古诗词

牡丹

方干

借问庭芳早晚栽,座中疑展画屏开。jiè wèn tíng fāng zǎo wǎn zāi,zuò zhōng yí zhǎn huà píng kāi。
花分浅浅胭脂脸,叶堕殷殷腻粉腮。huā fēn qiǎn qiǎn yān zhī liǎn,yè duò yīn yīn nì fěn sāi。
红砌不须夸芍药,白蘋何用逞重台。hóng qì bù xū kuā sháo yào,bái píng hé yòng chěng zhòng tái。
殷勤为报看花客,莫学游蜂日日来。yīn qín wèi bào kàn huā kè,mò xué yóu fēng rì rì lái。
方干

方干

方干(809—888)字雄飞,号玄英,睦州青溪(今淳安)人。擅长律诗,清润小巧,且多警句。其诗有的反映社会动乱,同情人民疾苦;有的抒发怀才不遇,求名未遂的感怀。文德元年(888年),方干客死会稽,归葬桐江。门人相与论德,谥曰“玄英先生”,并搜集他的遗诗370余篇,编成《方干诗集》传世。《全唐诗》编有方干诗6卷348篇。宋景佑年间,范仲淹守睦州,绘方干像于严陵祠配享。 方干的作品>>

猜您喜欢

东溪言事寄于丹

方干

日月昼夜转,年光难驻留。rì yuè zhòu yè zhuǎn,nián guāng nán zhù liú。
轩窗才过雨,枕簟即知秋。xuān chuāng cái guò yǔ,zhěn diàn jí zhī qiū。
草际鸟行出,溪中虹影收。cǎo jì niǎo xíng chū,xī zhōng hóng yǐng shōu。
唯君壮心在,应笑卧沧洲。wéi jūn zhuàng xīn zài,yīng xiào wò cāng zhōu。

暮发七里滩夜泊严光台下

方干

一瞬即七里,箭驰犹是难。yī shùn jí qī lǐ,jiàn chí yóu shì nán。
樯边走岚翠,枕底失风湍。qiáng biān zǒu lán cuì,zhěn dǐ shī fēng tuān。
但讶猿鸟定,不知霜月寒。dàn yà yuán niǎo dìng,bù zhī shuāng yuè hán。
前贤竟何益,此地误垂竿。qián xián jìng hé yì,cǐ dì wù chuí gān。

处州洞溪

方干

气象四时清,无人画得成。qì xiàng sì shí qīng,wú rén huà dé chéng。
众山寒叠翠,两派绿分声。zhòng shān hán dié cuì,liǎng pài lǜ fēn shēng。
坐月何曾夜,听松不似晴。zuò yuè hé céng yè,tīng sōng bù shì qíng。
混元融结后,便有此溪名。hùn yuán róng jié hòu,biàn yǒu cǐ xī míng。

称心寺中岛

方干

水木深不极,似将星汉连。shuǐ mù shēn bù jí,shì jiāng xīng hàn lián。
中州唯此地,上界别无天。zhōng zhōu wéi cǐ dì,shàng jiè bié wú tiān。
雪折停猿树,花藏浴鹤泉。xuě zhé tíng yuán shù,huā cáng yù hè quán。
师为终老意,日日复年年。shī wèi zhōng lǎo yì,rì rì fù nián nián。

岁晚苦寒

方干

地气寒不畅,严风无定时。dì qì hán bù chàng,yán fēng wú dìng shí。
挑灯青烬少,呵笔尺书迟。tiāo dēng qīng jìn shǎo,hē bǐ chǐ shū chí。
白兔没已久,晨鸡僵未知。bái tù méi yǐ jiǔ,chén jī jiāng wèi zhī。
伫看开圣历,喧煦立为期。zhù kàn kāi shèng lì,xuān xù lì wèi qī。

杜鹃花

方干

未问移栽日,先愁落地时。wèi wèn yí zāi rì,xiān chóu luò dì shí。
疏中从间叶,密处莫烧枝。shū zhōng cóng jiān yè,mì chù mò shāo zhī。
郢客教谁探,胡蜂是自知。yǐng kè jiào shuí tàn,hú fēng shì zì zhī。
周回两三步,常有醉乡期。zhōu huí liǎng sān bù,cháng yǒu zuì xiāng qī。

山中

方干

散拙亦自遂,粗将猿鸟同。sàn zhuō yì zì suì,cū jiāng yuán niǎo tóng。
飞泉高泻月,独树迥含风。fēi quán gāo xiè yuè,dú shù jiǒng hán fēng。
果落盘盂上,云生箧笥中。guǒ luò pán yú shàng,yún shēng qiè sì zhōng。
未甘明圣日,终作钓渔翁。wèi gān míng shèng rì,zhōng zuò diào yú wēng。

路支使小池

方干

儿童戏穿凿,咫尺见津涯。ér tóng xì chuān záo,zhǐ chǐ jiàn jīn yá。
藓岸和纤草,松泉溅浅沙。xiǎn àn hé xiān cǎo,sōng quán jiàn qiǎn shā。
光含半床月,影入一枝花。guāng hán bàn chuáng yuè,yǐng rù yī zhī huā。
到此无醒日,当时有习家。dào cǐ wú xǐng rì,dāng shí yǒu xí jiā。

清源标公

方干

师为众人重,始得众人师。shī wèi zhòng rén zhòng,shǐ dé zhòng rén shī。
年到白头日,行如新戒时。nián dào bái tóu rì,xíng rú xīn jiè shí。
瓶添放鱼涧,窗迥袅猿枝。píng tiān fàng yú jiàn,chuāng jiǒng niǎo yuán zhī。
此地堪终老,迷痴自不知。cǐ dì kān zhōng lǎo,mí chī zì bù zhī。

题雪窦禅师壁

方干

飞泉溅禅石,瓶注亦生苔。fēi quán jiàn chán shí,píng zhù yì shēng tái。
海上山不浅,天边人自来。hǎi shàng shān bù qiǎn,tiān biān rén zì lái。
长年随桧柏,独夜任风雷。zhǎng nián suí guì bǎi,dú yè rèn fēng léi。
猎者闻疏磬,知师入定回。liè zhě wén shū qìng,zhī shī rù dìng huí。

重寄金山寺僧

方干

风涛匝山寺,磬韵达渔船。fēng tāo zā shān sì,qìng yùn dá yú chuán。
此处别师久,远怀无信传。cǐ chù bié shī jiǔ,yuǎn huái wú xìn chuán。
月华妨静烛,鸟语答幽禅。yuè huá fáng jìng zhú,niǎo yǔ dá yōu chán。
已见如如理,灰心应不然。yǐ jiàn rú rú lǐ,huī xīn yīng bù rán。

哭胡圭

方干

才高登上第,孝极殁庐茔。cái gāo dēng shàng dì,xiào jí mò lú yíng。
一命何无定,片言徒有声。yī mìng hé wú dìng,piàn yán tú yǒu shēng。
故园花自发,新冢月初明。gù yuán huā zì fā,xīn zhǒng yuè chū míng。
寂寞重泉里,岂知春物荣。jì mò zhòng quán lǐ,qǐ zhī chūn wù róng。

与清溪赵明府

方干

清规暂趋府,独立与谁亲。qīng guī zàn qū fǔ,dú lì yǔ shuí qīn。
遂性无非酒,求闲却爱贫。suì xìng wú fēi jiǔ,qiú xián què ài pín。
林泉应入梦,印绶莫留人。lín quán yīng rù mèng,yìn shòu mò liú rén。
王事闻多暇,吟来几首新。wáng shì wén duō xiá,yín lái jǐ shǒu xīn。

送剡县陈永秩满归越

方干

俸禄三年后,程途一月间。fèng lù sān nián hòu,chéng tú yī yuè jiān。
舟中非客路,镜里是家山。zhōu zhōng fēi kè lù,jìng lǐ shì jiā shān。
密雪沾行袂,离杯变别颜。mì xuě zhān xíng mèi,lí bēi biàn bié yán。
古人唯贺满,今挈解由还。gǔ rén wéi hè mǎn,jīn qiè jiě yóu hái。

示乡叟

方干

暮齿甘衰谢,逢人惜别离。mù chǐ gān shuāi xiè,féng rén xī bié lí。
青山前代业,老树此身移。qīng shān qián dài yè,lǎo shù cǐ shēn yí。
买药将衣尽,寻方见字迟。mǎi yào jiāng yī jǐn,xún fāng jiàn zì chí。
如何镊残鬓,览镜变成丝。rú hé niè cán bìn,lǎn jìng biàn chéng sī。
2901234567»