古诗词

与友人会

杨凝

蝉吟槐蕊落,的的是愁端。chán yín huái ruǐ luò,de de shì chóu duān。
病觉离家远,贫知处事难。bìng jué lí jiā yuǎn,pín zhī chù shì nán。
真交无所隐,深语有馀欢。zhēn jiāo wú suǒ yǐn,shēn yǔ yǒu yú huān。
未必闻歌吹,羁心得暂宽。wèi bì wén gē chuī,jī xīn dé zàn kuān。

杨凝

杨凝(?—802)唐代诗人。字懋功,虢州弘农人,杨凭之弟。生年不详,约卒于唐德宗贞元十八年。少孤,受母训。长善文辞,与兄凭、弟凌皆有名。大历中,踵擢进士第,时号“三杨”。凝由协律郎三迁侍御史,为司封员外郎。坐厘正嫡媵封邑,为权幸所忌,徙吏部。稍迁右司郎中。宣武董晋表为判官。亳州刺史缺,晋以凝行州事,增垦田,决淤堰,筑堤防,水患为息。时孟叔度纵横挠军治,凝亦荒于酒。董晋卒,(公元799年)凝走还京师,阖门三年。拜兵部郎中,以痼疾卒。凝著有文集二十卷,《新唐书艺文志》传于世。 杨凝的作品>>

猜您喜欢

下第后蒙侍郎示意指于新先辈宣恩感谢

杨凝

才薄命如此,自嗟兼自疑。cái báo mìng rú cǐ,zì jiē jiān zì yí。
遭逢好交日,黜落至公时。zāo féng hǎo jiāo rì,chù luò zhì gōng shí。
倚玉甘无路,穿杨却未期。yǐ yù gān wú lù,chuān yáng què wèi qī。
更惭君侍坐,问许可言诗。gèng cán jūn shì zuò,wèn xǔ kě yán shī。

感怀题从舅宅

杨凝

郗家庭树下,几度醉春风。xī jiā tíng shù xià,jǐ dù zuì chūn fēng。
今日花还发,当时事不同。jīn rì huā hái fā,dāng shí shì bù tóng。
流言应未息,直道竟难通。liú yán yīng wèi xī,zhí dào jìng nán tōng。
徒遣相思者,悲歌向暮空。tú qiǎn xiāng sī zhě,bēi gē xiàng mù kōng。

送客往鄜州

杨凝

新参将相事营平,锦带骍弓结束轻。xīn cān jiāng xiāng shì yíng píng,jǐn dài xīng gōng jié shù qīng。
晓上关城吟画角,暗驰羌马发支兵。xiǎo shàng guān chéng yín huà jiǎo,àn chí qiāng mǎ fā zhī bīng。
回中地近风常急,鄜畤年多草自生。huí zhōng dì jìn fēng cháng jí,fū zhì nián duō cǎo zì shēng。
近喜扶阳系戎相,从来卫霍笑长缨。jìn xǐ fú yáng xì róng xiāng,cóng lái wèi huò xiào zhǎng yīng。

送客往夏州

杨凝

怜君此去过居延,古塞黄云共渺然。lián jūn cǐ qù guò jū yán,gǔ sāi huáng yún gòng miǎo rán。
沙阔独行寻马迹,路迷遥指戍楼烟。shā kuò dú xíng xún mǎ jì,lù mí yáo zhǐ shù lóu yān。
夜投孤店愁吹笛,朝望行尘避控弦。yè tóu gū diàn chóu chuī dí,cháo wàng xíng chén bì kòng xián。
闻有故交今从骑,何须著论更言钱。wén yǒu gù jiāo jīn cóng qí,hé xū zhù lùn gèng yán qián。

留别

杨凝

玉节随东阁,金闺别旧僚。yù jié suí dōng gé,jīn guī bié jiù liáo。
若为花满寺,跃马上河桥。ruò wèi huā mǎn sì,yuè mǎ shàng hé qiáo。

送客往洞庭

杨凝

九江归路远,万里客舟还。jiǔ jiāng guī lù yuǎn,wàn lǐ kè zhōu hái。
若过巴江水,湘东满碧烟。ruò guò bā jiāng shuǐ,xiāng dōng mǎn bì yān。

别友人

杨凝

倦客惊危路,伤禽绕树枝。juàn kè jīng wēi lù,shāng qín rào shù zhī。
非逢暴公子,不敢涕流离。fēi féng bào gōng zi,bù gǎn tì liú lí。

初渡淮北岸

杨凝

别梦虽难觉,悲魂最易销。bié mèng suī nán jué,bēi hún zuì yì xiāo。
殷勤淮北岸,乡近去家遥。yīn qín huái běi àn,xiāng jìn qù jiā yáo。

咏雨

杨凝

尘浥多人路,泥归足燕家。chén yì duō rén lù,ní guī zú yàn jiā。
可怜缭乱点,湿尽满宫花。kě lián liáo luàn diǎn,shī jǐn mǎn gōng huā。

柳絮

杨凝

河畔多杨柳,追游尽狭斜。hé pàn duō yáng liǔ,zhuī yóu jǐn xiá xié。
春风一回送,乱入莫愁家。chūn fēng yī huí sòng,luàn rù mò chóu jiā。

花枕

杨凝

席上沉香枕,楼中荡子妻。xí shàng chén xiāng zhěn,lóu zhōng dàng zi qī。
那堪一夜里,长湿两行啼。nà kān yī yè lǐ,zhǎng shī liǎng xíng tí。

唐昌观玉蕊花

杨凝

瑶华琼蕊种何年,萧史秦嬴向紫烟。yáo huá qióng ruǐ zhǒng hé nián,xiāo shǐ qín yíng xiàng zǐ yān。
时控彩鸾过旧邸,摘花持献玉皇前。shí kòng cǎi luán guò jiù dǐ,zhāi huā chí xiàn yù huáng qián。

别李协

杨凝

江边日暮不胜愁,送客沾衣江上楼。jiāng biān rì mù bù shèng chóu,sòng kè zhān yī jiāng shàng lóu。
明月峡添明月照,蛾眉峰似两眉愁。míng yuè xiá tiān míng yuè zhào,é méi fēng shì liǎng méi chóu。

初次巴陵

杨凝

西江浪接洞庭波,积水遥连天上河。xī jiāng làng jiē dòng tíng bō,jī shuǐ yáo lián tiān shàng hé。
乡信为凭谁寄去,汀洲燕雁渐来多。xiāng xìn wèi píng shuí jì qù,tīng zhōu yàn yàn jiàn lái duō。

上巳

杨凝

帝京元巳足繁华,细管清弦七贵家。dì jīng yuán sì zú fán huá,xì guǎn qīng xián qī guì jiā。
此日风光谁不共,纷纷皆是掖垣花。cǐ rì fēng guāng shuí bù gòng,fēn fēn jiē shì yē yuán huā。
37123