古诗词

赠峨嵋山弹琴李处士

韦庄

峨嵋山下能琴客,似醉似狂人不测。é méi shān xià néng qín kè,shì zuì shì kuáng rén bù cè。
何须见我眼偏青,未见我身头已白。hé xū jiàn wǒ yǎn piān qīng,wèi jiàn wǒ shēn tóu yǐ bái。
茫茫四海本无家,一片愁云扬秋碧。máng máng sì hǎi běn wú jiā,yī piàn chóu yún yáng qiū bì。
壶中醉卧日月明,世上长游天地窄。hú zhōng zuì wò rì yuè míng,shì shàng zhǎng yóu tiān dì zhǎi。
晋朝叔夜旧相知,蜀郡文君小来识。jìn cháo shū yè jiù xiāng zhī,shǔ jùn wén jūn xiǎo lái shí。
后生常建彼何人,赠我篇章苦雕刻。hòu shēng cháng jiàn bǐ hé rén,zèng wǒ piān zhāng kǔ diāo kè。
名卿名相尽知音,遇酒遇琴无间隔。míng qīng míng xiāng jǐn zhī yīn,yù jiǔ yù qín wú jiān gé。
如今世乱独翛然,天外鸿飞招不得。rú jīn shì luàn dú xiāo rán,tiān wài hóng fēi zhāo bù dé。
余今正泣杨朱泪,八月边城风刮地。yú jīn zhèng qì yáng zhū lèi,bā yuè biān chéng fēng guā dì。
霓旌绛旆忽相寻,为我尊前横绿绮。ní jīng jiàng pèi hū xiāng xún,wèi wǒ zūn qián héng lǜ qǐ。
一弹猛雨随手来,再弹白雪连天起。yī dàn měng yǔ suí shǒu lái,zài dàn bái xuě lián tiān qǐ。
凄凄清清松上风,咽咽幽幽陇头水。qī qī qīng qīng sōng shàng fēng,yàn yàn yōu yōu lǒng tóu shuǐ。
吟蜂绕树去不来,别鹤引雏飞又止。yín fēng rào shù qù bù lái,bié hè yǐn chú fēi yòu zhǐ。
锦麟不动惟侧头,白马仰听空竖耳。jǐn lín bù dòng wéi cè tóu,bái mǎ yǎng tīng kōng shù ěr。
广陵故事无人知,古人不说今人疑。guǎng líng gù shì wú rén zhī,gǔ rén bù shuō jīn rén yí。
子期子野俱不见,乌啼鬼哭空伤悲。zi qī zi yě jù bù jiàn,wū tí guǐ kū kōng shāng bēi。
坐中词客悄无语,帘外月华庭欲午。zuò zhōng cí kè qiāo wú yǔ,lián wài yuè huá tíng yù wǔ。
为君吟作听琴歌,为我留名系仙谱。wèi jūn yín zuò tīng qín gē,wèi wǒ liú míng xì xiān pǔ。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

勉儿子

韦庄

养尔逢多难,常忧学已迟。yǎng ěr féng duō nán,cháng yōu xué yǐ chí。
辟疆为上相,何必待从师。pì jiāng wèi shàng xiāng,hé bì dài cóng shī。

赠姬人

韦庄

莫恨红裙破,休嫌白屋低。mò hèn hóng qún pò,xiū xián bái wū dī。
请看京与洛,谁在旧香闺。qǐng kàn jīng yǔ luò,shuí zài jiù xiāng guī。

饮散呈主人

韦庄

梦觉笙歌散,空堂寂寞秋。mèng jué shēng gē sàn,kōng táng jì mò qiū。
更闻城角弄,烟雨不胜愁。gèng wén chéng jiǎo nòng,yān yǔ bù shèng chóu。

衢州江上别李

韦庄

千山红树万山云,把酒相看日又曛。qiān shān hóng shù wàn shān yún,bǎ jiǔ xiāng kàn rì yòu xūn。
一曲骊歌两行泪,更知何处再逢君。yī qū lí gē liǎng xíng lèi,gèng zhī hé chù zài féng jūn。

送日本国僧敬龙归

韦庄

扶桑已在渺茫中,家在扶桑东更东。fú sāng yǐ zài miǎo máng zhōng,jiā zài fú sāng dōng gèng dōng。
此去与师谁共到,一船明月一帆风。cǐ qù yǔ shī shuí gòng dào,yī chuán míng yuè yī fān fēng。

对酒

韦庄

何用岩栖隐姓名,一壶春酎可忘形。hé yòng yán qī yǐn xìng míng,yī hú chūn zhòu kě wàng xíng。
伯伦若有长生术,直到如今醉未醒。bó lún ruò yǒu zhǎng shēng shù,zhí dào rú jīn zuì wèi xǐng。

寓言

韦庄

黄金日日销还铸,仙桂年年折又生。huáng jīn rì rì xiāo hái zhù,xiān guì nián nián zhé yòu shēng。
兔走乌飞如未息,路尘终见泰山平。tù zǒu wū fēi rú wèi xī,lù chén zhōng jiàn tài shān píng。

登咸阳县楼望雨

韦庄

乱云如兽出山前,细雨和风满渭川。luàn yún rú shòu chū shān qián,xì yǔ hé fēng mǎn wèi chuān。
尽日空蒙无所见,雁行斜去字联联。jǐn rì kōng méng wú suǒ jiàn,yàn xíng xié qù zì lián lián。

惊秋

韦庄

不向烟波狎钓舟,强亲文墨事儒丘。bù xiàng yān bō xiá diào zhōu,qiáng qīn wén mò shì rú qiū。
长安十二槐花陌,曾负秋风多少秋。zhǎng ān shí èr huái huā mò,céng fù qiū fēng duō shǎo qiū。

立春日作

韦庄

九重天子去蒙尘,御柳无情依旧春。jiǔ zhòng tiān zi qù méng chén,yù liǔ wú qíng yī jiù chūn。
今日不关妃妾事,始知辜负马嵬人。jīn rì bù guān fēi qiè shì,shǐ zhī gū fù mǎ wéi rén。

白樱桃

韦庄

王母阶前种几株,水精帘外看如无。wáng mǔ jiē qián zhǒng jǐ zhū,shuǐ jīng lián wài kàn rú wú。
只应汉武金盘上,泻得珊珊白露珠。zhǐ yīng hàn wǔ jīn pán shàng,xiè dé shān shān bái lù zhū。

合欢莲花

韦庄

虞舜南巡去不归,二妃相誓死江湄。yú shùn nán xún qù bù guī,èr fēi xiāng shì sǐ jiāng méi。
空留万古香魂在,结作双葩合一枝。kōng liú wàn gǔ xiāng hún zài,jié zuò shuāng pā hé yī zhī。

寄江南逐客

韦庄

二年音信阻湘潭,花下相思酒半酣。èr nián yīn xìn zǔ xiāng tán,huā xià xiāng sī jiǔ bàn hān。
记得竹斋风雨夜,对床孤枕话江南。jì dé zhú zhāi fēng yǔ yè,duì chuáng gū zhěn huà jiāng nán。

冬夜

韦庄

睡觉寒炉酒半消,客情乡梦两遥遥。shuì jué hán lú jiǔ bàn xiāo,kè qíng xiāng mèng liǎng yáo yáo。
无人为我磨心剑,割断愁肠一寸苗。wú rén wèi wǒ mó xīn jiàn,gē duàn chóu cháng yī cùn miáo。

楚行吟

韦庄

章华台下草如烟,故郢城头月似弦。zhāng huá tái xià cǎo rú yān,gù yǐng chéng tóu yuè shì xián。
惆怅楚宫云雨后,露啼花笑一年年。chóu chàng chǔ gōng yún yǔ hòu,lù tí huā xiào yī nián nián。