古诗词

同旧韵

韦庄

大火收残暑,清光渐惹襟。dà huǒ shōu cán shǔ,qīng guāng jiàn rě jīn。
谢庄千里思,张翰五湖心。xiè zhuāng qiān lǐ sī,zhāng hàn wǔ hú xīn。
暮角迎风急,孤钟向暝沈。mù jiǎo yíng fēng jí,gū zhōng xiàng míng shěn。
露滋三径草,日动四邻砧。lù zī sān jìng cǎo,rì dòng sì lín zhēn。
簟委班姬扇,蝉悲蔡琰琴。diàn wěi bān jī shàn,chán bēi cài yǎn qín。
方愁丹桂远,已怯二毛侵。fāng chóu dān guì yuǎn,yǐ qiè èr máo qīn。
甃石回泉脉,移棋就竹阴。zhòu shí huí quán mài,yí qí jiù zhú yīn。
触丝蛛堕网,避隼鸟投林。chù sī zhū duò wǎng,bì sǔn niǎo tóu lín。
貌愧潘郎璧,文惭吕相金。mào kuì pān láng bì,wén cán lǚ xiāng jīn。
但埋酆狱气,未发爨桐音。dàn mái fēng yù qì,wèi fā cuàn tóng yīn。
静笑刘琨舞,闲思阮籍吟。jìng xiào liú kūn wǔ,xián sī ruǎn jí yín。
野花和雨斸,怪石入云寻。yě huā hé yǔ zhǔ,guài shí rù yún xún。
迹竟终非切,幽闲且自任。jì jìng zhōng fēi qiè,yōu xián qiě zì rèn。
趋时惭艺薄,托质仰恩深。qū shí cán yì báo,tuō zhì yǎng ēn shēn。
美价方稀古,清名已绝今。měi jià fāng xī gǔ,qīng míng yǐ jué jīn。
既闻留缟带,讵肯掷蓍簪。jì wén liú gǎo dài,jù kěn zhì shī zān。
迟客虚高阁,迎僧出乱岑。chí kè xū gāo gé,yíng sēng chū luàn cén。
壮心徒戚戚,逸足自骎骎。zhuàng xīn tú qī qī,yì zú zì qīn qīn。
安羡仓中鼠,危同幕上禽。ān xiàn cāng zhōng shǔ,wēi tóng mù shàng qín。
期君调鼎鼐,他日俟羊斟。qī jūn diào dǐng nài,tā rì qí yáng zhēn。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

村笛

韦庄

箫韶九奏韵凄锵,曲度虽高调不伤。xiāo sháo jiǔ zòu yùn qī qiāng,qū dù suī gāo diào bù shāng。
却见孤村明月夜,一声牛笛断人肠。què jiàn gū cūn míng yuè yè,yī shēng niú dí duàn rén cháng。

题李斯传

韦庄

蜀魄湘魂万古悲,未悲秦相死秦时。shǔ pò xiāng hún wàn gǔ bēi,wèi bēi qín xiāng sǐ qín shí。
临刑莫恨仓中鼠,上蔡东门去自迟。lín xíng mò hèn cāng zhōng shǔ,shàng cài dōng mén qù zì chí。

离筵诉酒

韦庄

感君情重惜分离,送我殷勤酒满卮。gǎn jūn qíng zhòng xī fēn lí,sòng wǒ yīn qín jiǔ mǎn zhī。
不是不能判酩酊,却忧前路酒醒时。bù shì bù néng pàn mǐng dīng,què yōu qián lù jiǔ xǐng shí。

送人归上国

韦庄

送君江上日西斜,泣向江边满树花。sòng jūn jiāng shàng rì xī xié,qì xiàng jiāng biān mǎn shù huā。
若见青云旧相识,为言流落在天涯。ruò jiàn qīng yún jiù xiāng shí,wèi yán liú luò zài tiān yá。

闻春鸟

韦庄

云晴春鸟满江村,还似长安旧日闻。yún qíng chūn niǎo mǎn jiāng cūn,hái shì zhǎng ān jiù rì wén。
红杏花前应笑我,我今憔悴亦羞君。hóng xìng huā qián yīng xiào wǒ,wǒ jīn qiáo cuì yì xiū jūn。

樱桃树

韦庄

记得初生雪满枝,和蜂和蝶带花移。jì dé chū shēng xuě mǎn zhī,hé fēng hé dié dài huā yí。
而今花落游蜂去,空作主人惆怅诗。ér jīn huā luò yóu fēng qù,kōng zuò zhǔ rén chóu chàng shī。

独鹤

韦庄

夕阳滩上立裴回,红蓼风前雪翅开。xī yáng tān shàng lì péi huí,hóng liǎo fēng qián xuě chì kāi。
应为不知栖宿处,几回飞去又飞来。yīng wèi bù zhī qī sù chù,jǐ huí fēi qù yòu fēi lái。

新栽竹

韦庄

寂寞阶前见此君,绕栏吟罢却沾巾。jì mò jiē qián jiàn cǐ jūn,rào lán yín bà què zhān jīn。
异乡流落谁相识,唯有丛篁似主人。yì xiāng liú luò shuí xiāng shí,wéi yǒu cóng huáng shì zhǔ rén。

稻田

韦庄

绿波春浪满前陂,极目连云䆉稏肥。lǜ bō chūn làng mǎn qián bēi,jí mù lián yún bà yà féi。
更被鹭鹚千点雪,破烟来入画屏飞。gèng bèi lù cí qiān diǎn xuě,pò yān lái rù huà píng fēi。

燕来

韦庄

去岁辞巢别近邻,今来空讶草堂新。qù suì cí cháo bié jìn lín,jīn lái kōng yà cǎo táng xīn。
花开对语应相问,不是村中旧主人。huā kāi duì yǔ yīng xiāng wèn,bù shì cūn zhōng jiù zhǔ rén。

倚柴关

韦庄

杖策无言独倚关,如痴如醉又如闲。zhàng cè wú yán dú yǐ guān,rú chī rú zuì yòu rú xián。
孤吟尽日何人会,依约前山似故山。gū yín jǐn rì hé rén huì,yī yuē qián shān shì gù shān。

题七步廊

韦庄

席门无计那残阳,更接檐前七步廊。xí mén wú jì nà cán yáng,gèng jiē yán qián qī bù láng。
不羡东都丞相宅,每行吟得好篇章。bù xiàn dōng dōu chéng xiāng zhái,měi xíng yín dé hǎo piān zhāng。

语松竹

韦庄

庭前芳草绿于袍,堂上诗人欲二毛。tíng qián fāng cǎo lǜ yú páo,táng shàng shī rén yù èr máo。
多病不禁秋寂寞,雨松风竹莫骚骚。duō bìng bù jìn qiū jì mò,yǔ sōng fēng zhú mò sāo sāo。

江行西望

韦庄

西望长安白日遥,半年无事驻兰桡。xī wàng zhǎng ān bái rì yáo,bàn nián wú shì zhù lán ráo。
欲将张翰秋江雨,画作屏风寄鲍昭。yù jiāng zhāng hàn qiū jiāng yǔ,huà zuò píng fēng jì bào zhāo。

宿蓬船

韦庄

夜来江雨宿蓬船,卧听淋铃不忍眠。yè lái jiāng yǔ sù péng chuán,wò tīng lín líng bù rěn mián。
却忆紫微情调逸,阻风中酒过年年。què yì zǐ wēi qíng diào yì,zǔ fēng zhōng jiǔ guò nián nián。