古诗词

初度岭过韶州灵鹫广果二寺其寺院相接故同诗一首

刘希夷

五岭分鸢徼,三天峙鹫峰。wǔ lǐng fēn yuān jiǎo,sān tiān zhì jiù fēng。
法堂因嶂起,香阁与岩重。fǎ táng yīn zhàng qǐ,xiāng gé yǔ yán zhòng。
寒水千寻壑,禅林万丈松。hán shuǐ qiān xún hè,chán lín wàn zhàng sōng。
日将轻影殿,风闲响传钟。rì jiāng qīng yǐng diàn,fēng xián xiǎng chuán zhōng。
佛帐珠幡绕,经函宝印封。fú zhàng zhū fān rào,jīng hán bǎo yìn fēng。
野鸣初化鹤,岸上欲降龙。yě míng chū huà hè,àn shàng yù jiàng lóng。
北牖泉埃散,南阶石癣浓。běi yǒu quán āi sàn,nán jiē shí xuǎn nóng。
净花山木槿,真蒂水芙蓉。jìng huā shān mù jǐn,zhēn dì shuǐ fú róng。
古塔留奇制,残碑纪胜踪。gǔ tǎ liú qí zhì,cán bēi jì shèng zōng。
一音三界路,十善百灵恭。yī yīn sān jiè lù,shí shàn bǎi líng gōng。
流窜同飘萚,登临暂杖筇。liú cuàn tóng piāo tuò,dēng lín zàn zhàng qióng。
摄衣趋福地,跪膝对真容。shè yī qū fú dì,guì xī duì zhēn róng。
忽似毗耶偈,还如舍卫逢。hū shì pí yé jì,hái rú shě wèi féng。
宿心常恳恳,尔日更颙颙。sù xīn cháng kěn kěn,ěr rì gèng yóng yóng。
苦业暥前际,危光迫下舂。kǔ yè yàn qián jì,wēi guāng pò xià chōng。
已知空假色,犹念吉除凶。yǐ zhī kōng jiǎ sè,yóu niàn jí chú xiōng。
覆护如无爽,归飞庶可从。fù hù rú wú shuǎng,guī fēi shù kě cóng。

刘希夷

刘希夷 (约651-?) 唐诗人。 一名庭芝,字延之(一作庭芝),汉族,汝州(今河南省汝州市)人。 上元进士,善弹琵琶。其诗以歌行见长,多写闺情,辞意柔婉华丽,且多感伤情调。《代悲白头吟》有“年年岁岁花相似,岁岁年年人不同”句,相传其舅宋之问欲据为已有,希夷不允,之问竟遣人用土囊将他压死。延之少有文华,落魄不拘常格,后为人所害,死时年未三十。原有集,已失传。 刘希夷的作品>>

猜您喜欢

江南曲八首

刘希夷

君为陇西客,妾遇江南春。jūn wèi lǒng xī kè,qiè yù jiāng nán chūn。
朝游含灵果,夕采弄风蘋。cháo yóu hán líng guǒ,xī cǎi nòng fēng píng。
果气时不歇,蘋花日自新。guǒ qì shí bù xiē,píng huā rì zì xīn。
以此江南物,持赠陇西人。yǐ cǐ jiāng nán wù,chí zèng lǒng xī rén。
空盈万里怀,欲赠竟无因。kōng yíng wàn lǐ huái,yù zèng jìng wú yīn。

江南曲八首

刘希夷

皓如楚江月,霭若吴岫云。hào rú chǔ jiāng yuè,ǎi ruò wú xiù yún。
波中自皎镜,山上亦氛氲。bō zhōng zì jiǎo jìng,shān shàng yì fēn yūn。
明月留照妾,轻云持赠君。míng yuè liú zhào qiè,qīng yún chí zèng jūn。
山川各离散,光气乃殊分。shān chuān gè lí sàn,guāng qì nǎi shū fēn。
天涯一为别,江北自相闻。tiān yá yī wèi bié,jiāng běi zì xiāng wén。

江南曲八首

刘希夷

舣舟乘潮去,风帆振早凉。yǐ zhōu chéng cháo qù,fēng fān zhèn zǎo liáng。
潮平见楚甸,天际望维扬。cháo píng jiàn chǔ diān,tiān jì wàng wéi yáng。
洄溯经千里,烟波接两乡。huí sù jīng qiān lǐ,yān bō jiē liǎng xiāng。
云明江屿出,日照海流长。yún míng jiāng yǔ chū,rì zhào hǎi liú zhǎng。
此中逢岁晏,浦树落花芳。cǐ zhōng féng suì yàn,pǔ shù luò huā fāng。

江南曲八首

刘希夷

暮春三月晴,维扬吴楚城。mù chūn sān yuè qíng,wéi yáng wú chǔ chéng。
城临大江汜,回映洞浦清。chéng lín dà jiāng sì,huí yìng dòng pǔ qīng。
晴云曲金阁,珠楼碧烟里。qíng yún qū jīn gé,zhū lóu bì yān lǐ。
月明芳树群鸟飞,风过长林杂花起。yuè míng fāng shù qún niǎo fēi,fēng guò zhǎng lín zá huā qǐ。
可怜离别谁家子,于此一至情何已。kě lián lí bié shuí jiā zi,yú cǐ yī zhì qíng hé yǐ。

江南曲八首

刘希夷

北堂红草盛䒠茸,南湖碧水照芙蓉。běi táng hóng cǎo shèng fēng rōng,nán hú bì shuǐ zhào fú róng。
朝游暮起金花尽,渐觉罗裳珠露浓。cháo yóu mù qǐ jīn huā jǐn,jiàn jué luó shang zhū lù nóng。
自惜妍华三五岁,已叹关山千万重。zì xī yán huá sān wǔ suì,yǐ tàn guān shān qiān wàn zhòng。
人情一去无还日,欲赠怀芳怨不逢。rén qíng yī qù wú hái rì,yù zèng huái fāng yuàn bù féng。

江南曲八首

刘希夷

忆昔江南年盛时,平生怨在长洲曲。yì xī jiāng nán nián shèng shí,píng shēng yuàn zài zhǎng zhōu qū。
冠盖星繁湘水上,冲风摽落洞庭渌。guān gài xīng fán xiāng shuǐ shàng,chōng fēng biāo luò dòng tíng lù。
落花舞袖红纷纷,朝霞高阁洗晴云。luò huā wǔ xiù hóng fēn fēn,cháo xiá gāo gé xǐ qíng yún。
谁言此处婵娟子,珠玉为心以奉君。shuí yán cǐ chù chán juān zi,zhū yù wèi xīn yǐ fèng jūn。

相和歌辞从军行

刘希夷

秋来风瑟瑟,群马胡行疾。qiū lái fēng sè sè,qún mǎ hú xíng jí。
严城昼不开,伏兵暗相失。yán chéng zhòu bù kāi,fú bīng àn xiāng shī。
天子庙堂拜,将军玉门出。tiān zi miào táng bài,jiāng jūn yù mén chū。
纷纷伊洛间,戎马数千匹。fēn fēn yī luò jiān,róng mǎ shù qiān pǐ。
军门压黄河,兵气冲白日。jūn mén yā huáng hé,bīng qì chōng bái rì。
平生怀伏剑,忼慨既投笔。píng shēng huái fú jiàn,kāng kǎi jì tóu bǐ。
南登汉月孤,北走燕云密。nán dēng hàn yuè gū,běi zǒu yàn yún mì。
近取韩彭计,早知孙吴术。jìn qǔ hán péng jì,zǎo zhī sūn wú shù。
丈夫清万里,谁能扫一室。zhàng fū qīng wàn lǐ,shuí néng sǎo yī shì。

公子行

刘希夷

天津桥下阳春水,天津桥上繁华子。tiān jīn qiáo xià yáng chūn shuǐ,tiān jīn qiáo shàng fán huá zi。
马声回合青云外,人影动摇绿波里。mǎ shēng huí hé qīng yún wài,rén yǐng dòng yáo lǜ bō lǐ。
绿波荡漾玉为砂,青云离披锦作霞。lǜ bō dàng yàng yù wèi shā,qīng yún lí pī jǐn zuò xiá。
可怜杨柳伤心树,可怜桃李断肠花。kě lián yáng liǔ shāng xīn shù,kě lián táo lǐ duàn cháng huā。
此日遨游邀美女,此时歌舞入娼家。cǐ rì áo yóu yāo měi nǚ,cǐ shí gē wǔ rù chāng jiā。
娼家美女郁金香,飞来飞去公子傍。chāng jiā měi nǚ yù jīn xiāng,fēi lái fēi qù gōng zi bàng。
的的珠帘白日映,娥娥玉颜红粉妆。de de zhū lián bái rì yìng,é é yù yán hóng fěn zhuāng。
花际徘徊双蛱蝶,池边顾步两鸳鸯。huā jì pái huái shuāng jiá dié,chí biān gù bù liǎng yuān yāng。
倾国倾城汉武帝,为云为雨楚襄王。qīng guó qīng chéng hàn wǔ dì,wèi yún wèi yǔ chǔ xiāng wáng。
古来容光人所羡,况复今日遥相见。gǔ lái róng guāng rén suǒ xiàn,kuàng fù jīn rì yáo xiāng jiàn。
愿作轻罗著细腰,愿为明镜分娇面。yuàn zuò qīng luó zhù xì yāo,yuàn wèi míng jìng fēn jiāo miàn。
与君相向转相亲,与君双栖共一身。yǔ jūn xiāng xiàng zhuǎn xiāng qīn,yǔ jūn shuāng qī gòng yī shēn。
愿作贞松千岁古,谁论芳槿一朝新。yuàn zuò zhēn sōng qiān suì gǔ,shuí lùn fāng jǐn yī cháo xīn。
百年同谢西山日,千秋万古北邙尘。bǎi nián tóng xiè xī shān rì,qiān qiū wàn gǔ běi máng chén。
38123