱飞金错落,月中争认绣连乾。huā lǐ luàn fēi jīn cuò luò,yuè zhōng zhēng rèn xiù lián qián。
尊前莫话诗三百,醉后宁辞酒十千。zūn qián mò huà shī sān bǎi,zuì hòu níng cí jiǔ shí qiān。
无那两三新进士,风流长得饮徒怜。wú nà liǎng sān xīn jìn shì,fēng liú zhǎng dé yǐn tú lián。

出关

韦庄

马嘶烟岸柳阴斜,东去关山路转赊。mǎ sī yān àn liǔ yīn xié,dōng qù guān shān lù zhuǎn shē。
到处因循缘嗜酒,一生惆怅为判花。dào chù yīn xún yuán shì jiǔ,yī shēng chóu chàng wèi pàn huā。
危时只合身无著,白日那堪事有涯。wēi shí zhǐ hé shēn wú zhù,bái rì nà kān shì yǒu yá。
正是灞陵春酬绿,仲宣何事独辞家。zhèng shì bà líng chūn chóu lǜ,zhòng xuān hé shì dú cí jiā。

过樊川旧居

韦庄

却到樊川访旧游,夕阳衰草杜陵秋。què dào fán chuān fǎng jiù yóu,xī yáng shuāi cǎo dù líng qiū。
应刘去后苔生阁,稽阮归来雪满头。yīng liú qù hòu tái shēng gé,jī ruǎn guī lái xuě mǎn tóu。
能说乱离惟有燕,解偷闲暇不如鸥。néng shuō luàn lí wéi yǒu yàn,jiě tōu xián xiá bù rú ōu。
千桑万海无人见,横笛一声空泪流。qiān sāng wàn hǎi wú rén jiàn,héng dí yī shēng kōng lèi liú。

过渼陂怀旧

韦庄

辛勤曾寄玉峰前,一别云溪二十年。xīn qín céng jì yù fēng qián,yī bié yún xī èr shí nián。
三径荒凉迷竹树,四邻凋谢变桑田。sān jìng huāng liáng mí zhú shù,sì lín diāo xiè biàn sāng tián。
渼陂可是当时事,紫阁空馀旧日烟。měi bēi kě shì dāng shí shì,zǐ gé kōng yú jiù rì yān。
多少乱离无处问,夕阳吟罢涕潸然。duō shǎo luàn lí wú chù wèn,xī yáng yín bà tì shān rán。

汧阳间

韦庄

汧水悠悠去似絣,远山如画翠眉横。qiān shuǐ yōu yōu qù shì bēng,yuǎn shān rú huà cuì méi héng。
僧寻野渡归吴岳,雁带斜阳入渭城。sēng xún yě dù guī wú yuè,yàn dài xié yáng rù wèi chéng。
边静不收蕃帐马,地贫惟卖陇山鹦。biān jìng bù shōu fān zhàng mǎ,dì pín wéi mài lǒng shān yīng。
牧童何处吹羌笛,一曲梅花出塞声。mù tóng hé chù chuī qiāng dí,yī qū méi huā chū sāi shēng。

悼亡姬

韦庄

凤去鸾归不可寻,十洲仙路彩云深。fèng qù luán guī bù kě xún,shí zhōu xiān lù cǎi yún shēn。
若无少女花应老,为有姮娥月易沈。ruò wú shǎo nǚ huā yīng lǎo,wèi yǒu héng é yuè yì shěn。
竹叶岂能消积恨,丁香空解结同心。zhú yè qǐ néng xiāo jī hèn,dīng xiāng kōng jiě jié tóng xīn。
湘江水阔苍梧远,何处相思弄舜琴。xiāng jiāng shuǐ kuò cāng wú yuǎn,hé chù xiāng sī nòng shùn qín。

独吟

韦庄

默默无言恻恻悲,闲吟独傍菊花篱。mò mò wú yán cè cè bēi,xián yín dú bàng jú huā lí。
只今已作经年别,此后知为几岁期。zhǐ jīn yǐ zuò jīng nián bié,cǐ hòu zhī wèi jǐ suì qī。
开箧每寻遗念物,倚楼空缀悼亡诗。kāi qiè měi xún yí niàn wù,yǐ lóu kōng zhuì dào wáng shī。
夜来孤枕空肠断,窗月斜辉梦觉时。yè lái gū zhěn kōng cháng duàn,chuāng yuè xié huī mèng jué shí。

悔恨

韦庄

六七年来春又秋,也同欢笑也同愁。liù qī nián lái chūn yòu qiū,yě tóng huān xiào yě tóng chóu。
才闻及第心先喜,试说求婚泪便流。cái wén jí dì xīn xiān xǐ,shì shuō qiú hūn lèi biàn liú。
几为妒来频敛黛,每思闲事不梳头。jǐ wèi dù lái pín liǎn dài,měi sī xián shì bù shū tóu。
如今悔恨将何益,肠断千休与万休。rú jīn huǐ hèn jiāng hé yì,cháng duàn qiān xiū yǔ wàn xiū。

咸阳怀古

韦庄

城边人倚夕阳楼,城上云凝万古愁。chéng biān rén yǐ xī yáng lóu,chéng shàng yún níng wàn gǔ chóu。
山色不知秦苑废,水声空傍汉宫流。shān sè bù zhī qín yuàn fèi,shuǐ shēng kōng bàng hàn gōng liú。
李斯不向仓中悟,徐福应无物外游。lǐ sī bù xiàng cāng zhōng wù,xú fú yīng wú wù wài yóu。
莫怪楚吟偏断骨,野烟踪迹似东周。mò guài chǔ yín piān duàn gǔ,yě yān zōng jì shì dōng zhōu。

和同年韦学士华下途中见寄

韦庄

绿杨城郭雨凄凄,过尽千轮与万蹄。lǜ yáng chéng guō yǔ qī qī,guò jǐn qiān lún yǔ wàn tí。
送我独游三蜀路,羡君新上九霄梯。sòng wǒ dú yóu sān shǔ lù,xiàn jūn xīn shàng jiǔ xiāo tī。
马惊门外山如活,花笑尊前客似泥。mǎ jīng mén wài shān rú huó,huā xiào zūn qián kè shì ní。
正是清和好时节,不堪离恨剑门西。zhèng shì qīng hé hǎo shí jié,bù kān lí hèn jiàn mén xī。