古诗词

三用韵

韦庄

素律初回驭,商飙暗触襟。sù lǜ chū huí yù,shāng biāo àn chù jīn。
乍伤诗客思,还动旅人心。zhà shāng shī kè sī,hái dòng lǚ rén xīn。
蝉噪因风断,鳞游见鹭沈。chán zào yīn fēng duàn,lín yóu jiàn lù shěn。
笛声随晚吹,松韵激遥砧。dí shēng suí wǎn chuī,sōng yùn jī yáo zhēn。
地覆青袍草,窗横绿绮琴。dì fù qīng páo cǎo,chuāng héng lǜ qǐ qín。
烟霄难自致,岁月易相侵。yān xiāo nán zì zhì,suì yuè yì xiāng qīn。
涧柳横孤彴,岩藤架密阴。jiàn liǔ héng gū zhuó,yán téng jià mì yīn。
潇湘期钓侣,鄠杜别家林。xiāo xiāng qī diào lǚ,hù dù bié jiā lín。
遗愧虞卿璧,言依季布金。yí kuì yú qīng bì,yán yī jì bù jīn。
铮鏦闻郢唱,次第发巴音。zhēng cōng wén yǐng chàng,cì dì fā bā yīn。
萤影冲帘落,虫声拥砌吟。yíng yǐng chōng lián luò,chóng shēng yōng qì yín。
楼高思共钓,寺远想同寻。lóu gāo sī gòng diào,sì yuǎn xiǎng tóng xún。
入夜愁难遣,逢秋恨莫任。rù yè chóu nán qiǎn,féng qiū hèn mò rèn。
蜗游苔径滑,鹤步翠塘深。wō yóu tái jìng huá,hè bù cuì táng shēn。
莫问荣兼辱,宁论古与今。mò wèn róng jiān rǔ,níng lùn gǔ yǔ jīn。
固穷怜瓮牖,感旧惜蒿簪。gù qióng lián wèng yǒu,gǎn jiù xī hāo zān。
晚日舒霞绮,遥天倚黛岑。wǎn rì shū xiá qǐ,yáo tiān yǐ dài cén。
鸳鸾方翙翙,骅骥整骎骎。yuān luán fāng huì huì,huá jì zhěng qīn qīn。
未化投陂竹,空思出谷禽。wèi huà tóu bēi zhú,kōng sī chū gǔ qín。
感多聊自遣,桑落且闲斟。gǎn duō liáo zì qiǎn,sāng luò qiě xián zhēn。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

赠峨嵋山弹琴李处士

韦庄

峨嵋山下能琴客,似醉似狂人不测。é méi shān xià néng qín kè,shì zuì shì kuáng rén bù cè。
何须见我眼偏青,未见我身头已白。hé xū jiàn wǒ yǎn piān qīng,wèi jiàn wǒ shēn tóu yǐ bái。
茫茫四海本无家,一片愁云扬秋碧。máng máng sì hǎi běn wú jiā,yī piàn chóu yún yáng qiū bì。
壶中醉卧日月明,世上长游天地窄。hú zhōng zuì wò rì yuè míng,shì shàng zhǎng yóu tiān dì zhǎi。
晋朝叔夜旧相知,蜀郡文君小来识。jìn cháo shū yè jiù xiāng zhī,shǔ jùn wén jūn xiǎo lái shí。
后生常建彼何人,赠我篇章苦雕刻。hòu shēng cháng jiàn bǐ hé rén,zèng wǒ piān zhāng kǔ diāo kè。
名卿名相尽知音,遇酒遇琴无间隔。míng qīng míng xiāng jǐn zhī yīn,yù jiǔ yù qín wú jiān gé。
如今世乱独翛然,天外鸿飞招不得。rú jīn shì luàn dú xiāo rán,tiān wài hóng fēi zhāo bù dé。
余今正泣杨朱泪,八月边城风刮地。yú jīn zhèng qì yáng zhū lèi,bā yuè biān chéng fēng guā dì。
霓旌绛旆忽相寻,为我尊前横绿绮。ní jīng jiàng pèi hū xiāng xún,wèi wǒ zūn qián héng lǜ qǐ。
一弹猛雨随手来,再弹白雪连天起。yī dàn měng yǔ suí shǒu lái,zài dàn bái xuě lián tiān qǐ。
凄凄清清松上风,咽咽幽幽陇头水。qī qī qīng qīng sōng shàng fēng,yàn yàn yōu yōu lǒng tóu shuǐ。
吟蜂绕树去不来,别鹤引雏飞又止。yín fēng rào shù qù bù lái,bié hè yǐn chú fēi yòu zhǐ。
锦麟不动惟侧头,白马仰听空竖耳。jǐn lín bù dòng wéi cè tóu,bái mǎ yǎng tīng kōng shù ěr。
广陵故事无人知,古人不说今人疑。guǎng líng gù shì wú rén zhī,gǔ rén bù shuō jīn rén yí。
子期子野俱不见,乌啼鬼哭空伤悲。zi qī zi yě jù bù jiàn,wū tí guǐ kū kōng shāng bēi。
坐中词客悄无语,帘外月华庭欲午。zuò zhōng cí kè qiāo wú yǔ,lián wài yuè huá tíng yù wǔ。
为君吟作听琴歌,为我留名系仙谱。wèi jūn yín zuò tīng qín gē,wèi wǒ liú míng xì xiān pǔ。

南阳小将张彦硖口镇税人场射虎歌

韦庄

海内昔年狎太平,横目穰穰何峥嵘。hǎi nèi xī nián xiá tài píng,héng mù ráng ráng hé zhēng róng。
天生天杀岂天怒,忍使朝朝喂猛虎。tiān shēng tiān shā qǐ tiān nù,rěn shǐ cháo cháo wèi měng hǔ。
关东驿路多丘荒,行人最忌税人场。guān dōng yì lù duō qiū huāng,xíng rén zuì jì shuì rén chǎng。
张彦雄特制残暴,见之叱起如叱羊。zhāng yàn xióng tè zhì cán bào,jiàn zhī chì qǐ rú chì yáng。
鸣弦霹雳越幽阻,往往依林犹抵拒。míng xián pī lì yuè yōu zǔ,wǎng wǎng yī lín yóu dǐ jù。
草际旋看委锦茵,腰间不更抽白羽。cǎo jì xuán kàn wěi jǐn yīn,yāo jiān bù gèng chōu bái yǔ。
老饕已毙众雏恐,童稚揶揄皆自勇。lǎo tāo yǐ bì zhòng chú kǒng,tóng zhì yé yú jiē zì yǒng。
忠良效顺势亦然,一剑猜狂敢轻动。zhōng liáng xiào shùn shì yì rán,yī jiàn cāi kuáng gǎn qīng dòng。
有文有武方为国,不是英雄伏不得。yǒu wén yǒu wǔ fāng wèi guó,bù shì yīng xióng fú bù dé。
试徵张彦作将军,几个将军愿策勋。shì zhēng zhāng yàn zuò jiāng jūn,jǐ gè jiāng jūn yuàn cè xūn。

杂曲歌辞少年行

韦庄

五陵豪客多,买酒黄金贱。wǔ líng háo kè duō,mǎi jiǔ huáng jīn jiàn。
醉下酒家楼,美人双翠幰。zuì xià jiǔ jiā lóu,měi rén shuāng cuì xiǎn。
挥剑邯郸市,走马梁王苑。huī jiàn hán dān shì,zǒu mǎ liáng wáng yuàn。
乐事殊未央,年华已云晚。lè shì shū wèi yāng,nián huá yǐ yún wǎn。

古离别

韦庄

晴烟漠漠柳毵毵,不那离情酒半酣。qíng yān mò mò liǔ sān sān,bù nà lí qíng jiǔ bàn hān。
更把玉鞭云外指,断肠春色在江南。gèng bǎ yù biān yún wài zhǐ,duàn cháng chūn sè zài jiāng nán。

古离别

韦庄

一生风月供惆怅,到处烟花恨别离。yī shēng fēng yuè gōng chóu chàng,dào chù yān huā hèn bié lí。
止竟多情何处好,少年长抱少年悲。zhǐ jìng duō qíng hé chù hǎo,shǎo nián zhǎng bào shǎo nián bēi。

江亭酒醒却寄维扬饯客

韦庄

别筵人散酒初醒,江步黄昏雨雪零。bié yán rén sàn jiǔ chū xǐng,jiāng bù huáng hūn yǔ xuě líng。
满坐绮罗皆不见,觉来红树背银屏。mǎn zuò qǐ luó jiē bù jiàn,jué lái hóng shù bèi yín píng。

含山店梦觉作

韦庄

曾为流离惯别家,等闲挥袂客天涯。céng wèi liú lí guàn bié jiā,děng xián huī mèi kè tiān yá。
灯前一觉江南梦,惆怅起来山月斜。dēng qián yī jué jiāng nán mèng,chóu chàng qǐ lái shān yuè xié。

哭麻处士

韦庄

却到歌吟地,闲门草色中。què dào gē yín dì,xián mén cǎo sè zhōng。
百年流水尽,万事落花空。bǎi nián liú shuǐ jǐn,wàn shì luò huā kōng。
繐帐扃秋月,诗楼锁夜虫。suì zhàng jiōng qiū yuè,shī lóu suǒ yè chóng。
少微何处堕,留恨白杨风。shǎo wēi hé chù duò,liú hèn bái yáng fēng。

春暮

韦庄

一春春事好,病酒起常迟。yī chūn chūn shì hǎo,bìng jiǔ qǐ cháng chí。
流水绿萦砌,落花红堕枝。liú shuǐ lǜ yíng qì,luò huā hóng duò zhī。
楼高喧乳燕,树密斗雏鹂。lóu gāo xuān rǔ yàn,shù mì dòu chú lí。
不学山公醉,将何自解颐。bù xué shān gōng zuì,jiāng hé zì jiě yí。