古诗词

北邙篇

刘希夷

南桥昏晓人万万,北邙新故冢千千。nán qiáo hūn xiǎo rén wàn wàn,běi máng xīn gù zhǒng qiān qiān。
自为骄奢彼都邑,何图零落此山颠。zì wèi jiāo shē bǐ dōu yì,hé tú líng luò cǐ shān diān。
不知虚魄寻归路,但见僵尸委墓田。bù zhī xū pò xún guī lù,dàn jiàn jiāng shī wěi mù tián。
青松乐饮无容色,白骨生苔有岁年。qīng sōng lè yǐn wú róng sè,bái gǔ shēng tái yǒu suì nián。
地久青松摧为薪,天长白骨化为尘。dì jiǔ qīng sōng cuī wèi xīn,tiān zhǎng bái gǔ huà wèi chén。
碧山明月徒自晓,黄居闇室不知晨。bì shān míng yuè tú zì xiǎo,huáng jū àn shì bù zhī chén。
汉家城郭帝王州,晋国衣冠车马流。hàn jiā chéng guō dì wáng zhōu,jìn guó yī guān chē mǎ liú。
金谷青春珠绮舞,铜阶碧树玉人游。jīn gǔ qīng chūn zhū qǐ wǔ,tóng jiē bì shù yù rén yóu。
云起清盈骄画阁,水堂明迥弄仙舟。yún qǐ qīng yíng jiāo huà gé,shuǐ táng míng jiǒng nòng xiān zhōu。
始忆断歌催一代,俄悲长夜历千秋。shǐ yì duàn gē cuī yī dài,é bēi zhǎng yè lì qiān qiū。
秋枫至兮冬雪明,春两息兮夏云生。qiū fēng zhì xī dōng xuě míng,chūn liǎng xī xī xià yún shēng。
墨池沙枯通草蔓,妆楼瓦尽向林倾。mò chí shā kū tōng cǎo màn,zhuāng lóu wǎ jǐn xiàng lín qīng。
古箧重书宜笔迹,路台鹤胃若弦声。gǔ qiè zhòng shū yí bǐ jì,lù tái hè wèi ruò xián shēng。
不信草经延暮齿,惟求青史列虚名。bù xìn cǎo jīng yán mù chǐ,wéi qiú qīng shǐ liè xū míng。
呜呼哀哉洛阳道,相思相望蓬莱岛。wū hū āi zāi luò yáng dào,xiāng sī xiāng wàng péng lái dǎo。
玉颜晖晖并是春,人发青青未尝老。yù yán huī huī bìng shì chūn,rén fā qīng qīng wèi cháng lǎo。
星帘卷兮月窗开,镜花摇兮山树回。xīng lián juǎn xī yuè chuāng kāi,jìng huā yáo xī shān shù huí。
仙衣窈窕风吹去,雨盖霏微舞绕来。xiān yī yǎo tiǎo fēng chuī qù,yǔ gài fēi wēi wǔ rào lái。
与君携手三山顶,如何冥寞九泉台。yǔ jūn xié shǒu sān shān dǐng,rú hé míng mò jiǔ quán tái。

刘希夷

刘希夷 (约651-?) 唐诗人。 一名庭芝,字延之(一作庭芝),汉族,汝州(今河南省汝州市)人。 上元进士,善弹琵琶。其诗以歌行见长,多写闺情,辞意柔婉华丽,且多感伤情调。《代悲白头吟》有“年年岁岁花相似,岁岁年年人不同”句,相传其舅宋之问欲据为已有,希夷不允,之问竟遣人用土囊将他压死。延之少有文华,落魄不拘常格,后为人所害,死时年未三十。原有集,已失传。 刘希夷的作品>>

猜您喜欢

孤松篇

刘希夷

蚕月桑叶青,莺时柳花白。cán yuè sāng yè qīng,yīng shí liǔ huā bái。
澹艳烟雨姿,敷芬阳春陌。dàn yàn yān yǔ zī,fū fēn yáng chūn mò。
如何秋风起,零落从此始。rú hé qiū fēng qǐ,líng luò cóng cǐ shǐ。
独有南涧松,不叹东流水。dú yǒu nán jiàn sōng,bù tàn dōng liú shuǐ。
玄阴天地冥,皓雪朝夜零。xuán yīn tiān dì míng,hào xuě cháo yè líng。
岂不罹寒暑,为君留青青。qǐ bù lí hán shǔ,wèi jūn liú qīng qīng。
青青好颜色,落落任孤直。qīng qīng hǎo yán sè,luò luò rèn gū zhí。
群树遥相望,众草不敢逼。qún shù yáo xiāng wàng,zhòng cǎo bù gǎn bī。
灵龟卜真隐,仙鸟宜栖息。líng guī bo zhēn yǐn,xiān niǎo yí qī xī。
耻受秦帝封,愿言唐侯食。chǐ shòu qín dì fēng,yuàn yán táng hóu shí。
寒山夜月明,山冷气清清。hán shān yè yuè míng,shān lěng qì qīng qīng。
凄兮归凤集,吹之作琴声。qī xī guī fèng jí,chuī zhī zuò qín shēng。
松子卧仙岑,寂听疑野心。sōng zi wò xiān cén,jì tīng yí yě xīn。
清泠有真曲,樵采无知音。qīng líng yǒu zhēn qū,qiáo cǎi wú zhī yīn。
美人何时来?幽径委绿苔。měi rén hé shí lái?yōu jìng wěi lǜ tái。
吁嗟深涧底,弃捐广厦材。xū jiē shēn jiàn dǐ,qì juān guǎng shà cái。

嵩岳闻笙

刘希夷

月出嵩山东,月明山益空。yuè chū sōng shān dōng,yuè míng shān yì kōng。
山人爱清景,散发卧秋风。shān rén ài qīng jǐng,sàn fā wò qiū fēng。
风止夜何清,独夜草虫鸣。fēng zhǐ yè hé qīng,dú yè cǎo chóng míng。
仙人不可见,乘月近吹笙。xiān rén bù kě jiàn,chéng yuè jìn chuī shēng。
绛唇吸灵气,玉指调真声。jiàng chún xī líng qì,yù zhǐ diào zhēn shēng。
真声是何曲,三山鸾鹤情。zhēn shēng shì hé qū,sān shān luán hè qíng。
昔去落尘俗,愿言闻此曲。xī qù luò chén sú,yuàn yán wén cǐ qū。
今来卧嵩岑,何幸承幽音。jīn lái wò sōng cén,hé xìng chéng yōu yīn。
神仙乐吾事,笙歌铭夙心。shén xiān lè wú shì,shēng gē míng sù xīn。

秋日题汝

刘希夷

独坐秋阴生,悲来从所适。dú zuò qiū yīn shēng,bēi lái cóng suǒ shì。
行见汝阳潭,飞萝蒙水石。xíng jiàn rǔ yáng tán,fēi luó méng shuǐ shí。
悬瓢木叶上,风吹何历历。xuán piáo mù yè shàng,fēng chuī hé lì lì。
幽人不耐烦,振衣步闲寂。yōu rén bù nài fán,zhèn yī bù xián jì。
回流清见底,金沙覆银砾。huí liú qīng jiàn dǐ,jīn shā fù yín lì。
错落非一文,空胧几千尺。cuò luò fēi yī wén,kōng lóng jǐ qiān chǐ。
鱼鳞可怜紫,鸭毛自然碧。yú lín kě lián zǐ,yā máo zì rán bì。
吟咏秋水篇,渺然忘损益。yín yǒng qiū shuǐ piān,miǎo rán wàng sǔn yì。
秋水随形影,清浊混心迹。qiū shuǐ suí xíng yǐng,qīng zhuó hùn xīn jì。
岁暮归去来,东山余宿昔。suì mù guī qù lái,dōng shān yú sù xī。

采桑

刘希夷

杨柳送行人,青青西入秦。yáng liǔ sòng xíng rén,qīng qīng xī rù qín。
谁家采桑女,楼上不胜春。shuí jiā cǎi sāng nǚ,lóu shàng bù shèng chūn。
盈盈灞水曲,步步春芳绿。yíng yíng bà shuǐ qū,bù bù chūn fāng lǜ。
红脸耀明珠,绛唇含白玉。hóng liǎn yào míng zhū,jiàng chún hán bái yù。
回首渭桥东,遥怜春色同。huí shǒu wèi qiáo dōng,yáo lián chūn sè tóng。
青丝娇落日,缃绮弄春风。qīng sī jiāo luò rì,xiāng qǐ nòng chūn fēng。
携笼长叹息,逶迟恋春色。xié lóng zhǎng tàn xī,wēi chí liàn chūn sè。
看花若有情,倚树疑无力。kàn huā ruò yǒu qíng,yǐ shù yí wú lì。
薄暮思悠悠,使君南陌头。báo mù sī yōu yōu,shǐ jūn nán mò tóu。
相逢不相识,归去梦青楼。xiāng féng bù xiāng shí,guī qù mèng qīng lóu。

谒汉世祖庙

刘希夷

舂陵气初发,渐台首未传。chōng líng qì chū fā,jiàn tái shǒu wèi chuán。
列营百万众,持国十八年。liè yíng bǎi wàn zhòng,chí guó shí bā nián。
运开朱旗后,道合赤符先。yùn kāi zhū qí hòu,dào hé chì fú xiān。
宛城剑鸣匣,昆阳镝应弦。wǎn chéng jiàn míng xiá,kūn yáng dī yīng xián。
犷兽血涂地,巨人声沸天。guǎng shòu xuè tú dì,jù rén shēng fèi tiān。
长驱过北赵,短兵出南燕。zhǎng qū guò běi zhào,duǎn bīng chū nán yàn。
太守迎门外,王郎死道边。tài shǒu yíng mén wài,wáng láng sǐ dào biān。
升坛九城陌,端拱千秋年。shēng tán jiǔ chéng mò,duān gǒng qiān qiū nián。
朝廷方雀跃,剑佩几联翩。cháo tíng fāng què yuè,jiàn pèi jǐ lián piān。
至德刑四海,神仪翳九泉。zhì dé xíng sì hǎi,shén yí yì jiǔ quán。
宗子行旧邑,恭闻清庙篇。zōng zi xíng jiù yì,gōng wén qīng miào piān。
君容穆而圣,臣像俨犹贤。jūn róng mù ér shèng,chén xiàng yǎn yóu xián。
攒木承危柱,疏萝挂朽椽。zǎn mù chéng wēi zhù,shū luó guà xiǔ chuán。
祠庭巢鸟啄,祭器网虫缘。cí tíng cháo niǎo zhuó,jì qì wǎng chóng yuán。
怀古江山在,惟新历数迁。huái gǔ jiāng shān zài,wéi xīn lì shù qiān。
空馀今夜月,长似旧时悬。kōng yú jīn yè yuè,zhǎng shì jiù shí xuán。

巫山怀古

刘希夷

巫山幽阴地,神女艳阳年。wū shān yōu yīn dì,shén nǚ yàn yáng nián。
襄王伺容色,落日望悠然。xiāng wáng cì róng sè,luò rì wàng yōu rán。
归来高唐夜,金釭燄青烟。guī lái gāo táng yè,jīn gāng yàn qīng yān。
颓想卧瑶席,梦魂何翩翩。tuí xiǎng wò yáo xí,mèng hún hé piān piān。
摇落殊未已,荣华倏徂迁。yáo luò shū wèi yǐ,róng huá shū cú qiān。
愁思潇湘浦,悲凉云梦田。chóu sī xiāo xiāng pǔ,bēi liáng yún mèng tián。
猿啼秋风夜,雁飞明月天。yuán tí qiū fēng yè,yàn fēi míng yuè tiān。
巴歌不可听,听此益潺湲。bā gē bù kě tīng,tīng cǐ yì chán yuán。

归山

刘希夷

归去嵩山道,烟花覆青草。guī qù sōng shān dào,yān huā fù qīng cǎo。
草绿山无尘,山青杨柳春。cǎo lǜ shān wú chén,shān qīng yáng liǔ chūn。
日暮松声合,空歌思杀人。rì mù sōng shēng hé,kōng gē sī shā rén。

代闺人春日

刘希夷

珠帘的晓光,玉颜艳春彩。zhū lián de xiǎo guāng,yù yán yàn chūn cǎi。
林间鸟鸣唤,户外花相待。lín jiān niǎo míng huàn,hù wài huā xiāng dài。
花鸟惜芳菲,鸟鸣花乱飞。huā niǎo xī fāng fēi,niǎo míng huā luàn fēi。
人今伴花鸟,日暮不能归。rén jīn bàn huā niǎo,rì mù bù néng guī。
池月怜歌扇,山云爱舞衣。chí yuè lián gē shàn,shān yún ài wǔ yī。
佳期杨柳陌,携手莫相违。jiā qī yáng liǔ mò,xié shǒu mò xiāng wéi。

蜀城怀古

刘希夷

蜀土绕水竹,吴天积风霜。shǔ tǔ rào shuǐ zhú,wú tiān jī fēng shuāng。
穷览通表里,气色何苍苍。qióng lǎn tōng biǎo lǐ,qì sè hé cāng cāng。
旧国有年代,青楼思艳妆。jiù guó yǒu nián dài,qīng lóu sī yàn zhuāng。
古人无岁月,白骨冥丘荒。gǔ rén wú suì yuè,bái gǔ míng qiū huāng。
寂历弹琴地,幽流读书堂。jì lì dàn qín dì,yōu liú dú shū táng。
玄龟埋卜室,彩凤灭词场。xuán guī mái bo shì,cǎi fèng miè cí chǎng。
阵图一一在,柏树双双行。zhèn tú yī yī zài,bǎi shù shuāng shuāng xíng。
鬼神清汉庙,鸟雀参秦仓。guǐ shén qīng hàn miào,niǎo què cān qín cāng。
叹世已多感,怀心益自伤。tàn shì yǐ duō gǎn,huái xīn yì zì shāng。
赖蒙灵丘境,时当明月光。lài méng líng qiū jìng,shí dāng míng yuè guāng。

洛川怀古

刘希夷

萋萋春草绿,悲歌牧征马。qī qī chūn cǎo lǜ,bēi gē mù zhēng mǎ。
行见白头翁,坐泣青竹下。xíng jiàn bái tóu wēng,zuò qì qīng zhú xià。
感叹前问之,赠予辛苦词。gǎn tàn qián wèn zhī,zèng yǔ xīn kǔ cí。
岁月移今古,山河更盛衰。suì yuè yí jīn gǔ,shān hé gèng shèng shuāi。
晋家都洛滨,朝廷多近臣。jìn jiā dōu luò bīn,cháo tíng duō jìn chén。
词赋归潘岳,繁华称季伦。cí fù guī pān yuè,fán huá chēng jì lún。
梓泽春草菲,河阳乱华飞。zǐ zé chūn cǎo fēi,hé yáng luàn huá fēi。
绿珠不可夺,白首同所归。lǜ zhū bù kě duó,bái shǒu tóng suǒ guī。
高楼倏冥灭,茂林久摧折。gāo lóu shū míng miè,mào lín jiǔ cuī zhé。
昔时歌舞台,今成狐兔穴。xī shí gē wǔ tái,jīn chéng hú tù xué。
人事互消亡,世路多悲伤。rén shì hù xiāo wáng,shì lù duō bēi shāng。
北邙是吾宅,东岳为吾乡。běi máng shì wú zhái,dōng yuè wèi wú xiāng。
君看北邙道,髑髅萦蔓草。jūn kàn běi máng dào,dú lóu yíng màn cǎo。
芳□□□□,□□□□□。fāng,。
碑茔或半存,荆棘敛幽魂。bēi yíng huò bàn cún,jīng jí liǎn yōu hún。
挥涕弃之去,不忍闻此言。huī tì qì zhī qù,bù rěn wén cǐ yán。

春日行歌

刘希夷

山树落梅花,飞落野人家。shān shù luò méi huā,fēi luò yě rén jiā。
野人何所有,满瓮阳春酒。yě rén hé suǒ yǒu,mǎn wèng yáng chūn jiǔ。
携酒上春台,行歌伴落梅。xié jiǔ shàng chūn tái,xíng gē bàn luò méi。
醉罢卧明月,乘梦游天台。zuì bà wò míng yuè,chéng mèng yóu tiān tái。

捣衣篇

刘希夷

秋天瑟瑟夜漫漫,夜白风清玉露漙。qiū tiān sè sè yè màn màn,yè bái fēng qīng yù lù tuán。
燕山游子衣裳薄,秦地佳人闺阁寒。yàn shān yóu zi yī shang báo,qín dì jiā rén guī gé hán。
欲向楼中萦楚练,还来机上裂齐纨。yù xiàng lóu zhōng yíng chǔ liàn,hái lái jī shàng liè qí wán。
揽红袖兮愁徙倚,盼青砧兮怅盘桓。lǎn hóng xiù xī chóu xǐ yǐ,pàn qīng zhēn xī chàng pán huán。
盘桓徙倚夜已久,萤火双飞入帘牖。pán huán xǐ yǐ yè yǐ jiǔ,yíng huǒ shuāng fēi rù lián yǒu。
西北风来吹细腰,东南月上浮纤手。xī běi fēng lái chuī xì yāo,dōng nán yuè shàng fú xiān shǒu。
此时秋月可怜明,此时秋风别有情。cǐ shí qiū yuè kě lián míng,cǐ shí qiū fēng bié yǒu qíng。
君看月下参差影,为听莎间断续声。jūn kàn yuè xià cān chà yǐng,wèi tīng shā jiān duàn xù shēng。
绛河转兮青云晓,飞鸟鸣兮行人少。jiàng hé zhuǎn xī qīng yún xiǎo,fēi niǎo míng xī xíng rén shǎo。
攒眉缉缕思纷纷,对影穿针魂悄悄。zǎn méi jī lǚ sī fēn fēn,duì yǐng chuān zhēn hún qiāo qiāo。
闻道还家未有期,谁怜登陇不胜悲。wén dào hái jiā wèi yǒu qī,shuí lián dēng lǒng bù shèng bēi。
梦见形容亦旧日,为许裁缝改昔时。mèng jiàn xíng róng yì jiù rì,wèi xǔ cái fèng gǎi xī shí。
缄书远寄交河曲,须及明年春草绿。jiān shū yuǎn jì jiāo hé qū,xū jí míng nián chūn cǎo lǜ。
莫言衣上有斑斑,只为思君泪相续。mò yán yī shàng yǒu bān bān,zhǐ wèi sī jūn lèi xiāng xù。

公子行

刘希夷

天津桥下阳春水,天津桥上繁华子。tiān jīn qiáo xià yáng chūn shuǐ,tiān jīn qiáo shàng fán huá zi。
马声回合青云外,人影动摇绿波里。mǎ shēng huí hé qīng yún wài,rén yǐng dòng yáo lǜ bō lǐ。
绿波荡漾玉为砂,青云离披锦作霞。lǜ bō dàng yàng yù wèi shā,qīng yún lí pī jǐn zuò xiá。
可怜杨柳伤心树,可怜桃李断肠花。kě lián yáng liǔ shāng xīn shù,kě lián táo lǐ duàn cháng huā。
此日遨游邀美女,此时歌舞入娼家。cǐ rì áo yóu yāo měi nǚ,cǐ shí gē wǔ rù chāng jiā。
娼家美女郁金香,飞来飞去公子傍。chāng jiā měi nǚ yù jīn xiāng,fēi lái fēi qù gōng zi bàng。
的的珠帘白日映,娥娥玉颜红粉妆。de de zhū lián bái rì yìng,é é yù yán hóng fěn zhuāng。
花际裴回双蛱蝶,池边顾步两鸳鸯。huā jì péi huí shuāng jiá dié,chí biān gù bù liǎng yuān yāng。
倾国倾城汉武帝,为云为雨楚襄王。qīng guó qīng chéng hàn wǔ dì,wèi yún wèi yǔ chǔ xiāng wáng。
古来容光人所羡,况复今日遥相见。gǔ lái róng guāng rén suǒ xiàn,kuàng fù jīn rì yáo xiāng jiàn。
愿作轻罗著细腰,愿为明镜分娇面。yuàn zuò qīng luó zhù xì yāo,yuàn wèi míng jìng fēn jiāo miàn。
与君相向转相亲,与君双栖共一身。yǔ jūn xiāng xiàng zhuǎn xiāng qīn,yǔ jūn shuāng qī gòng yī shēn。
愿作贞松千岁古,谁论芳槿一朝新。yuàn zuò zhēn sōng qiān suì gǔ,shuí lùn fāng jǐn yī cháo xīn。
百年同谢西山日,千秋万古北邙尘。bǎi nián tóng xiè xī shān rì,qiān qiū wàn gǔ běi máng chén。

江南曲八首

刘希夷

暮宿南洲草,晨行北岸林。mù sù nán zhōu cǎo,chén xíng běi àn lín。
日悬沧海阔,水隔洞庭深。rì xuán cāng hǎi kuò,shuǐ gé dòng tíng shēn。
烟景无留意,风波有异浔。yān jǐng wú liú yì,fēng bō yǒu yì xún。
岁游难极目,春戏易为心。suì yóu nán jí mù,chūn xì yì wèi xīn。
朝夕无荣遇,芳菲已满襟。cháo xī wú róng yù,fāng fēi yǐ mǎn jīn。

江南曲八首

刘希夷

艳唱潮初落,江花露未晞。yàn chàng cháo chū luò,jiāng huā lù wèi xī。
春洲惊翡翠,朱服弄芳菲。chūn zhōu jīng fěi cuì,zhū fú nòng fāng fēi。
画舫烟中浅,青阳日际微。huà fǎng yān zhōng qiǎn,qīng yáng rì jì wēi。
锦帆冲浪湿,罗袖拂行衣。jǐn fān chōng làng shī,luó xiù fú xíng yī。
含情罢所采,相叹惜流晖。hán qíng bà suǒ cǎi,xiāng tàn xī liú huī。
38123