古诗词

赠弹琴李处士

李山甫

情知此事少知音,自是先生枉用心。qíng zhī cǐ shì shǎo zhī yīn,zì shì xiān shēng wǎng yòng xīn。
世上几时曾好古,人前何必更沾襟。shì shàng jǐ shí céng hǎo gǔ,rén qián hé bì gèng zhān jīn。
致身不似笙竽巧,悦耳宁如郑卫淫。zhì shēn bù shì shēng yú qiǎo,yuè ěr níng rú zhèng wèi yín。
三尺焦桐七条线,子期师旷两沈沈。sān chǐ jiāo tóng qī tiáo xiàn,zi qī shī kuàng liǎng shěn shěn。

李山甫

李山甫,唐朝。咸通中累举不第,依魏博幕府为从事。尝逮事乐彦祯、罗弘信父子,文笔雄健,名著一方。诗一卷。 李山甫的作品>>

猜您喜欢

阴地关崇徽公主手迹

李山甫

一拓纤痕更不收,翠微苍藓几经秋。yī tuò xiān hén gèng bù shōu,cuì wēi cāng xiǎn jǐ jīng qiū。
谁陈帝子和番策,我是男儿为国羞。shuí chén dì zi hé fān cè,wǒ shì nán ér wèi guó xiū。
寒雨洗来香已尽,澹烟笼著恨长留。hán yǔ xǐ lái xiāng yǐ jǐn,dàn yān lóng zhù hèn zhǎng liú。
可怜汾水知人意,旁与吞声未忍休。kě lián fén shuǐ zhī rén yì,páng yǔ tūn shēng wèi rěn xiū。

山中寄梁判官

李山甫

归卧东林计偶谐,柴门深向翠微开。guī wò dōng lín jì ǒu xié,chái mén shēn xiàng cuì wēi kāi。
更无尘事心头起,还有诗情象外来。gèng wú chén shì xīn tóu qǐ,hái yǒu shī qíng xiàng wài lái。
康乐公应频结社,寒山子亦患多才。kāng lè gōng yīng pín jié shè,hán shān zi yì huàn duō cái。
星郎雅是道中侣,六艺拘牵在隗台。xīng láng yǎ shì dào zhōng lǚ,liù yì jū qiān zài kuí tái。

禅林寺作寄刘书记

李山甫

坐近松风骨自寒,茅斋直拶白云边。zuò jìn sōng fēng gǔ zì hán,máo zhāi zhí zā bái yún biān。
玄关不闭何人到,此事谁论在佛先。xuán guān bù bì hé rén dào,cǐ shì shuí lùn zài fú xiān。
天竺老师留一句,曹溪行者答全篇。tiān zhú lǎo shī liú yī jù,cáo xī xíng zhě dá quán piān。
今朝林下忘言说,强把新诗寄谪仙。jīn cháo lín xià wàng yán shuō,qiáng bǎ xīn shī jì zhé xiān。

山中病后作

李山甫

卧病厌厌三伏尽,商飙初自水边来。wò bìng yàn yàn sān fú jǐn,shāng biāo chū zì shuǐ biān lái。
高峰枯槁骨偏峭,野树扶疏叶未摧。gāo fēng kū gǎo gǔ piān qiào,yě shù fú shū yè wèi cuī。
时序追牵从鬓改,蝉声酸急是谁催。shí xù zhuī qiān cóng bìn gǎi,chán shēng suān jí shì shuí cuī。
云门不闭全无事,心外沈然一聚灰。yún mén bù bì quán wú shì,xīn wài shěn rán yī jù huī。

寄卫别驾

李山甫

晓屐归来岳寺深,尝思道侣会东林。xiǎo jī guī lái yuè sì shēn,cháng sī dào lǚ huì dōng lín。
昏沈天竺看经眼,萧索净名老病心。hūn shěn tiān zhú kàn jīng yǎn,xiāo suǒ jìng míng lǎo bìng xīn。
云盖数重横陇首,苔花千点遍松阴。yún gài shù zhòng héng lǒng shǒu,tái huā qiān diǎn biàn sōng yīn。
知君超达悟空旨,三径闲行抱素琴。zhī jūn chāo dá wù kōng zhǐ,sān jìng xián xíng bào sù qín。

兵后寻边三首

李山甫

千里烟沙尽日昏,战馀烧罢闭重门。qiān lǐ yān shā jǐn rì hūn,zhàn yú shāo bà bì zhòng mén。
新成剑戟皆农器,旧着衣裳尽血痕。xīn chéng jiàn jǐ jiē nóng qì,jiù zhe yī shang jǐn xuè hén。
卷地朔风吹白骨,柱天青气泣幽魂。juǎn dì shuò fēng chuī bái gǔ,zhù tiān qīng qì qì yōu hún。
自怜长策无人问,羞戴儒冠傍塞垣。zì lián zhǎng cè wú rén wèn,xiū dài rú guān bàng sāi yuán。

兵后寻边三首

李山甫

旗头指处见黄埃,万马横驰鹘翅回。qí tóu zhǐ chù jiàn huáng āi,wàn mǎ héng chí gǔ chì huí。
剑戟远腥凝血在,山河先暗阵云来。jiàn jǐ yuǎn xīng níng xuè zài,shān hé xiān àn zhèn yún lái。
角声恶杀悲于哭,鼓势争强怒若雷。jiǎo shēng è shā bēi yú kū,gǔ shì zhēng qiáng nù ruò léi。
日暮却登寒垒望,饱鸱清啸伏尸堆。rì mù què dēng hán lěi wàng,bǎo chī qīng xiào fú shī duī。

兵后寻边三首

李山甫

风怒边沙迸铁衣,胡儿胡马正骄肥。fēng nù biān shā bèng tiě yī,hú ér hú mǎ zhèng jiāo féi。
将军对阵谁教入,战士辞营不道归。jiāng jūn duì zhèn shuí jiào rù,zhàn shì cí yíng bù dào guī。
新血溅红黏蔓草,旧骸堆白映寒晖。xīn xuè jiàn hóng nián màn cǎo,jiù hái duī bái yìng hán huī。
胸中纵有销兵术,欲向何门说是非。xiōng zhōng zòng yǒu xiāo bīng shù,yù xiàng hé mén shuō shì fēi。

公子家二首

李山甫

曾是皇家几世侯,入云高第照神州。céng shì huáng jiā jǐ shì hóu,rù yún gāo dì zhào shén zhōu。
柳遮门户横金锁,花拥弦歌咽画楼。liǔ zhē mén hù héng jīn suǒ,huā yōng xián gē yàn huà lóu。
锦袖妒姬争巧笑,玉衔骄马索闲游。jǐn xiù dù jī zhēng qiǎo xiào,yù xián jiāo mǎ suǒ xián yóu。
麻衣酷献平生业,醉倚春风不点头。má yī kù xiàn píng shēng yè,zuì yǐ chūn fēng bù diǎn tóu。

公子家二首

李山甫

柳底花阴压露尘,醉烟轻罩一团春。liǔ dǐ huā yīn yā lù chén,zuì yān qīng zhào yī tuán chūn。
鸳鸯占水能嗔客,鹦鹉嫌笼解骂人。yuān yāng zhàn shuǐ néng chēn kè,yīng wǔ xián lóng jiě mà rén。
騕袅似龙随日换,轻盈如燕逐年新。yǎo niǎo shì lóng suí rì huàn,qīng yíng rú yàn zhú nián xīn。
不知买尽长安笑,活得苍生几户贫。bù zhī mǎi jǐn zhǎng ān xiào,huó dé cāng shēng jǐ hù pín。

下第献所知三首

李山甫

偶向江头别钓矶,等闲经岁与心违。ǒu xiàng jiāng tóu bié diào jī,děng xián jīng suì yǔ xīn wéi。
虚教六尺受辛苦,枉把一身忧是非。xū jiào liù chǐ shòu xīn kǔ,wǎng bǎ yī shēn yōu shì fēi。
青桂本来无欠负,碧霄何处有因依?qīng guì běn lái wú qiàn fù,bì xiāo hé chù yǒu yīn yī?
春风不用相催促,回避花时也解归。chūn fēng bù yòng xiāng cuī cù,huí bì huā shí yě jiě guī。

下第献所知三首

李山甫

不识人间巧路岐,只将端拙泥神祇。bù shí rén jiān qiǎo lù qí,zhǐ jiāng duān zhuō ní shén qí。
与他名利本无分,却共水云曾有期。yǔ tā míng lì běn wú fēn,què gòng shuǐ yún céng yǒu qī。
大抵物情应莫料,近来天意也须疑。dà dǐ wù qíng yīng mò liào,jìn lái tiān yì yě xū yí。
自怜心计今如此,凭仗春醪为解颐。zì lián xīn jì jīn rú cǐ,píng zhàng chūn láo wèi jiě yí。

下第献所知三首

李山甫

十年磨镞事锋铓,始逐朱旗入战场。shí nián mó zú shì fēng máng,shǐ zhú zhū qí rù zhàn chǎng。
四海风云难际会,一生肝胆易开张。sì hǎi fēng yún nán jì huì,yī shēng gān dǎn yì kāi zhāng。
退飞莺谷春零落,倒卓龙门路渺茫。tuì fēi yīng gǔ chūn líng luò,dào zhuó lóng mén lù miǎo máng。
今日惭知也惭命,笑馀歌罢忽凄凉。jīn rì cán zhī yě cán mìng,xiào yú gē bà hū qī liáng。

赠徐三十

李山甫

春满南宫白日长,夜来新值锦衣郎。chūn mǎn nán gōng bái rì zhǎng,yè lái xīn zhí jǐn yī láng。
朱排六相助神耸,玉衬一厅侵骨凉。zhū pái liù xiāng zhù shén sǒng,yù chèn yī tīng qīn gǔ liáng。
砌竹拂袍争草色,庭花飘艳妒兰香。qì zhú fú páo zhēng cǎo sè,tíng huā piāo yàn dù lán xiāng。
从今不羡乘槎客,曾到三星列宿傍。cóng jīn bù xiàn chéng chá kè,céng dào sān xīng liè sù bàng。

牡丹

李山甫

邀勒春风不早开,众芳飘后上楼台。yāo lēi chūn fēng bù zǎo kāi,zhòng fāng piāo hòu shàng lóu tái。
数苞仙艳火中出,一片异香天上来。shù bāo xiān yàn huǒ zhōng chū,yī piàn yì xiāng tiān shàng lái。
晓露精神妖欲动,暮烟情态恨成堆。xiǎo lù jīng shén yāo yù dòng,mù yān qíng tài hèn chéng duī。
知君也解相轻薄,斜倚阑干首重回。zhī jūn yě jiě xiāng qīng báo,xié yǐ lán gàn shǒu zhòng huí。
7312345