古诗词

咏史诗沛宫

胡曾

汉高辛苦事干戈,帝业兴隆俊杰多。hàn gāo xīn kǔ shì gàn gē,dì yè xīng lóng jùn jié duō。
犹恨四方无壮士,还乡悲唱大风歌。yóu hèn sì fāng wú zhuàng shì,hái xiāng bēi chàng dà fēng gē。
胡曾

胡曾

胡曾,唐代诗人。邵阳(今属湖南)人。生卒年、字号不详(约840—?),十分爱好游历。咸通中,举进士不第,滞留长安。咸通十二年(871),路岩为剑南西川节度使,召为掌书记。乾符元年(874),复为剑南西川节度使高骈掌书记。乾符五年,高骈徙荆南节度使,又从赴荆南,后终老故乡。 胡曾的作品>>

猜您喜欢

咏史诗豫让桥

胡曾

豫让酬恩岁已深,高名不朽到如今。yù ràng chóu ēn suì yǐ shēn,gāo míng bù xiǔ dào rú jīn。
年年桥上行人过,谁有当时国士心。nián nián qiáo shàng xíng rén guò,shuí yǒu dāng shí guó shì xīn。

咏史诗华亭

胡曾

陆机西没洛阳城,吴国春风草又青。lù jī xī méi luò yáng chéng,wú guó chūn fēng cǎo yòu qīng。
惆怅月中千岁鹤,夜来犹为唳华亭。chóu chàng yuè zhōng qiān suì hè,yè lái yóu wèi lì huá tíng。

咏史诗东山

胡曾

五马南浮一化龙,谢安入相此山空。wǔ mǎ nán fú yī huà lóng,xiè ān rù xiāng cǐ shān kōng。
不知携妓重来日,几树莺啼谷口风。bù zhī xié jì zhòng lái rì,jǐ shù yīng tí gǔ kǒu fēng。

咏史诗杀子谷

胡曾

举国贤良尽泪垂,扶苏屈死树边时。jǔ guó xián liáng jǐn lèi chuí,fú sū qū sǐ shù biān shí。
至今谷口泉呜咽,犹似秦人恨李斯。zhì jīn gǔ kǒu quán wū yàn,yóu shì qín rén hèn lǐ sī。

咏史诗马陵

胡曾

坠叶萧萧九月天,驱兵独过马陵前。zhuì yè xiāo xiāo jiǔ yuè tiān,qū bīng dú guò mǎ líng qián。
路傍古木虫书处,记得将军破敌年。lù bàng gǔ mù chóng shū chù,jì dé jiāng jūn pò dí nián。

咏史诗玉门关

胡曾

西戎不敢过天山,定远功成白马闲。xī róng bù gǎn guò tiān shān,dìng yuǎn gōng chéng bái mǎ xián。
半夜帐中停烛坐,唯思生入玉门关。bàn yè zhàng zhōng tíng zhú zuò,wéi sī shēng rù yù mén guān。

咏史诗滹沱河

胡曾

光武经营业未兴,王郎兵革正凭陵。guāng wǔ jīng yíng yè wèi xīng,wáng láng bīng gé zhèng píng líng。
须知后汉功臣力,不及滹沱一片冰。xū zhī hòu hàn gōng chén lì,bù jí hū tuó yī piàn bīng。

咏史诗黄河

胡曾

博望沈埋不复旋,黄河依旧水茫然。bó wàng shěn mái bù fù xuán,huáng hé yī jiù shuǐ máng rán。
沿流欲共牛郎语,只得灵槎送上天。yán liú yù gòng niú láng yǔ,zhǐ dé líng chá sòng shàng tiān。

咏史诗凤皇台

胡曾

秦娥一别凤皇台,东入青冥更不回。qín é yī bié fèng huáng tái,dōng rù qīng míng gèng bù huí。
空有玉箫千载后,遗声时到世间来。kōng yǒu yù xiāo qiān zài hòu,yí shēng shí dào shì jiān lái。

咏史诗五丈原

胡曾

蜀相西驱十万来,秋风原下久裴回。shǔ xiāng xī qū shí wàn lái,qiū fēng yuán xià jiǔ péi huí。
长星不为英雄住,半夜流光落九垓。zhǎng xīng bù wèi yīng xióng zhù,bàn yè liú guāng luò jiǔ gāi。

咏史诗平城

胡曾

汉帝西征陷虏尘,一朝围解议和亲。hàn dì xī zhēng xiàn lǔ chén,yī cháo wéi jiě yì hé qīn。
当时已有吹毛剑,何事无人杀奉春。dāng shí yǐ yǒu chuī máo jiàn,hé shì wú rén shā fèng chūn。

咏史诗汴水

胡曾

千里长河一旦开,亡隋波浪九天来。qiān lǐ zhǎng hé yī dàn kāi,wáng suí bō làng jiǔ tiān lái。
锦帆未落干戈起,惆怅龙舟更不回。jǐn fān wèi luò gàn gē qǐ,chóu chàng lóng zhōu gèng bù huí。

咏史诗兰台宫

胡曾

迟迟春日满长空,亡国离宫蔓草中。chí chí chūn rì mǎn zhǎng kōng,wáng guó lí gōng màn cǎo zhōng。
宋玉不忧人事变,从游那赋大王风。sòng yù bù yōu rén shì biàn,cóng yóu nà fù dà wáng fēng。

咏史诗金牛驿

胡曾

山岭千重拥蜀门,成都别是一乾坤。shān lǐng qiān zhòng yōng shǔ mén,chéng dōu bié shì yī qián kūn。
五丁不凿金牛路,秦惠何由得并吞。wǔ dīng bù záo jīn niú lù,qín huì hé yóu dé bìng tūn。

咏史诗望思台

胡曾

太子衔冤去不回,临皋从筑望思台。tài zi xián yuān qù bù huí,lín gāo cóng zhù wàng sī tái。
至今汉武销魂处,犹有悲风木上来。zhì jīn hàn wǔ xiāo hún chù,yóu yǒu bēi fēng mù shàng lái。
1411234567»