古诗词

旅次洋

方干

举目纵然非我有,思量似在故山时。jǔ mù zòng rán fēi wǒ yǒu,sī liàng shì zài gù shān shí。
鹤盘远势投孤屿,蝉曳残声过别枝。hè pán yuǎn shì tóu gū yǔ,chán yè cán shēng guò bié zhī。
凉月照窗欹枕倦,澄泉绕石泛觞迟。liáng yuè zhào chuāng yī zhěn juàn,chéng quán rào shí fàn shāng chí。
青云未得平行去,梦到江南身旅羁。qīng yún wèi dé píng xíng qù,mèng dào jiāng nán shēn lǚ jī。
方干

方干

方干(809—888)字雄飞,号玄英,睦州青溪(今淳安)人。擅长律诗,清润小巧,且多警句。其诗有的反映社会动乱,同情人民疾苦;有的抒发怀才不遇,求名未遂的感怀。文德元年(888年),方干客死会稽,归葬桐江。门人相与论德,谥曰“玄英先生”,并搜集他的遗诗370余篇,编成《方干诗集》传世。《全唐诗》编有方干诗6卷348篇。宋景佑年间,范仲淹守睦州,绘方干像于严陵祠配享。 方干的作品>>

猜您喜欢

赠信州高员外

方干

溪势盘回绕郡流,饶阳春色满溪楼。xī shì pán huí rào jùn liú,ráo yáng chūn sè mǎn xī lóu。
岂唯啼鸟催人醉,更有繁花笑客愁。qǐ wéi tí niǎo cuī rén zuì,gèng yǒu fán huā xiào kè chóu。
蹇拙命中迷直道,仁慈风里驻扁舟。jiǎn zhuō mìng zhōng mí zhí dào,rén cí fēng lǐ zhù biǎn zhōu。
膺门若感深恩去,终杀微躯未足酬。yīng mén ruò gǎn shēn ēn qù,zhōng shā wēi qū wèi zú chóu。

漳州于使君罢郡如之任漳南去上国二十四州使君无非亲故

方干

漳南罢郡如之任,二十四州相次迎。zhāng nán bà jùn rú zhī rèn,èr shí sì zhōu xiāng cì yíng。
泊岸旗幡邮吏拜,连山风雨探人行。pō àn qí fān yóu lì bài,lián shān fēng yǔ tàn rén xíng。
月中倚棹吟渔浦,花底垂鞭醉凤城。yuè zhōng yǐ zhào yín yú pǔ,huā dǐ chuí biān zuì fèng chéng。
圣主此时思共理,又应何处救苍生。shèng zhǔ cǐ shí sī gòng lǐ,yòu yīng hé chù jiù cāng shēng。

送弟子伍秀才赴举

方干

天遣相门延积庆,今同太庙荐嘉宾。tiān qiǎn xiāng mén yán jī qìng,jīn tóng tài miào jiàn jiā bīn。
柳条此日同谁折,桂树明年为尔春。liǔ tiáo cǐ rì tóng shuí zhé,guì shù míng nián wèi ěr chūn。
倚棹寒吟渔浦月,垂鞭醉入凤城尘。yǐ zhào hán yín yú pǔ yuè,chuí biān zuì rù fèng chéng chén。
由来不要文章得,要且文章出众人。yóu lái bù yào wén zhāng dé,yào qiě wén zhāng chū zhòng rén。

贻高谠

方干

都缘相府有宗兄,却恐妨君正路行。dōu yuán xiāng fǔ yǒu zōng xiōng,què kǒng fáng jūn zhèng lù xíng。
石上长松自森秀,雪中孤玉更凝明。shí shàng zhǎng sōng zì sēn xiù,xuě zhōng gū yù gèng níng míng。
西陵晓月中秋色,北固军鼙半夜声。xī líng xiǎo yuè zhōng qiū sè,běi gù jūn pí bàn yè shēng。
幸有清才与洪笔,何愁高节不公卿。xìng yǒu qīng cái yǔ hóng bǐ,hé chóu gāo jié bù gōng qīng。

题长洲陈明府小亭

方干

坐看孤峭却劳神,还是微吟到日曛。zuò kàn gū qiào què láo shén,hái shì wēi yín dào rì xūn。
松鹤认名呼得下,沙蝉飞处听犹闻。sōng hè rèn míng hū dé xià,shā chán fēi chù tīng yóu wén。
夜阑亦似深山月,雨后唯关满屋云。yè lán yì shì shēn shān yuè,yǔ hòu wéi guān mǎn wū yún。
便此逍遥应不易,朱衣红旆未容君。biàn cǐ xiāo yáo yīng bù yì,zhū yī hóng pèi wèi róng jūn。

送朱二十赴涟水

方干

到县却应嫌水阔,离家终是见山疏。dào xiàn què yīng xián shuǐ kuò,lí jiā zhōng shì jiàn shān shū。
笙歌不驻难辞酒,舟楫将行负担书。shēng gē bù zhù nán cí jiǔ,zhōu jí jiāng xíng fù dān shū。
为政必能安楚老,向公犹可钓淮鱼。wèi zhèng bì néng ān chǔ lǎo,xiàng gōng yóu kě diào huái yú。
鸾凰取便多如此,掠地斜飞上太虚。luán huáng qǔ biàn duō rú cǐ,lüè dì xié fēi shàng tài xū。

德政上睦州胡中丞

方干

上德由来合动天,旌旗到日是丰年。shàng dé yóu lái hé dòng tiān,jīng qí dào rì shì fēng nián。
群书已熟无人似,五字研成举世传。qún shū yǐ shú wú rén shì,wǔ zì yán chéng jǔ shì chuán。
莫道政声同宇宙,须知紫气满山川。mò dào zhèng shēng tóng yǔ zhòu,xū zhī zǐ qì mǎn shān chuān。
岂唯里巷皆苏息,犹有恩波及钓船。qǐ wéi lǐ xiàng jiē sū xī,yóu yǒu ēn bō jí diào chuán。

袁明府以家酝寄余余以山梅答赠非唯四韵兼亦双关

方干

封匏寄酒提携远,织笼盛梅答赠迟。fēng páo jì jiǔ tí xié yuǎn,zhī lóng shèng méi dá zèng chí。
九度搅和谁用法,四边窥摘自攀枝。jiǔ dù jiǎo hé shuí yòng fǎ,sì biān kuī zhāi zì pān zhī。
樽罍泛蚁堪尝日,童稚驱禽欲熟时。zūn léi fàn yǐ kān cháng rì,tóng zhì qū qín yù shú shí。
毕卓醉狂潘氏少,倾来掷去恰相宜。bì zhuó zuì kuáng pān shì shǎo,qīng lái zhì qù qià xiāng yí。

上杭州姚郎中

方干

能除疾瘼似良医,一郡乡风当日移。néng chú jí mò shì liáng yī,yī jùn xiāng fēng dāng rì yí。
身贵久离行药伴,才高独作后人师。shēn guì jiǔ lí xíng yào bàn,cái gāo dú zuò hòu rén shī。
春游下马皆成宴,吏散看山即有诗。chūn yóu xià mǎ jiē chéng yàn,lì sàn kàn shān jí yǒu shī。
借问公方与文道,而今中夏更传谁。jiè wèn gōng fāng yǔ wén dào,ér jīn zhōng xià gèng chuán shuí。

送叶秀才赴举兼呈吕

方干

君辞旧里一年期,艺至心身亦自知。jūn cí jiù lǐ yī nián qī,yì zhì xīn shēn yì zì zhī。
尊尽离人看北斗,月寒惊鹊绕南枝。zūn jǐn lí rén kàn běi dòu,yuè hán jīng què rào nán zhī。
书回册市砧应绝,棹出村潭菊未衰。shū huí cè shì zhēn yīng jué,zhào chū cūn tán jú wèi shuāi。
与尔相逢终不远,昨闻秘监在台墀。yǔ ěr xiāng féng zhōng bù yuǎn,zuó wén mì jiān zài tái chí。

自缙云赴郡溪流百里轻棹一发曾不崇朝叙事四韵寄献段郎中

方干

激箭溪湍势莫凭,飘然一叶若为乘。jī jiàn xī tuān shì mò píng,piāo rán yī yè ruò wèi chéng。
仰瞻青壁开天罅,斗转寒湾避石棱。yǎng zhān qīng bì kāi tiān xià,dòu zhuǎn hán wān bì shí léng。
巢鸟夜惊离岛树,啼猿昼怯下岩藤。cháo niǎo yè jīng lí dǎo shù,tí yuán zhòu qiè xià yán téng。
此中明日寻知己,恐似龙门不易登。cǐ zhōng míng rì xún zhī jǐ,kǒng shì lóng mén bù yì dēng。

胡中丞早梅

方干

不独闲花不共时,一株寒艳尚参差。bù dú xián huā bù gòng shí,yī zhū hán yàn shàng cān chà。
凌晨未喷含霜朵,应候先开亚水枝。líng chén wèi pēn hán shuāng duǒ,yīng hòu xiān kāi yà shuǐ zhī。
芬郁合将兰并茂,凝明应与雪相宜。fēn yù hé jiāng lán bìng mào,níng míng yīng yǔ xuě xiāng yí。
谢公吟赏愁飘落,可得更拈长笛吹。xiè gōng yín shǎng chóu piāo luò,kě dé gèng niān zhǎng dí chuī。

牡丹

方干

借问庭芳早晚栽,座中疑展画屏开。jiè wèn tíng fāng zǎo wǎn zāi,zuò zhōng yí zhǎn huà píng kāi。
花分浅浅胭脂脸,叶堕殷殷腻粉腮。huā fēn qiǎn qiǎn yān zhī liǎn,yè duò yīn yīn nì fěn sāi。
红砌不须夸芍药,白蘋何用逞重台。hóng qì bù xū kuā sháo yào,bái píng hé yòng chěng zhòng tái。
殷勤为报看花客,莫学游蜂日日来。yīn qín wèi bào kàn huā kè,mò xué yóu fēng rì rì lái。

观项信水墨

方干

险峭虽从笔下成,精能皆自意中生。xiǎn qiào suī cóng bǐ xià chéng,jīng néng jiē zì yì zhōng shēng。
倚云孤桧知无朽,挂壁高泉似有声。yǐ yún gū guì zhī wú xiǔ,guà bì gāo quán shì yǒu shēng。
转扇惊波连岸动,回灯落日向山明。zhuǎn shàn jīng bō lián àn dòng,huí dēng luò rì xiàng shān míng。
小年师祖过今祖,异域应传项信名。xiǎo nián shī zǔ guò jīn zǔ,yì yù yīng chuán xiàng xìn míng。

书桃花坞周处士壁

方干

醉吟雪月思深苦,思苦神劳华发生。zuì yín xuě yuè sī shēn kǔ,sī kǔ shén láo huá fā shēng。
自学古贤修静节,唯应野鹤识高情。zì xué gǔ xián xiū jìng jié,wéi yīng yě hè shí gāo qíng。
细泉出石飞难尽,孤烛和云湿不明。xì quán chū shí fēi nán jǐn,gū zhú hé yún shī bù míng。
何事懒于嵇叔夜,更无书札答公卿。hé shì lǎn yú jī shū yè,gèng wú shū zhá dá gōng qīng。