古诗词

牡丹

韩琮

桃时杏日不争浓,叶帐阴成始放红。táo shí xìng rì bù zhēng nóng,yè zhàng yīn chéng shǐ fàng hóng。
晓艳远分金掌露,暮香深惹玉堂风。xiǎo yàn yuǎn fēn jīn zhǎng lù,mù xiāng shēn rě yù táng fēng。
名移兰杜千年后,贵擅笙歌百醉中。míng yí lán dù qiān nián hòu,guì shàn shēng gē bǎi zuì zhōng。
如梦如仙忽零落,暮霞何处绿屏空。rú mèng rú xiān hū líng luò,mù xiá hé chù lǜ píng kōng。
韩琮

韩琮

唐人,字成封,一作代封。穆宗长庆四年进士。武宗会昌中,为陈许王茂元节度判官。登朝为司封员外郎。宣宗大中五年,迁户部郎中。擢中书舍人。十二年,出为湖南观察使。军乱,被逐。懿宗咸通中,仕至右散骑常侍。工诗。有集。 韩琮的作品>>

猜您喜欢

晚春江晴寄友人

韩琮

晚日低霞绮,晴山远画眉。wǎn rì dī xiá qǐ,qíng shān yuǎn huà méi。
春青河畔草,不是望乡时。chūn qīng hé pàn cǎo,bù shì wàng xiāng shí。

凉州词

韩琮

树发花如锦,莺啼柳若丝。shù fā huā rú jǐn,yīng tí liǔ ruò sī。
更游欢宴地,悲见别离时。gèng yóu huān yàn dì,bēi jiàn bié lí shí。

暮春浐水送别 / 一作暮春送客

韩琮

绿暗红稀出凤城,暮云楼阁古今情。lǜ àn hóng xī chū fèng chéng,mù yún lóu gé gǔ jīn qíng。
行人莫听宫前水,流尽年光是此声。xíng rén mò tīng gōng qián shuǐ,liú jǐn nián guāng shì cǐ shēng。

骆谷晚望

韩琮

秦川如画渭如丝,去国还家一望时。qín chuān rú huà wèi rú sī,qù guó hái jiā yī wàng shí。
公子王孙莫来好,岭花多是断肠枝。gōng zi wáng sūn mò lái hǎo,lǐng huā duō shì duàn cháng zhī。

二月二日游洛源

韩琮

旧苑新晴草似苔,人还香在踏青回。jiù yuàn xīn qíng cǎo shì tái,rén hái xiāng zài tà qīng huí。
今朝此地成惆怅,已后逢春更莫来。jīn cháo cǐ dì chéng chóu chàng,yǐ hòu féng chūn gèng mò lái。

公子行

韩琮

紫袖长衫色,银蝉半臂花。zǐ xiù zhǎng shān sè,yín chán bàn bì huā。
带装盘水玉,鞍绣坐云霞。dài zhuāng pán shuǐ yù,ān xiù zuò yún xiá。
别殿承恩泽,飞龙赐渥洼。bié diàn chéng ēn zé,fēi lóng cì wò wā。
控罗青袅辔,镂象碧熏葩。kòng luó qīng niǎo pèi,lòu xiàng bì xūn pā。
意气倾歌舞,阑珊走钿车。yì qì qīng gē wǔ,lán shān zǒu diàn chē。
袖障云缥缈,钗转凤欹斜。xiù zhàng yún piāo miǎo,chāi zhuǎn fèng yī xié。
珠卷迎归箔,雕笼晃醉纱。zhū juǎn yíng guī bó,diāo lóng huǎng zuì shā。
唯无难夜日,不得似仙家。wéi wú nán yè rì,bù dé shì xiān jiā。

秋晚信州推院亲友或责无书即事寄答

韩琮

官信安仁拙,书非叔夜慵。guān xìn ān rén zhuō,shū fēi shū yè yōng。
谬驰骢马传,难附鲤鱼封。miù chí cōng mǎ chuán,nán fù lǐ yú fēng。
万里劳何补,千年运忝逢。wàn lǐ láo hé bǔ,qiān nián yùn tiǎn féng。
不量横草力,虚慕入云踪。bù liàng héng cǎo lì,xū mù rù yún zōng。
洁水空澄鉴,持铅亦砺锋。jié shuǐ kōng chéng jiàn,chí qiān yì lì fēng。
月寒深夜桂,霜凛近秋松。yuè hán shēn yè guì,shuāng lǐn jìn qiū sōng。
宪摘无逃魏,冤申得梦冯。xiàn zhāi wú táo wèi,yuān shēn dé mèng féng。
问狸将挟虎,歼虿敢虞蜂。wèn lí jiāng xié hǔ,jiān chài gǎn yú fēng。
商吹移砧调,春华改镜容。shāng chuī yí zhēn diào,chūn huá gǎi jìng róng。
归期方畹积,愁思暮山重。guī qī fāng wǎn jī,chóu sī mù shān zhòng。
仙鼠犹惊燕,莎鸡欲变蛩。xiān shǔ yóu jīng yàn,shā jī yù biàn qióng。
唯应碧湘浦,云落及芙蓉。wéi yīng bì xiāng pǔ,yún luò jí fú róng。

春愁

韩琮

金乌长飞玉兔走,青鬓长青古无有。jīn wū zhǎng fēi yù tù zǒu,qīng bìn zhǎng qīng gǔ wú yǒu。
秦娥十六语如弦,未解贪花惜杨柳。qín é shí liù yǔ rú xián,wèi jiě tān huā xī yáng liǔ。
吴鱼岭雁无消息,水誓兰情别来久。wú yú lǐng yàn wú xiāo xī,shuǐ shì lán qíng bié lái jiǔ。
劝君年少莫游春,暖风迟日浓于酒。quàn jūn nián shǎo mò yóu chūn,nuǎn fēng chí rì nóng yú jiǔ。
2312