古诗词

走笔谢孟谏议寄新茶

卢仝

日高丈五睡正浓,军将打门惊周公。rì gāo zhàng wǔ shuì zhèng nóng,jūn jiāng dǎ mén jīng zhōu gōng。
口云谏议送书信,白绢斜封三道印。kǒu yún jiàn yì sòng shū xìn,bái juàn xié fēng sān dào yìn。
开缄宛见谏议面,手阅月团三百片。kāi jiān wǎn jiàn jiàn yì miàn,shǒu yuè yuè tuán sān bǎi piàn。
闻道新年入山里,蛰虫惊动春风起。wén dào xīn nián rù shān lǐ,zhé chóng jīng dòng chūn fēng qǐ。
天子须尝阳羡茶,百草不敢先开花。tiān zi xū cháng yáng xiàn chá,bǎi cǎo bù gǎn xiān kāi huā。
仁风暗结珠琲瓃,先春抽出黄金芽。rén fēng àn jié zhū bèi léi,xiān chūn chōu chū huáng jīn yá。
摘鲜焙芳旋封裹,至精至好且不奢。zhāi xiān bèi fāng xuán fēng guǒ,zhì jīng zhì hǎo qiě bù shē。
至尊之馀合王公,何事便到山人家。zhì zūn zhī yú hé wáng gōng,hé shì biàn dào shān rén jiā。
柴门反关无俗客,纱帽笼头自煎吃。chái mén fǎn guān wú sú kè,shā mào lóng tóu zì jiān chī。
碧云引风吹不断,白花浮光凝碗面。bì yún yǐn fēng chuī bù duàn,bái huā fú guāng níng wǎn miàn。
一碗喉吻润,两碗破孤闷。yī wǎn hóu wěn rùn,liǎng wǎn pò gū mèn。
三碗搜枯肠,唯有文字五千卷。sān wǎn sōu kū cháng,wéi yǒu wén zì wǔ qiān juǎn。
四碗发轻汗,平生不平事,尽向毛孔散。sì wǎn fā qīng hàn,píng shēng bù píng shì,jǐn xiàng máo kǒng sàn。
五碗肌骨清,六碗通仙灵。wǔ wǎn jī gǔ qīng,liù wǎn tōng xiān líng。
七碗吃不得也,唯觉两腋习习清风生。qī wǎn chī bù dé yě,wéi jué liǎng yè xí xí qīng fēng shēng。
蓬莱山,在何处?péng lái shān,zài hé chù?
玉川子,乘此清风欲归去。yù chuān zi,chéng cǐ qīng fēng yù guī qù。
山上群仙司下土,地位清高隔风雨。shān shàng qún xiān sī xià tǔ,dì wèi qīng gāo gé fēng yǔ。
安得知百万亿苍生命,ān dé zhī bǎi wàn yì cāng shēng mìng,
堕在巅崖受辛苦!duò zài diān yá shòu xīn kǔ!
便为谏议问苍生,到头还得苏息否?biàn wèi jiàn yì wèn cāng shēng,dào tóu hái dé sū xī fǒu?
卢仝

卢仝

卢仝tóng〈形〉(约795-835) 唐代诗人,汉族,“初唐四杰”之一卢照邻的嫡系子孙。祖籍范阳(今河北省涿州市),生于河南济源市武山镇(今思礼村),早年隐少室山,自号玉川子。他刻苦读书,博览经史,工诗精文,不愿仕进。后迁居洛阳。家境贫困,仅破屋数间。但他刻苦读书,家中图书满架。仝性格狷介,颇类孟郊;但其狷介之性中更有一种雄豪之气,又近似韩愈。是韩孟诗派重要人物之一。 卢仝的作品>>

猜您喜欢

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

竹弟虽让客,不敢当客恩。zhú dì suī ràng kè,bù gǎn dāng kè ēn。
自惭埋没久,满面苍苔痕。zì cán mái méi jiǔ,mǎn miàn cāng tái hén。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

石报孤竹君,此客甚高调。shí bào gū zhú jūn,cǐ kè shén gāo diào。
共我相共痴,不怕主人天下笑。gòng wǒ xiāng gòng chī,bù pà zhǔ rén tiān xià xiào。
我非蛱蝶儿,我非桃李枝。wǒ fēi jiá dié ér,wǒ fēi táo lǐ zhī。
不要儿女扑,不要春风吹。bù yào ér nǚ pū,bù yào chūn fēng chuī。
苔藓印我面,雨露皴我皮。tái xiǎn yìn wǒ miàn,yǔ lù cūn wǒ pí。
此故不嫌我,突兀蒙相知。cǐ gù bù xián wǒ,tū wù méng xiāng zhī。
此客即西归,我心徒依依。cǐ kè jí xī guī,wǒ xīn tú yī yī。
我欲随客去,累重不解飞。wǒ yù suí kè qù,lèi zhòng bù jiě fēi。
知弟虚心亦待客,此客何以共报之。zhī dì xū xīn yì dài kè,cǐ kè hé yǐ gòng bào zhī。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

我本泰山阿,避地到南国。wǒ běn tài shān ā,bì dì dào nán guó。
主人欲移家,我亦要归北。zhǔ rén yù yí jiā,wǒ yì yào guī běi。
上客幸先归,愿托归飞翼。shàng kè xìng xiān guī,yuàn tuō guī fēi yì。
唯将翛翛风,累路报恩德。wéi jiāng xiāo xiāo fēng,lèi lù bào ēn dé。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

扬州驳杂地,不辨龙?蜴。yáng zhōu bó zá dì,bù biàn lóng xī yì。
客身正乾枯,行处无膏泽。kè shēn zhèng qián kū,xíng chù wú gāo zé。
太山道不远,相庇实无力。tài shān dào bù yuǎn,xiāng bì shí wú lì。
君若随我行,必有煎茶厄。jūn ruò suí wǒ xíng,bì yǒu jiān chá è。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

启母是诸母,三十六峰是诸父。qǐ mǔ shì zhū mǔ,sān shí liù fēng shì zhū fù。
知君家近父母家,小人安得不怀土。zhī jūn jiā jìn fù mǔ jiā,xiǎo rén ān dé bù huái tǔ。
怜君与我金石交,君归可得共载否。lián jūn yǔ wǒ jīn shí jiāo,jūn guī kě dé gòng zài fǒu。
小人无以报君恩,使君池亭风月古。xiǎo rén wú yǐ bào jūn ēn,shǐ jūn chí tíng fēng yuè gǔ。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

我有水竹庄,甚近嵩之巅。wǒ yǒu shuǐ zhú zhuāng,shén jìn sōng zhī diān。
是君归休处,可以终天年。shì jūn guī xiū chù,kě yǐ zhōng tiān nián。
虽有提携劳,不忧粮食钱。suī yǒu tí xié láo,bù yōu liáng shí qián。
但恐主人心,疑我相钓竿。dàn kǒng zhǔ rén xīn,yí wǒ xiāng diào gān。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

主人若知我,应喜我结得君。zhǔ rén ruò zhī wǒ,yīng xǐ wǒ jié dé jūn。
主人不知我,我住何求于主人。zhǔ rén bù zhī wǒ,wǒ zhù hé qiú yú zhǔ rén。
我在天地间,自是一片物。wǒ zài tiān dì jiān,zì shì yī piàn wù。
可得杠压我,使我头不出。kě dé gāng yā wǒ,shǐ wǒ tóu bù chū。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

石公说道理,句句出凡格。shí gōng shuō dào lǐ,jù jù chū fán gé。
相知贵知心,岂恨主为客。xiāng zhī guì zhī xīn,qǐ hèn zhǔ wèi kè。
过须归去来,旦晚上无厄。guò xū guī qù lái,dàn wǎn shàng wú è。
主人诚贤人,多应不相责。zhǔ rén chéng xián rén,duō yīng bù xiāng zé。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

我生天地间,颇是往还数。wǒ shēng tiān dì jiān,pǒ shì wǎng hái shù。
已效炊爨劳,我亦不愿住。yǐ xiào chuī cuàn láo,wǒ yì bù yuàn zhù。
君有造化力,在君一降顾。jūn yǒu zào huà lì,zài jūn yī jiàng gù。
我愿拔黄泉,轻举随君去。wǒ yuàn bá huáng quán,qīng jǔ suí jūn qù。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

改邑不改井,此是井卦辞。gǎi yì bù gǎi jǐng,cǐ shì jǐng guà cí。
井公莫怪惊,说我成憨痴。jǐng gōng mò guài jīng,shuō wǒ chéng hān chī。
我纵有神力,争敢将公归。wǒ zòng yǒu shén lì,zhēng gǎn jiāng gōng guī。
扬州恶百姓,疑我卷地皮。yáng zhōu è bǎi xìng,yí wǒ juǎn dì pí。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

嵩山未必怜兰兰,兰兰已受郎君恩。sōng shān wèi bì lián lán lán,lán lán yǐ shòu láng jūn ēn。
不须刷帚跳踪走,只拟兰浪出其门。bù xū shuā zhǒu tiào zōng zǒu,zhǐ nǐ lán làng chū qí mén。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

粉末为四体,春风为生涯。fěn mò wèi sì tǐ,chūn fēng wèi shēng yá。
愿得纷飞去,与君为眼花。yuàn dé fēn fēi qù,yǔ jūn wèi yǎn huā。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

君是轻薄子,莫窥君子肠。jūn shì qīng báo zi,mò kuī jūn zi cháng。
且须看雀儿,雀儿衔尔将。qiě xū kàn què ér,què ér xián ěr jiāng。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

凡有水竹处,我曹长先行。fán yǒu shuǐ zhú chù,wǒ cáo zhǎng xiān xíng。
愿君借我一勺水,与君昼夜歌德声。yuàn jūn jiè wǒ yī sháo shuǐ,yǔ jūn zhòu yè gē dé shēng。

萧宅二三子赠答诗二十首其二石让竹

卢仝

虾䗫䗫,叩头莫语人闻声,扬州虾蚬忽得便。xiā má má,kòu tóu mò yǔ rén wén shēng,yáng zhōu xiā xiǎn hū dé biàn。
腥臊臭秽逐我行,我身化作青泥坑。xīng sāo chòu huì zhú wǒ xíng,wǒ shēn huà zuò qīng ní kēng。
76123456