古诗词

赠峨嵋山弹琴李处士

韦庄

峨嵋山下能琴客,似醉似狂人不测。é méi shān xià néng qín kè,shì zuì shì kuáng rén bù cè。
何须见我眼偏青,未见我身头已白。hé xū jiàn wǒ yǎn piān qīng,wèi jiàn wǒ shēn tóu yǐ bái。
茫茫四海本无家,一片愁云扬秋碧。máng máng sì hǎi běn wú jiā,yī piàn chóu yún yáng qiū bì。
壶中醉卧日月明,世上长游天地窄。hú zhōng zuì wò rì yuè míng,shì shàng zhǎng yóu tiān dì zhǎi。
晋朝叔夜旧相知,蜀郡文君小来识。jìn cháo shū yè jiù xiāng zhī,shǔ jùn wén jūn xiǎo lái shí。
后生常建彼何人,赠我篇章苦雕刻。hòu shēng cháng jiàn bǐ hé rén,zèng wǒ piān zhāng kǔ diāo kè。
名卿名相尽知音,遇酒遇琴无间隔。míng qīng míng xiāng jǐn zhī yīn,yù jiǔ yù qín wú jiān gé。
如今世乱独翛然,天外鸿飞招不得。rú jīn shì luàn dú xiāo rán,tiān wài hóng fēi zhāo bù dé。
余今正泣杨朱泪,八月边城风刮地。yú jīn zhèng qì yáng zhū lèi,bā yuè biān chéng fēng guā dì。
霓旌绛旆忽相寻,为我尊前横绿绮。ní jīng jiàng pèi hū xiāng xún,wèi wǒ zūn qián héng lǜ qǐ。
一弹猛雨随手来,再弹白雪连天起。yī dàn měng yǔ suí shǒu lái,zài dàn bái xuě lián tiān qǐ。
凄凄清清松上风,咽咽幽幽陇头水。qī qī qīng qīng sōng shàng fēng,yàn yàn yōu yōu lǒng tóu shuǐ。
吟蜂绕树去不来,别鹤引雏飞又止。yín fēng rào shù qù bù lái,bié hè yǐn chú fēi yòu zhǐ。
锦麟不动惟侧头,白马仰听空竖耳。jǐn lín bù dòng wéi cè tóu,bái mǎ yǎng tīng kōng shù ěr。
广陵故事无人知,古人不说今人疑。guǎng líng gù shì wú rén zhī,gǔ rén bù shuō jīn rén yí。
子期子野俱不见,乌啼鬼哭空伤悲。zi qī zi yě jù bù jiàn,wū tí guǐ kū kōng shāng bēi。
坐中词客悄无语,帘外月华庭欲午。zuò zhōng cí kè qiāo wú yǔ,lián wài yuè huá tíng yù wǔ。
为君吟作听琴歌,为我留名系仙谱。wèi jūn yín zuò tīng qín gē,wèi wǒ liú míng xì xiān pǔ。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

韦庄

一闭香闺后,罗衣尽施僧。yī bì xiāng guī hòu,luó yī jǐn shī sēng。
鼠偷筵上果,蛾扑帐前灯。shǔ tōu yán shàng guǒ,é pū zhàng qián dēng。
土蚀钗无凤,尘生镜少菱。tǔ shí chāi wú fèng,chén shēng jìng shǎo líng。
有时还影响,花叶曳香缯。yǒu shí hái yǐng xiǎng,huā yè yè xiāng zēng。

旧居

韦庄

芳草又芳草,故人杨子家。fāng cǎo yòu fāng cǎo,gù rén yáng zi jiā。
青云容易散,白日等闲斜。qīng yún róng yì sàn,bái rì děng xián xié。
皓质留残雪,香魂逐断霞。hào zhì liú cán xuě,xiāng hún zhú duàn xiá。
不知何处笛,一夜叫梅花。bù zhī hé chù dí,yī yè jiào méi huā。

岁晏同左生作

韦庄

岁暮乡关远,天涯手重携。suì mù xiāng guān yuǎn,tiān yá shǒu zhòng xié。
雪埋江树短,云压夜城低。xuě mái jiāng shù duǎn,yún yā yè chéng dī。
宝瑟湘灵怨,清砧杜魄啼。bǎo sè xiāng líng yuàn,qīng zhēn dù pò tí。
不须临皎镜,年长易凄凄。bù xū lín jiǎo jìng,nián zhǎng yì qī qī。

秋霁晚景

韦庄

秋霁禁城晚,六街烟雨残。qiū jì jìn chéng wǎn,liù jiē yān yǔ cán。
墙头山色健,林外鸟声欢。qiáng tóu shān sè jiàn,lín wài niǎo shēng huān。
翘日楼台丽,清风剑佩寒。qiào rì lóu tái lì,qīng fēng jiàn pèi hán。
玉人襟袖薄,斜凭翠阑干。yù rén jīn xiù báo,xié píng cuì lán gàn。

下第题青龙寺僧房

韦庄

千蹄万毂一枝芳,要路无媒果自伤。qiān tí wàn gǔ yī zhī fāng,yào lù wú méi guǒ zì shāng。
题柱未期归蜀国,曳裾何处谒吴王。tí zhù wèi qī guī shǔ guó,yè jū hé chù yè wú wáng。
马嘶春陌金羁闹,鸟睡花林绣羽香。mǎ sī chūn mò jīn jī nào,niǎo shuì huā lín xiù yǔ xiāng。
酒薄恨浓消不得,却将惆怅问支郎。jiǔ báo hèn nóng xiāo bù dé,què jiāng chóu chàng wèn zhī láng。

虢州涧东村居作

韦庄

东南骑马出郊坰,回首寒烟隔郡城。dōng nán qí mǎ chū jiāo jiōng,huí shǒu hán yān gé jùn chéng。
清涧涨时翘鹭喜,绿桑疏处哺牛鸣。qīng jiàn zhǎng shí qiào lù xǐ,lǜ sāng shū chù bǔ niú míng。
儿童见少生于客,奴仆骄多倨似兄。ér tóng jiàn shǎo shēng yú kè,nú pū jiāo duō jù shì xiōng。
试望家田还自适,满畦秋水稻苗平。shì wàng jiā tián hái zì shì,mǎn qí qiū shuǐ dào miáo píng。

尹喜宅

韦庄

荒原秋殿柏萧萧,何代风烟占寂寥。huāng yuán qiū diàn bǎi xiāo xiāo,hé dài fēng yān zhàn jì liáo。
紫气已随仙仗去,白云空向帝乡消。zǐ qì yǐ suí xiān zhàng qù,bái yún kōng xiàng dì xiāng xiāo。
蒙蒙暮雨春鸡唱,漠漠寒芜雪兔跳。méng méng mù yǔ chūn jī chàng,mò mò hán wú xuě tù tiào。
欲问灵踪无处所,十洲空阔阆山遥。yù wèn líng zōng wú chù suǒ,shí zhōu kōng kuò láng shān yáo。

途中望雨怀归

韦庄

满空寒雨漫霏霏,去路云深锁翠微。mǎn kōng hán yǔ màn fēi fēi,qù lù yún shēn suǒ cuì wēi。
牧竖远当烟草立,饥禽闲傍渚田飞。mù shù yuǎn dāng yān cǎo lì,jī qín xián bàng zhǔ tián fēi。
谁家树压红榴折,几处篱悬白菌肥。shuí jiā shù yā hóng liú zhé,jǐ chù lí xuán bái jūn féi。
对此不堪乡外思,荷蓑遥羡钓人归。duì cǐ bù kān xiāng wài sī,hé suō yáo xiàn diào rén guī。

柳谷道中作却寄

韦庄

马前红叶正纷纷,马上离情断杀魂。mǎ qián hóng yè zhèng fēn fēn,mǎ shàng lí qíng duàn shā hún。
晓发独辞残月店,暮程遥宿隔云村。xiǎo fā dú cí cán yuè diàn,mù chéng yáo sù gé yún cūn。
心如岳色留秦地,梦逐河声出禹门。xīn rú yuè sè liú qín dì,mèng zhú hé shēng chū yǔ mén。
莫怪苦吟鞭拂地,有谁倾盖待王孙。mò guài kǔ yín biān fú dì,yǒu shuí qīng gài dài wáng sūn。

灞陵道中作

韦庄

春桥南望水溶溶,一桁晴山倒碧峰。chūn qiáo nán wàng shuǐ róng róng,yī héng qíng shān dào bì fēng。
秦苑落花零露湿,灞陵新酒拨醅浓。qín yuàn luò huā líng lù shī,bà líng xīn jiǔ bō pēi nóng。
青龙夭矫盘双阙,丹凤䙰褷隔九重。qīng lóng yāo jiǎo pán shuāng quē,dān fèng lí shī gé jiǔ zhòng。
万古行人离别地,不堪吟罢夕阳钟。wàn gǔ xíng rén lí bié dì,bù kān yín bà xī yáng zhōng。

秋日早行

韦庄

上马萧萧襟袖凉,路穿禾黍绕宫墙。shàng mǎ xiāo xiāo jīn xiù liáng,lù chuān hé shǔ rào gōng qiáng。
半山残月露华冷,一岸野风莲萼香。bàn shān cán yuè lù huá lěng,yī àn yě fēng lián è xiāng。
烟外驿楼红隐隐,渚边云树暗苍苍。yān wài yì lóu hóng yǐn yǐn,zhǔ biān yún shù àn cāng cāng。
行人自是心如火,兔走乌飞不觉长。xíng rén zì shì xīn rú huǒ,tù zǒu wū fēi bù jué zhǎng。

叹落花

韦庄

一夜霏微露湿烟,晓来和泪丧婵娟。yī yè fēi wēi lù shī yān,xiǎo lái hé lèi sàng chán juān。
不随残雪埋芳草,尽逐香风上舞筵。bù suí cán xuě mái fāng cǎo,jǐn zhú xiāng fēng shàng wǔ yán。
西子去时遗笑靥,谢娥行处落金钿。xī zi qù shí yí xiào yè,xiè é xíng chù luò jīn diàn。
飘红堕白堪惆怅,少别秾华又隔年。piāo hóng duò bái kān chóu chàng,shǎo bié nóng huá yòu gé nián。

宫怨

韦庄

一辞同辇闭昭阳,耿耿寒宵禁漏长。yī cí tóng niǎn bì zhāo yáng,gěng gěng hán xiāo jìn lòu zhǎng。
钗上翠禽应不返,镜中红艳岂重芳。chāi shàng cuì qín yīng bù fǎn,jìng zhōng hóng yàn qǐ zhòng fāng。
萤低夜色栖瑶草,水咽秋声傍粉墙。yíng dī yè sè qī yáo cǎo,shuǐ yàn qiū shēng bàng fěn qiáng。
展转令人思蜀赋,解将惆怅感君王。zhǎn zhuǎn lìng rén sī shǔ fù,jiě jiāng chóu chàng gǎn jūn wáng。

关河道中

韦庄

槐陌蝉声柳市风,驿楼高倚夕阳东。huái mò chán shēng liǔ shì fēng,yì lóu gāo yǐ xī yáng dōng。
往来千里路长在,聚散十年人不同。wǎng lái qiān lǐ lù zhǎng zài,jù sàn shí nián rén bù tóng。
但见时光流似箭,岂知天道曲如弓。dàn jiàn shí guāng liú shì jiàn,qǐ zhī tiān dào qū rú gōng。
平生志业匡尧舜,又拟沧浪学钓翁。píng shēng zhì yè kuāng yáo shùn,yòu nǐ cāng làng xué diào wēng。

题盘豆驿水馆后轩

韦庄

极目晴川展画屏,地从桃塞接蒲城。jí mù qíng chuān zhǎn huà píng,dì cóng táo sāi jiē pú chéng。
滩头鹭占清波立,原上人侵落照耕。tān tóu lù zhàn qīng bō lì,yuán shàng rén qīn luò zhào gēng。
去雁数行天际没,孤云一点净中生。qù yàn shù xíng tiān jì méi,gū yún yī diǎn jìng zhōng shēng。
冯轩尽日不回首,楚水吴山无限情。féng xuān jǐn rì bù huí shǒu,chǔ shuǐ wú shān wú xiàn qíng。