古诗词

詹碏山居

方干

爱此栖心静,风尘路已赊。ài cǐ qī xīn jìng,fēng chén lù yǐ shē。
十馀茎野竹,一两树山花。shí yú jīng yě zhú,yī liǎng shù shān huā。
绕石开泉细,穿萝引径斜。rào shí kāi quán xì,chuān luó yǐn jìng xié。
无人会幽意,来往在烟霞。wú rén huì yōu yì,lái wǎng zài yān xiá。
方干

方干

方干(809—888)字雄飞,号玄英,睦州青溪(今淳安)人。擅长律诗,清润小巧,且多警句。其诗有的反映社会动乱,同情人民疾苦;有的抒发怀才不遇,求名未遂的感怀。文德元年(888年),方干客死会稽,归葬桐江。门人相与论德,谥曰“玄英先生”,并搜集他的遗诗370余篇,编成《方干诗集》传世。《全唐诗》编有方干诗6卷348篇。宋景佑年间,范仲淹守睦州,绘方干像于严陵祠配享。 方干的作品>>

猜您喜欢

题仙岩瀑布呈陈明府

方干

方知激蹙与喷飞,直恐古今同一时。fāng zhī jī cù yǔ pēn fēi,zhí kǒng gǔ jīn tóng yī shí。
远壑流来多石脉,寒空扑碎作凌澌。yuǎn hè liú lái duō shí mài,hán kōng pū suì zuò líng sī。
谢公岩上冲云去,织女星边落地迟。xiè gōng yán shàng chōng yún qù,zhī nǚ xīng biān luò dì chí。
聚向山前更谁测,深沈见底是澄漪。jù xiàng shān qián gèng shuí cè,shēn shěn jiàn dǐ shì chéng yī。

赠山阴崔明府

方干

用心何况两衙间,退食孜孜亦不闲。yòng xīn hé kuàng liǎng yá jiān,tuì shí zī zī yì bù xián。
压酒晒书犹检点,修琴取药似交关。yā jiǔ shài shū yóu jiǎn diǎn,xiū qín qǔ yào shì jiāo guān。
笙歌入夜舟中月,花木知春县里山。shēng gē rù yè zhōu zhōng yuè,huā mù zhī chūn xiàn lǐ shān。
平叔正堪汤饼试,风流不合问年颜。píng shū zhèng kān tāng bǐng shì,fēng liú bù hé wèn nián yán。

山井

方干

滟滟湿光凌竹树,寥寥清气袭衣襟。yàn yàn shī guāng líng zhú shù,liáo liáo qīng qì xí yī jīn。
不知测穴通潮信,却讶轻涟动镜心。bù zhī cè xué tōng cháo xìn,què yà qīng lián dòng jìng xīn。
夜久即疑星影过,早来犹见石痕深。yè jiǔ jí yí xīng yǐng guò,zǎo lái yóu jiàn shí hén shēn。
辘轳用智终何益,抱瓮遗名亦至今。lù lú yòng zhì zhōng hé yì,bào wèng yí míng yì zhì jīn。

偶作

方干

直为篇章非动众,遂令轩盖不经过。zhí wèi piān zhāng fēi dòng zhòng,suì lìng xuān gài bù jīng guò。
未妨溪上泛渔艇,又为门前张雀罗。wèi fáng xī shàng fàn yú tǐng,yòu wèi mén qián zhāng què luó。
夜学事须凭雪照,朝厨争奈绝烟何。yè xué shì xū píng xuě zhào,cháo chú zhēng nài jué yān hé。
若于岩洞求伦类,今古疏愚似我多。ruò yú yán dòng qiú lún lèi,jīn gǔ shū yú shì wǒ duō。

贼退后赠刘将军

方干

非唯吴起与穰苴,今古推排尽不如。fēi wéi wú qǐ yǔ ráng jū,jīn gǔ tuī pái jǐn bù rú。
白马知无髀上肉,黄巾泣向箭头书。bái mǎ zhī wú bì shàng ròu,huáng jīn qì xiàng jiàn tóu shū。
二年战地成桑茗,千里荒榛作比闾。èr nián zhàn dì chéng sāng míng,qiān lǐ huāng zhēn zuò bǐ lǘ。
功业更多身转贵,伫看幢节引戎车。gōng yè gèng duō shēn zhuǎn guì,zhù kàn chuáng jié yǐn róng chē。

感时三首

方干

不觉年华似箭流,朝看春色暮逢秋。bù jué nián huá shì jiàn liú,cháo kàn chūn sè mù féng qiū。
正嗟新冢垂青草,便见故交梳白头。zhèng jiē xīn zhǒng chuí qīng cǎo,biàn jiàn gù jiāo shū bái tóu。
虽道了然皆是梦,应还达者即无愁。suī dào le rán jiē shì mèng,yīng hái dá zhě jí wú chóu。
破除生死须齐物,谁向穹苍问事由。pò chú shēng sǐ xū qí wù,shuí xiàng qióng cāng wèn shì yóu。

感时三首

方干

日乌往返无休息,朝出扶桑暮却回。rì wū wǎng fǎn wú xiū xī,cháo chū fú sāng mù què huí。
夜雨旋驱残热去,江风吹送早寒来。yè yǔ xuán qū cán rè qù,jiāng fēng chuī sòng zǎo hán lái。
才怜饮处飞花片,又见书边聚雪堆。cái lián yǐn chù fēi huā piàn,yòu jiàn shū biān jù xuě duī。
莫恃少年欺白首,须臾还被老相催。mò shì shǎo nián qī bái shǒu,xū yú hái bèi lǎo xiāng cuī。

感时三首

方干

世途扰扰复憧憧,真恐华夷事亦同。shì tú rǎo rǎo fù chōng chōng,zhēn kǒng huá yí shì yì tóng。
岁月自消寒暑内,荣枯尽在是非中。suì yuè zì xiāo hán shǔ nèi,róng kū jǐn zài shì fēi zhōng。
今朝犹作青襟子,明日还成白首翁。jīn cháo yóu zuò qīng jīn zi,míng rì hái chéng bái shǒu wēng。
堪笑愚夫足纷竞,不知流水去无穷。kān xiào yú fū zú fēn jìng,bù zhī liú shuǐ qù wú qióng。

牡丹

方干

不逢盛暑不冲寒,种子成丛用法难。bù féng shèng shǔ bù chōng hán,zhǒng zi chéng cóng yòng fǎ nán。
醉眼若为抛去得,狂心更拟折来看。zuì yǎn ruò wèi pāo qù dé,kuáng xīn gèng nǐ zhé lái kàn。
凌霜烈火吹无艳,裛露阴霞晒不干。líng shuāng liè huǒ chuī wú yàn,yì lù yīn xiá shài bù gàn。
莫道娇红怕风雨,经时犹自未凋残。mò dào jiāo hóng pà fēng yǔ,jīng shí yóu zì wèi diāo cán。

赠进士章碣

方干

织锦虽云用旧机,抽梭起样更新奇。zhī jǐn suī yún yòng jiù jī,chōu suō qǐ yàng gèng xīn qí。
何如且破望中叶,未可便攀低处枝。hé rú qiě pò wàng zhōng yè,wèi kě biàn pān dī chù zhī。
藉地落花春半后,打窗斜雪夜深时。jí dì luò huā chūn bàn hòu,dǎ chuāng xié xuě yè shēn shí。
此时才子吟应苦,吟苦鬼神知不知。cǐ shí cái zi yín yīng kǔ,yín kǔ guǐ shén zhī bù zhī。

与桐庐郑明府

方干

字人心苦达神明,何止重门夜不扃。zì rén xīn kǔ dá shén míng,hé zhǐ zhòng mén yè bù jiōng。
莫道耕田全种秫,兼闻退食亦逢星。mò dào gēng tián quán zhǒng shú,jiān wén tuì shí yì féng xīng。
映林顾兔停琴望,隔水寒猿驻笔听。yìng lín gù tù tíng qín wàng,gé shuǐ hán yuán zhù bǐ tīng。
却恐南山尽无石,南山有石合为铭。què kǒng nán shān jǐn wú shí,nán shān yǒu shí hé wèi míng。

谢王大夫奏表

方干

非唯言下变荣衰,大海可倾山可移。fēi wéi yán xià biàn róng shuāi,dà hǎi kě qīng shān kě yí。
如剖夜光归暗室,似驱春气入寒枝。rú pōu yè guāng guī àn shì,shì qū chūn qì rù hán zhī。
死灰到底翻腾焰,朽骨随头却长肥。sǐ huī dào dǐ fān téng yàn,xiǔ gǔ suí tóu què zhǎng féi。
便杀微躬复何益,生成恩重报无期。biàn shā wēi gōng fù hé yì,shēng chéng ēn zhòng bào wú qī。

送道人归旧岩

方干

旧岩终副却归期,岩下有人应识师。jiù yán zhōng fù què guī qī,yán xià yǒu rén yīng shí shī。
目睹婴孩成老叟,手栽松柏有枯枝。mù dǔ yīng hái chéng lǎo sǒu,shǒu zāi sōng bǎi yǒu kū zhī。
前山低校无多地,东海浅于初去时。qián shān dī xiào wú duō dì,dōng hǎi qiǎn yú chū qù shí。
若把古今相比类,姓丁仙鹤亦如斯。ruò bǎ gǔ jīn xiāng bǐ lèi,xìng dīng xiān hè yì rú sī。

送钱特卿赴职天台

方干

路入仙溪气象清,垂鞭树石罅中行。lù rù xiān xī qì xiàng qīng,chuí biān shù shí xià zhōng xíng。
雾昏不见西陵岸,风急先闻瀑布声。wù hūn bù jiàn xī líng àn,fēng jí xiān wén pù bù shēng。
山下县寮张乐送,海边津吏棹舟迎。shān xià xiàn liáo zhāng lè sòng,hǎi biān jīn lì zhào zhōu yíng。
诗家弟子无多少,唯只于余别有情。shī jiā dì zi wú duō shǎo,wéi zhǐ yú yú bié yǒu qíng。

题新竹

方干

青苔斸破植贞坚,细碧竿排郁眼鲜。qīng tái zhǔ pò zhí zhēn jiān,xì bì gān pái yù yǎn xiān。
小凤凰声吹嫩叶,短蛟龙尾袅轻烟。xiǎo fèng huáng shēng chuī nèn yè,duǎn jiāo lóng wěi niǎo qīng yān。
节环腻色端匀粉,根拔秋光暗长鞭。jié huán nì sè duān yún fěn,gēn bá qiū guāng àn zhǎng biān。
怪得入门肌骨冷,缀风黏月满庭前。guài dé rù mén jī gǔ lěng,zhuì fēng nián yuè mǎn tíng qián。