古诗词

下第

胡曾

翰苑何时休嫁女,文昌早晚罢生儿。hàn yuàn hé shí xiū jià nǚ,wén chāng zǎo wǎn bà shēng ér。
上林新桂年年发,不许平人折一枝。shàng lín xīn guì nián nián fā,bù xǔ píng rén zhé yī zhī。
胡曾

胡曾

胡曾,唐代诗人。邵阳(今属湖南)人。生卒年、字号不详(约840—?),十分爱好游历。咸通中,举进士不第,滞留长安。咸通十二年(871),路岩为剑南西川节度使,召为掌书记。乾符元年(874),复为剑南西川节度使高骈掌书记。乾符五年,高骈徙荆南节度使,又从赴荆南,后终老故乡。 胡曾的作品>>

猜您喜欢

咏史诗濡须桥

胡曾

徒向濡须欲受降,英雄才略独无双。tú xiàng rú xū yù shòu jiàng,yīng xióng cái lüè dú wú shuāng。
天心不与金陵便,高步何由得渡江。tiān xīn bù yǔ jīn líng biàn,gāo bù hé yóu dé dù jiāng。

咏史诗豫州

胡曾

策马行行到豫州,祖生寂寞水空流。cè mǎ xíng xíng dào yù zhōu,zǔ shēng jì mò shuǐ kōng liú。
当时更有三年寿,石勒寻为关下囚。dāng shí gèng yǒu sān nián shòu,shí lēi xún wèi guān xià qiú。

咏史诗八公山

胡曾

苻坚举国出西秦,东晋危如累卵晨。fú jiān jǔ guó chū xī qín,dōng jìn wēi rú lèi luǎn chén。
谁料此山诸草木,尽能排难化为人。shuí liào cǐ shān zhū cǎo mù,jǐn néng pái nán huà wèi rén。

杂曲歌辞妾薄命

胡曾

阿娇初失汉皇恩,旧赐罗衣亦罢熏。ā jiāo chū shī hàn huáng ēn,jiù cì luó yī yì bà xūn。
欹枕夜悲金屋雨,卷帘朝泣玉楼云。yī zhěn yè bēi jīn wū yǔ,juǎn lián cháo qì yù lóu yún。
宫前叶落鸳鸯瓦,架上尘生翡翠裙。gōng qián yè luò yuān yāng wǎ,jià shàng chén shēng fěi cuì qún。
龙骑不巡时渐久,长门长掩绿苔文。lóng qí bù xún shí jiàn jiǔ,zhǎng mén zhǎng yǎn lǜ tái wén。

杂曲歌辞车遥遥

胡曾

自从车马出门朝,便入空房守寂寥。zì cóng chē mǎ chū mén cháo,biàn rù kōng fáng shǒu jì liáo。
玉枕夜残鱼信绝,金钿秋尽雁书遥。yù zhěn yè cán yú xìn jué,jīn diàn qiū jǐn yàn shū yáo。
脸边楚雨临风落,头上春云向日销。liǎn biān chǔ yǔ lín fēng luò,tóu shàng chūn yún xiàng rì xiāo。
芳草又衰还不至,碧天霜冷转无憀。fāng cǎo yòu shuāi hái bù zhì,bì tiān shuāng lěng zhuǎn wú liáo。

杂曲歌辞独不见

胡曾

玉关一自有氛埃,年少从军竟未回。yù guān yī zì yǒu fēn āi,nián shǎo cóng jūn jìng wèi huí。
门外尘凝张乐榭,水边香灭按歌台。mén wài chén níng zhāng lè xiè,shuǐ biān xiāng miè àn gē tái。
窗残夜月人何处,帘卷春风燕复来。chuāng cán yè yuè rén hé chù,lián juǎn chūn fēng yàn fù lái。
万里寂寥音信绝,寸心争忍不成灰。wàn lǐ jì liáo yīn xìn jué,cùn xīn zhēng rěn bù chéng huī。
141«45678910