古诗词

冬日长安感志寄献虢州崔郎中二十韵

韦庄

帝里无成久滞淹,别家三度见新蟾。dì lǐ wú chéng jiǔ zhì yān,bié jiā sān dù jiàn xīn chán。
郤诜丹桂无人指,阮籍青襟有泪沾。xì shēn dān guì wú rén zhǐ,ruǎn jí qīng jīn yǒu lèi zhān。
溪上却思云满屋,镜中惟怕雪生髯。xī shàng què sī yún mǎn wū,jìng zhōng wéi pà xuě shēng rán。
病如原宪谁能疗,蹇似刘桢岂用占。bìng rú yuán xiàn shuí néng liáo,jiǎn shì liú zhēn qǐ yòng zhàn。
雾雨十年同隐遁,风雷何日振沈潜。wù yǔ shí nián tóng yǐn dùn,fēng léi hé rì zhèn shěn qián。
吁嗟每被更声引,歌咏还因酒思添。xū jiē měi bèi gèng shēng yǐn,gē yǒng hái yīn jiǔ sī tiān。
客舍正甘愁寂寂,郡楼遥想醉恹恹。kè shě zhèng gān chóu jì jì,jùn lóu yáo xiǎng zuì yān yān。
已闻铃阁悬新诏,即向纶闱副具瞻。yǐ wén líng gé xuán xīn zhào,jí xiàng lún wéi fù jù zhān。
济物便同川上楫,慰心还似邑中黔。jì wù biàn tóng chuān shàng jí,wèi xīn hái shì yì zhōng qián。
观星始觉中郎贵,问俗方知太守廉。guān xīng shǐ jué zhōng láng guì,wèn sú fāng zhī tài shǒu lián。
宅后绿波栖画鹢,马前红袖簇丹襜。zhái hòu lǜ bō qī huà yì,mǎ qián hóng xiù cù dān chān。
闲招好客斟香蚁,闷对琼花咏散盐。xián zhāo hǎo kè zhēn xiāng yǐ,mèn duì qióng huā yǒng sàn yán。
积冻慢封寒霤细,暮云高拔远峰尖。jī dòng màn fēng hán liù xì,mù yún gāo bá yuǎn fēng jiān。
讼堂无事冰生印,水榭高吟月透帘。sòng táng wú shì bīng shēng yìn,shuǐ xiè gāo yín yuè tòu lián。
松下围棋期褚胤,笔头飞箭荐陶谦。sōng xià wéi qí qī chǔ yìn,bǐ tóu fēi jiàn jiàn táo qiān。
未知匣剑何时跃,但恐铅刀不再铦。wèi zhī xiá jiàn hé shí yuè,dàn kǒng qiān dāo bù zài xiān。
虽有远心长拥彗,耻将新剑学编苫。suī yǒu yuǎn xīn zhǎng yōng huì,chǐ jiāng xīn jiàn xué biān shān。
才惊素节移铜律,又见玄冥变玉签。cái jīng sù jié yí tóng lǜ,yòu jiàn xuán míng biàn yù qiān。
百口似萍依广岸,一身如燕恋高檐。bǎi kǒu shì píng yī guǎng àn,yī shēn rú yàn liàn gāo yán。
如今正困风波力,更向人中问宋纤。rú jīn zhèng kùn fēng bō lì,gèng xiàng rén zhōng wèn sòng xiān。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

章江作

韦庄

杜陵归客正裴回,玉笛谁家叫落梅。dù líng guī kè zhèng péi huí,yù dí shuí jiā jiào luò méi。
之子棹从天外去,故人书自日边来。zhī zi zhào cóng tiān wài qù,gù rén shū zì rì biān lái。
杨花慢惹霏霏雨,竹叶闲倾满满杯。yáng huā màn rě fēi fēi yǔ,zhú yè xián qīng mǎn mǎn bēi。
欲问维扬旧风月,一江红树乱猿哀。yù wèn wéi yáng jiù fēng yuè,yī jiāng hóng shù luàn yuán āi。

饶州馀干县琵琶洲有故韩宾客宣城裴尚书修行李侍郎旧居遗址犹存客有过之感旧因以和吟

韦庄

琵琶洲近斗牛星,鸾凤曾于此放情。pí pá zhōu jìn dòu niú xīng,luán fèng céng yú cǐ fàng qíng。
已觉地灵因昴降,更闻川媚有珠生。yǐ jué dì líng yīn mǎo jiàng,gèng wén chuān mèi yǒu zhū shēng。
一滩红树留佳气,万古清弦续政声。yī tān hóng shù liú jiā qì,wàn gǔ qīng xián xù zhèng shēng。
戟户尽移天上去,里人空说旧簪缨。jǐ hù jǐn yí tiān shàng qù,lǐ rén kōng shuō jiù zān yīng。

九江逢卢员外

韦庄

前年风月宿琴堂,大媚仙山近帝乡。qián nián fēng yuè sù qín táng,dà mèi xiān shān jìn dì xiāng。
别后几沾新雨露,乱来犹记旧篇章。bié hòu jǐ zhān xīn yǔ lù,luàn lái yóu jì jiù piān zhāng。
陶潜岂是铜符吏,田凤终为锦帐郎。táo qián qǐ shì tóng fú lì,tián fèng zhōng wèi jǐn zhàng láng。
莫怪相逢倍惆怅,九江烟月似潇湘。mò guài xiāng féng bèi chóu chàng,jiǔ jiāng yān yuè shì xiāo xiāng。

南昌晚眺

韦庄

南昌城郭枕江烟,章水悠悠浪拍天。nán chāng chéng guō zhěn jiāng yān,zhāng shuǐ yōu yōu làng pāi tiān。
芳草绿遮仙尉宅,落霞红衬贾人船。fāng cǎo lǜ zhē xiān wèi zhái,luò xiá hóng chèn jiǎ rén chuán。
霏霏阁上千山雨,嘒嘒云中万树蝉。fēi fēi gé shàng qiān shān yǔ,huì huì yún zhōng wàn shù chán。
怪得地多章句客,庾家楼在斗牛边。guài dé dì duō zhāng jù kè,yǔ jiā lóu zài dòu niú biān。

湘中作

韦庄

千重烟树万重波,因便何妨吊汨罗。qiān zhòng yān shù wàn zhòng bō,yīn biàn hé fáng diào mì luó。
楚地不知秦地乱,南人空怪北人多。chǔ dì bù zhī qín dì luàn,nán rén kōng guài běi rén duō。
臣心未肯教迁鼎,天道还应欲止戈。chén xīn wèi kěn jiào qiān dǐng,tiān dào hái yīng yù zhǐ gē。
否去泰来终可待,夜寒休唱饭牛歌。fǒu qù tài lái zhōng kě dài,yè hán xiū chàng fàn niú gē。

桐庐县作

韦庄

钱塘江尽到桐庐,水碧山青画不如。qián táng jiāng jǐn dào tóng lú,shuǐ bì shān qīng huà bù rú。
白羽鸟飞严子濑,绿蓑人钓季鹰鱼。bái yǔ niǎo fēi yán zi lài,lǜ suō rén diào jì yīng yú。
潭心倒影时开合,谷口闲云自卷舒。tán xīn dào yǐng shí kāi hé,gǔ kǒu xián yún zì juǎn shū。
此境只应词客爱,投文空吊木玄虚。cǐ jìng zhǐ yīng cí kè ài,tóu wén kōng diào mù xuán xū。

东阳赠别

韦庄

绣袍公子出旌旗,送我摇鞭入翠微。xiù páo gōng zi chū jīng qí,sòng wǒ yáo biān rù cuì wēi。
大抵行人难诉酒,就中辞客易沾衣。dà dǐ xíng rén nán sù jiǔ,jiù zhōng cí kè yì zhān yī。
去时此地题桥去,归日何年佩印归。qù shí cǐ dì tí qiáo qù,guī rì hé nián pèi yìn guī。
无限别情言不得,回看溪柳恨依依。wú xiàn bié qíng yán bù dé,huí kàn xī liǔ hèn yī yī。

寄湖州舍弟

韦庄

半年江上怆离襟,把得新诗喜又吟。bàn nián jiāng shàng chuàng lí jīn,bǎ dé xīn shī xǐ yòu yín。
多病似逢秦氏药,久贫如得顾家金。duō bìng shì féng qín shì yào,jiǔ pín rú dé gù jiā jīn。
云烟但有穿杨志,尘土多无作吏心。yún yān dàn yǒu chuān yáng zhì,chén tǔ duō wú zuò lì xīn。
何况别来词转丽,不愁明代少知音。hé kuàng bié lái cí zhuǎn lì,bù chóu míng dài shǎo zhī yīn。

东林寺再遇僧益大德

韦庄

见师初事懿皇朝,三殿归来白马骄。jiàn shī chū shì yì huáng cháo,sān diàn guī lái bái mǎ jiāo。
上讲每教倾国听,承恩偏得内官饶。shàng jiǎng měi jiào qīng guó tīng,chéng ēn piān dé nèi guān ráo。
当时可爱人如画,今日相逢鬓已凋。dāng shí kě ài rén rú huà,jīn rì xiāng féng bìn yǐ diāo。
若向君门逢旧友,为传音信到云霄。ruò xiàng jūn mén féng jiù yǒu,wèi chuán yīn xìn dào yún xiāo。

西塞山下作

韦庄

西塞山前水似蓝,乱云如絮满澄潭。xī sāi shān qián shuǐ shì lán,luàn yún rú xù mǎn chéng tán。
孤峰渐映湓城北,片月斜生梦泽南。gū fēng jiàn yìng pén chéng běi,piàn yuè xié shēng mèng zé nán。
爨动晓烟烹紫蕨,露和香蒂摘黄柑。cuàn dòng xiǎo yān pēng zǐ jué,lù hé xiāng dì zhāi huáng gān。
他年却棹扁舟去,终傍芦花结一庵。tā nián què zhào biǎn zhōu qù,zhōng bàng lú huā jié yī ān。

夏口行寄婺州诸弟

韦庄

回头烟树各天涯,婺女星边远寄家。huí tóu yān shù gè tiān yá,wù nǚ xīng biān yuǎn jì jiā。
尽眼楚波连梦泽,满衣春雪落江花。jǐn yǎn chǔ bō lián mèng zé,mǎn yī chūn xuě luò jiāng huā。
双双得伴争如雁,一一归巢却羡鸦。shuāng shuāng dé bàn zhēng rú yàn,yī yī guī cháo què xiàn yā。
谁道我随张博望,悠悠空外泛仙槎。shuí dào wǒ suí zhāng bó wàng,yōu yōu kōng wài fàn xiān chá。

南省伴直

韦庄

文昌二十四仙曹,尽倚红檐种露桃。wén chāng èr shí sì xiān cáo,jǐn yǐ hóng yán zhǒng lù táo。
一洞烟霞人迹少,六行槐柳鸟声高。yī dòng yān xiá rén jì shǎo,liù xíng huái liǔ niǎo shēng gāo。
星分夜彩寒侵帐,兰惹春香绿映袍。xīng fēn yè cǎi hán qīn zhàng,lán rě chūn xiāng lǜ yìng páo。
何事爱留诗客宿,满庭风雨竹萧骚。hé shì ài liú shī kè sù,mǎn tíng fēng yǔ zhú xiāo sāo。

鄠杜旧居二首

韦庄

却到山阳事事非,谷云溪鸟尚相依。què dào shān yáng shì shì fēi,gǔ yún xī niǎo shàng xiāng yī。
阮咸贫去田园尽,向秀归来父老稀。ruǎn xián pín qù tián yuán jǐn,xiàng xiù guī lái fù lǎo xī。
秋雨几家红稻熟,野塘何处锦鳞肥?qiū yǔ jǐ jiā hóng dào shú,yě táng hé chù jǐn lín féi?
年年为献东堂策,长是芦花别钓矶。nián nián wèi xiàn dōng táng cè,zhǎng shì lú huā bié diào jī。

鄠杜旧居二首

韦庄

一径寻村渡碧溪,稻花香泽水千畦。yī jìng xún cūn dù bì xī,dào huā xiāng zé shuǐ qiān qí。
云中寺远磬难识,竹里巢深鸟易迷。yún zhōng sì yuǎn qìng nán shí,zhú lǐ cháo shēn niǎo yì mí。
紫菊乱开连井合,红榴初绽拂檐低。zǐ jú luàn kāi lián jǐng hé,hóng liú chū zhàn fú yán dī。
归来满把如渑酒,何用伤时叹凤兮。guī lái mǎn bǎ rú miǎn jiǔ,hé yòng shāng shí tàn fèng xī。

投寄旧知

韦庄

却将憔悴入都门,自喜青霄足故人。què jiāng qiáo cuì rù dōu mén,zì xǐ qīng xiāo zú gù rén。
万里有家留百越,十年无路到三秦。wàn lǐ yǒu jiā liú bǎi yuè,shí nián wú lù dào sān qín。
摧残不是当时貌,流落空馀旧日贫。cuī cán bù shì dāng shí mào,liú luò kōng yú jiù rì pín。
多谢青云好知己,莫教归去重沾巾。duō xiè qīng yún hǎo zhī jǐ,mò jiào guī qù zhòng zhān jīn。